Độc Nhĩ Kha chìm vào tu luyện, hắn vặn dụng Âm Dương Độc Công điều động độc vụ thông qua kỳ mạch và kỳ huyệt dẫn vào đan điền luyện hóa. Vừa luyện hóa thì Độc Nhĩ Kha kinh hỉ phát hiện rằng độc vụ ở đây độc tính cũng không kém Bát Bộ Diêm Vương Đoạt Mạng là bao, nếu người không tu luyện độc công mà lạc vào đây thì quả thực tìm chết.
Độc Nhĩ Kha còn cảm nhận được độc tính ở đây có tính hủ thực. Độc tính hủ thực tuy không quá mạnh đối với Độc Nhĩ Kha nhưng mà cũng rất phiền phức đối với người bình thường. Ngoài ra nó còn gây tê liệt thần kinh lầm cho người ta nhận thức sai lầm.
“ Cũng nên mượn cơ hội này đả thông thập nhị kinh tầng thứ ba Hàn Băng Chưởng.”
Độc Nhĩ Kha thầm nghĩ, hắn quyết định rất nhanh, toàn lực điều động độc vụ luyện hóa đả thông mười hai đường kinh mạch. Đồ hình thập nhị kinh Độc Nhĩ Kha đã nhớ rõ. Tất cả đều thông với hai mạch Nhâm và Đốc. Nếu đả thông thập nhị kinh thì rất nhanh sẽ hình thành một tiểu chu thiên tuần hoàn, làm cho linh khí trời đất được hấp thụ qua hai mạch Nhâm và Đốc vào được tuần hoàn.
Linh khí tuần hoàn đồng nghĩ với tốc độ hấp thụ của hắn sẽ tăng lên điều đó có tác dụng cực lớn đối với Ngũ Hành Luyện Thể. Độc Nhĩ Kha còn chưa luyện thành tầng thứ nhất của Ngũ Hành Luyện Thể nên hắn rất mong chờ.
Giờ phút này Ngũ Thải Phệ Trùng thì đang ngủ say chưa tỉnh, không thể trợ giúp hắn đả thông kinh mạch nên hắn chỉ có thể tự mình nỗ lực dùng độc vụ nhiều vô tận để đả thông thập nhị kinh mà thôi.
Độc Nhĩ Kha bắt đầu với Túc Âm Duy Can Kinh. Kinh mạch này kéo dài từ bàn chân nối liền hai mạch Nhâm Đốc rồi kéo dài tới tận hai lá gan. Độc Nhĩ Kha điều động kỳ huyệt, kỳ mạch và hai mạch Nhâm Đốc điên cuồng hấp thu sau đó dẫn chúng tới đả thông Túc Âm Duy Can Kinh. Nhưng điều làm cho hắn thất vọng là kinh mạch của hắn quá rắn chắc, đã thế lại còn bế tắc từ nhỏ, lại hẹp. Độc Nhĩ Kha liên tục điều động cũng chỉ đả thông được một chút mà thôi, còn chưa được một phần ba.
“Làm sao có thể đả thông được đây?”
Độc Nhĩ Kha suy nghĩ. Hắn đã điều động rất nhiều lần độc vụ đả thông nhưng mà hiệu quả quá kém.
Bỗng nhiên Độc Nhĩ Kha nghĩ tới một chuyện. Đó là hắn nghĩ tới cái cung màu xanh.
“Muốn bắn cung thì phải dùng sức kéo dây, kéo càng mạnh thì lực bắn càng mạnh, nó bắn đi càng xa. Đúng rồi, giống như lò xo vậy. Nếu như nén mạnh thì nó bắn ngược lại càng mạnh. Nén…Nén.”
Nghĩ tới đầy Độc Nhĩ Kha tỉnh ngộ, đúng vậy. Nếu hắn dùng độc vụ nén lại sau đó dùng nó để đả thông Túc Âm Duy Can Kinh thì thế nào đây?
Độc Nhĩ Kha nghĩ là làm. Đầu tiên hắn vận dụng Ngũ Hành Luyện Thể và Âm Dương Độc Công dùng Kỳ Huyệt và Nhâm Đốc hai mạch điên cuồng hấp thu độc vụ, chuyển hóa thành độc công hắn đem độc công liên tục tích trữ vào Kỳ Mạch, Kỳ Huyệt, Nhâm Mạch, Đốc Mạch và cả đan điền. Hắn tích trừ ngày càng nhiều, số lượng tích trữ làm cho hắn có cảm giác căng cứng, cả người như muốn nổ tung ra.
Nhưng Độc Nhĩ Kha vẫn không dừng lại, hắn điên cùng vận chuyển Âm Dương Độc Công sau đó nén nó lại, Độc Nhĩ Kha cố gắng điều động chúng tụ hợp lại với nhau, bắt ép chúng thu nhỏ lại thể tích nhưng mà hắn chỉ có thể thu nhỏ thể tích của chúng lại hơn một phần ba. Vượt qua giới hạn này Độc Nhĩ Kha cảm thấy thân thể không chịu nổi sức tải nữa. Thân thể hắn có thể nổ tung bất cứ lúc nào, lúc này đau đớn gây ra cho hắn không thua gì những lần ngâm dược thủy.
Độc Nhĩ Kha khuôn mặt đỏ bừng, cái bụng phình to ra, cơ mặt co rút, gân xanh nổi lên nhưng mà hắn không có chút buông lỏng. Toàn tâm thần của hắn bây giờ phải tập trung toàn bộ vào công việc nén.
-Nén… nén….lại nén.
Cuối cùng Độc Nhĩ Kha cũng dừng lại, hắn bắt đầu công việc quan trọng nhất lúc này, việc này còn nguy hiểm hơn lúc nén độc công.
Độc vụ chuyển hóa thành Hỏa Độc Công và Hàn Băng Khí liên tục bị nén lại. Thể tích của nó thu nhỏ lại rất nhiều nhưng mà cùng với đó là sức công phá của nó cũng mạnh hơn. Độc Nhĩ Kha muốn dẫn chúng đả thông nếu không khống chế được thì độc công có thể làm cho kinh mạch của hắn nổ tung hoặc tốc độ quá nhanh làm cho hắn không theo kịp có thể dẫn tới nguy hiểm cho Gan. Bởi vì Túc âm Duy Can Kinh đi qua hai lá gan. Mà gan của hắn rất yếu ớt.
Tâm thần không có chút buông lỏng. Độc Nhĩ Kha tận lực điều động chúng xung kích đường kinh mạch Túc Âm Duy Can Kinh. Vừa mới điều động thì độc công điên cuồng trào ra với tốc độ rất nhanh làm cho Độc Nhĩ Kha có chút không thể theo kịp. Ngoài ra nó tàn phá đường kinh mạch của hắn làm cho hắn thổ ra một ngụm máu.
Nhưng chỉ có vậy thì còn đỡ. Độc Nhĩ Kha một giây bị mất không chế thì độc công chuyển động ngày càng nhanh càng ngày càng nhiều, chỉ một lát nó đã đả thông bốn phần năm đường kinh mạch này.
Độc Nhĩ Kha theo không kịp tốc độ của những đoàn độc công này hắn cũng buông tha cho nó, hắn quyết định không chế độc công còn lại, rất may cho hắn độc công còn lại bây giờ áp lực cũng thấp hơn nên dễ không chế hơn. Hắn khống chế được đoàn độc công này thì đoàn độc công kia thế đi cũng giảm dần chỉ tận tới khi tới mạch bích thì nó mới dừng lại.
Lúc này Độc Nhĩ Kha mới từ từ thả đoàn độc công không chế ra xung kích mạch bích. Hắn mất thời gian một chung trà mới thành công trùng kích mạch bích đả thông đường kinh mạch đầu tiên trong Thập Nhị Kinh – Túc Âm Duy Can Kinh.
Có kinh nghiệm đả thông Túc Âm Duy Can Kinh rồi. Độc Nhĩ Kha dùng nửa ngày thời gian đã thảnh công đả thông mười một đường kinh mạch còn lại là: Thái Thủ Âm Phế Kinh, Thủ Thiếu Âm Tâm Kinh, Thủ Âm Duy Tâm Kinh,Túc Thiếu Âm Thận Kinh,Túc Thái Âm Tì Kinh,Túc Dương Minh Vị Kinh, Thái Thủ Dương Tiểu Tràng Kinh,Thủ Dương Minh Đại Tràng Kinh,Túc Thiếu Dương Mật Kinh, Túc Thái Dương Bàng Quang Kinh,Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu Kinh.
Thập Nhị Kinh vừa đả thông thì Độc Nhĩ Kha cảm thấy trong cơ thể hình thành một tiểu chu thiên, độc công trong cơ thể vận chuyển một vòng từ Nhâm Mạch sau đó chuyển tới các Âm kinh (Các kinh mạch có chữ âm) rồi lại chuyển qua Đốc Mạch lần lượt qua các Dương Kinh (Các kinh mạch có chữ Dương).
Tạo thành một đường chu thiên tuần hoàn làm cho Độc Nhĩ Kha cảm giác cả người thu thái ấm áp, Cơ thể hắn tràn đầy lực lượng Độc Nhĩ Kha có cảm giác tu vi lại tăng lên, hắn trực tiếp tăng lên Đại Linh Sư Trung Giai Đỉnh Phong, chỉ còn cách một chút xíu nữa là đột phá lên Đại Linh Sư Thượng Giai.
Có lẽ bây giờ là lúc nên tu luyện Ngũ Hành Luyện Thể rồi. Bốn đường kinh mạch đầu tiên ta cũng đã sớm tính ra hôm nay có cơ duyên này thì phải tận dụng mới được.
Độc Nhĩ Kha trực tiếp phát công làm tiêu hao hết độc công trong cơ thể sau đó hắn ngồi xuống bắt đầu tu luyện tầng thứ nhất Ngũ Hành Luyện Thể.
Lần này Độc Nhĩ Kha không như lúc trước nữa mà hắn lấy ra hai viên linh thạch Trung Phẩm sau đó vận chuyển Âm Dương Độc Công điên cuồng hấp thụ, có tiểu chu thiên tuần hoàn Độc Nhĩ Kha rất nhanh đã hấp thụ đủ lượng linh khí sau đó nén lại, lần này lượng nén của hắn nhiều hơn trước rất nhiều, linh khí tràn ngập được nén lại rất nhanh.
Độc Nhĩ Kha không chút do dự tâm niệm theo khẩu quyết Ngũ Hành Luyện Thể dẫn linh khí tơi trùng kích đường kinh mạch số một.
Lần này mất trọn vẹn nửa canh giờ mới đả thông đường kinh mạch số một. Đây là đường kinh mạch đầu tiên nên hắn rất cẩn trọng chậm rãi tiến hành trùng kích. Một đường tiến tới hắn cũng trùng kích thành công ba đường kinh mạch còn lại. sau đó đả thông huyệt vị đầu tiên ứng với tầng thứ nhất.
Huyệt vị đầu tiên đả thông Độc Nhĩ Kha nhận thấy bốn đường kinh mạch từ số một tới số bốn đều hội tụ tại huyệt vị này thành một tiểu chu thiên.
Khi huyệt vị đầu tiên đả thông thì linh khí trong người hắn bỗng nhiên chuyển động với tốc độ rất nhanh sau đó nhanh chóng thông qua huyệt vị truyền qua bốn đường kinh mạch nối liền với tứ chi của hắn sau đó linh khí tràn ra tẩm bổ cơ thể hắn.
Độc Nhĩ Kha cảm thấy thân thể khoan khoái, ấm áp, theo thời gian hắn nhận thấy lực lượng cơ thể của hắn lại tăng lên một bậc, đặc biệt là tứ chi của hắn cảm giác lực lượng sung sức nhưng mà nó vẫn không giảm đi, hắn nhận thấy linh khí vẫn liên tục thấm nhuần cường hóa tứ chi hắn.
Độc Nhĩ Kha kinh hỉ tiếp tục lấy ra hai viên linh thạch trung phẩm ra rồi vận chuyển Âm Dương Độc Công rút lấy linh khí sau đó theo tâm pháp Ngũ Hành Luyện Thể dẫn đi tẩm bổ cơ thể.
Thời gian càng lâu thì Độc Nhĩ Kha cảm thấy tốc độ cường hóa thân thể của hắn có xu thế chậm hẳn, sau đó là rất chậm, rồi rất rất chậm nhưng mà nó vẫn chưa dừng hẳn.
Độc Nhĩ Kha nhận thấy lực lượng của hắn lúc này có thể một quyền ngang ngửa với một kích toàn lực của một Linh Tông Hạ Giai. Nếu như hắn gia trì thêm độc công vào chiêu thức thì rất có thể đánh ngang tay với một Linh Tông Đại Viên Mãn.
Nhưng làm cho Độc Nhĩ Kha có chút thất vọng là cảnh giới của hắn không tăng lên nhưng cùng với đó linh khí tưới nhuần cơ thể chậm lại thì nó lại chuyển tới đan điền.
Độc Nhĩ Kha thấy vậy thì kinh ngạc sau đó thấy lo lắng. Hắn tu luyện Âm Dương Độc Công, đan điền trước giờ chỉ có Độc Công chỉ gồm hai loại Hỏa Độc Công và Hàn Băng Khí chúng luôn ở trạng thái cân bằng nhau nhưng bây giờ có thêm đoàn linh khí này không biết có gây tác động gi không?
Để kiểm chứng điều này Độc Nhĩ Kha chậm rãi vận chuyển Âm Dương Độc Công hấp thu độc vụ sau đó chuyển hóa thành độc công chứa đựng tại đan điền.
Nhưng mà làm cho Độc Nhĩ Kha yên tâm phần nào là đoàn linh khí này cũng không đụng độ với hai đoàn khí còn lại. Chúng nó giống như nước sông không phạm nước giếng. Độc Nhĩ Kha cũng nhận thấy đoàn linh khí này không có thuộc tính hẳn là linh khí không thuộc tính này là từ trong linh thạch mà ra.
ở đây toàn là độc vụ, linh khí hầu như không có, không biết khi ra ngoài hấp thu linh khí thuộc tính trong trời đất thì sẽ như thế nào?
Theo như Ngũ Hành Luyện Thể có giới thiệu, khi tu luyện tới tiểu thành thì có thể đồng thời tu luyện năm loại công pháp ngũ hành. Tới lúc đó có thể được ngũ hành thân thể.
Nếu mà như vậy thì lúc này hấp thụ linh khí trời đất hẳn là không thể hình thành ngũ hành linh khí trong cơ thể được.
Độc Nhĩ Kha hắn đoán cũng không sai. Nếu sau này hắn hấp thụ linh khí bên ngoài thì chỉ có thể chuyển hóa được hai loại linh khí là hỏa linh khí và thủy linh khí tương ứng với thuộc tính công pháp hắn đang tu luyện.
Độc Nhĩ Kha thu công, hắn mở mắt ra thì thấy Tiểu Lang vẫn đang bên cạnh cảnh giác hộ pháp cho hắn. Độc Nhĩ Kha đưa tay vuốt vuốt đầu Tiểu Lang sau đó lấy ra mấy viên ma hạch và miếng thịt Tam đầu ma thú nướng ném chó. Còn mình thì cũng ăn một miếng.
-Tiểu Lang lúc trước ngươi đã hộ pháp cho ta tu luyện, lần này đến lượt ta. Ngươi cũng nhân cơ hội này đột phá lên cấp năm Đại Viên Mãn đi. Đừng có mà không bằng cả ta, lần này ta không đột phá cảnh giới nhưng lực lượng lại mạnh hơn. Tiểu Lang ngươi ăn xong rồi chuẩn bị đi, ta bên ngoài canh chừng cho ngươi.
Tiểu Lang nghe lực lượng Độc Nhĩ Kha lại mạnh hơn làm cho nó sáng mắt lên. Trong lòng nó có chút hưng phấn Tiểu Lang rống lên một tiếng hưng phấn sau đó ngồi xuống tu luyện.
Độc Nhĩ Kha thấy thế thì có chút bất đắc dĩ. Hắn ngồi xuống bên cạnh hộ pháp cho Tiểu Lang. Nhưng khi Độc Nhĩ Kha vừa chuẩn bị ngồi xuống thì một tiếng thú rống lên làm cho hai người bọn họ giật mình.
-Grao
Độc Nhĩ Kha và Tiểu Lang nhìn nhau, Độc Nhĩ Kha vẻ mặt ngưng trọng, Tiểu Lang thì có chút run sợ. Nó cảm giác con ma thú này rống lên là vì nó, có lẽ nó đáp lại tiếng rống vừa nãy của nó. Nhưng con ma thú đang tiến lại đây khiến cho nó có cảm giác nguy hiểm bất diệu không thể địch nổi.
Độc Nhĩ Kha cũng có cảm giác bất diệu mơ hồ. tay súc lực, lực lượng đề cao lên mười hai thành, cảnh giác cao nhất đề phòng.