Những ngày tiếp theo Độc Nhĩ Kha bắt đầu nghĩ tới Âm Dương Độc Công và tầng thứ hai của Băng Hỏa Lưỡng Nghi Kiếm.
Âm Dương Độc Công tầng thứ hai ta đã đột phá trước đó không lâu. Theo giới thiệu tầng thứ ba thì rất có thể tầng này ta có thể chạm tới độc tâm.
“Rốt cuộc độc tâm là gì? Tại sao ta lại cảm giác mơ hồ như vậy. Làm cách nào mới có thể tiếp cận nó. Làm sao để đột phá tầng thứ ba.”
Kinh mạch và huyệt vị của tầng thứ ba Độc Nhĩ Kha vẫn đang suy nghĩ cặn kẽ. Đường kinh mạch tầng thứ ba tuy chỉ có một đường nhưng nó lại có rất nhiều nhanh kinh lạc. Những đường kinh lạc này lại rải rác khắp nơi trong cơ thể hắn, bao phủ toàn bộ ngực của hắn, có kinh lạc còn thông tơi huyệt bách hội, còn có lại chạy tới tứ chi của hắn.
Âm Dương Độc Công Độc Nhĩ Kha đã đả thông Kỳ Mạch, Kỳ Huyệt, Chuyển Tâm Mạch, Chuyển Tâm Huyệt - bốn huyệt mạch. Theo như giới thiệu của tầng thứ ba thì đường kinh mạch này gọi là Đại Tâm mạch, còn huyệt vị đối ứng với nó kia là Đại Tâm huyệt. Đây cũng là một ẩn huyệt.
Gác lại chuyện này sang một bên, Độc Nhĩ Kha chuyển sang nghiền ngẫm tâm pháp tầng thứ hai Băng Hỏa Lưỡng Nghi Kiếm.
Tầng thứ hai có ba chiêu, chiêu thứ nhất là Băng Hỏa Cuồng Bạo, chiêu thứ hai là Băng Hỏa Tĩnh Mịch, chiêu thứ ba là Băng Hỏa Dung.
Trong ba chiêu thì chiêu thứ nhất và chiêu thứ hai là đối lập nhau, một tĩnh một động, một cuồng bạo, một lặng lẽ. Còn chiêu thứ ba làm cho Độc Nhĩ Kha khó hiểu là không ngờ lại yêu cầu dung hợp hai chiêu Băng Hỏa Cuồng Bạo và Băng Hỏa Tĩnh Mịch dung hợp lại với nhau, thành ra một chiêu Băng Hỏa Dung.
Ngự kiếm tề thân.
Kiếm cũng là ta.
Ta cũng là kiếm.
Động như vũ bão.
Tĩnh như mặt hồ.
...
Đầu tiên Độc Nhĩ Kha cũng phải nghĩ tới đả thông đường kinh mạch tương ứng với tầng thứ hai Băng Hỏa Lưỡng Nghi Kiếm đầu tiên. Tầng thứ nhất hắn đã đả phong hai mạch Âm Duy mạch và Hữu Dương Duy mạch. Tầng thứ hai chính là đả thông mạch quan trọng nhất, đó chính là Xung mạch.
Xung mạch là mạch quan trọng nhất trong việc tu hành, việc đả thông xung mạch mang lại lợi ích vô cùng lớn cho người tu luyện. Xung mạch đi từ lòng bàn chân lên Huyệt hội âm, gặp Nhâm Đốc mạch tại đây. Tại đây nó chia hai đường, đường trước đi lên bụng gặp Nhâm mạch và Đới mạch tại rốn, đường sau theo Vĩ Lư Quan đi vào cột sương sống dọc theo Đốc Mạch đi thẳng lên tới thận.
Tại đây nó có ngã rẽ, một đường theo thận đường ra rốn xuống ngoại thận. Còn đường kia đi tiếp theo dọc cột xương sống lên não bộ, sẽ gặp Giáp Tích Quan, Ngọc Chẩm Quan, Tam Quan, Vĩ Lư Giáp, rồi Tích Ngọc Chẩm. Người tu luyện muốn dẫn dắt linh khí lên não bộ thì cần phải hiểu và biết cách thì mới có thể làm được.
Vì xung mạch này rất quan trọng nên Độc Nhĩ Kha phải liên tục cẩn thận suy nghĩ đối sách đả thông nó. Hắn trầm tư một lượt, sau đó làm ra quyết định.
- Xung mạch quan trọng như vậy, lại liên quan tới não bộ, nếu có sơ suất gì thì sẽ bị ảnh hưởng lớn, thậm trí trí lực của ta.
- Xem ra lần này phải tự thân làm rồi.
Trong lòng quyết định không nhờ sự can thiệp của Ngũ Thải Phệ Trùng. Độc Nhĩ Kha ngồi xuống khoanh chân, cẩn trọng điều động Âm Dương Độc Công vận chuyển độc công bắt đầu đả thông Xung mạch.
Độc Nhĩ Kha bắt đầu từ chỗ Xung mạch giao thoa với Nhâm mạch, hắn muốn từ đó xung kích thẳng tơi lòng bàn chân. Hắn dự định đả thông chia ra làm nhiều bước nhỏ, mỗi bước sẽ chịu trách nhiệm đả thông một đoạn. Theo cảnh giới của Độc Nhĩ Kha tăng lên, đường kinh mạch trong cơ thể hắn cũng đã lớn dần, không còn nhỏ hẹp như trước nữa, nhưng nhìn chung vẫn là nhỏ.
Độc công được vận chuyển tới Nhâm đốc mạch, rồi tiến lên Kỳ Mạch, kỳ huyệt, rồi tiến thẳng lên Chuyển Tâm Mạch và Chuyển tâm Huyệt, sau đó được vận chuyển từng chu thiên tuần hoàn, cuối cùng được dẫn tới Tụ Linh Huyệt. Rồi từ Tụ Linh Huyệt Độc Nhĩ Kha tiến hành nén nó lại với áp suất thấp, sau đó dẫn ngược trở lại Nhâm mạch, bắt đầu trùng kích Xung mạch.
Ào.
Độc công cuồn cuộn được dẫn vào cuốn phăng những chất dơ bẩn gây tắc nghẽn, một đường thẳng tắp cho đến khi chạm vào tới mạch bích.
...
ầm.
Trong đầu Độc Nhĩ Kha nổ vang một tiếng, miệng nở nụ cười, bởi vì hắn vừa mới thành công đả thông đoạn đầu tiên của Xung mạch, cũng là hoàn thành bước thứ nhất. Quá trình này mất một ngày một đêm mới hoàn thành. Cả người Độc Nhĩ Kha mệt mỏi, suốt thời gian qua hắn luôn phải tập trung, cẩn thận tỉ mỉ, chậm rãi đả thông mạch bích. Độc Nhĩ Kha không muốn xảy ra sơ suất gì nên hắn cực kỳ cẩn thận.
Lại mất mấy canh giờ hồi phục độc công, Độc Nhĩ Kha mở mắt lấy ra một ít thịt nướng ném cho Lão nhân gia sau đó ăn một ít rồi mới tiếp tục hành công.
Quá trình đả thông còn phải làm bốn bước nữa, cũng tương ứng với bốn đoạn kinh mạch quan trọng. Bước thứ hai là đả thông kinh mạch từ nhâm mạch hướng tới bụng, gặp Đới mạch tại rốn.
Vẫn là quá trình đả thông như trước, trải qua một ngày một đêm nữa, Độc Nhĩ Kha đã hoàn toàn đả thông đoạn kinh mạch này.
...
Cứ thế theo thời gian trôi đi, sáu ngày không ngủ, liên tục đả thông Xung mạch, cuối cùng Độc Nhĩ Kha cũng thành công.
ầm.
đoạn kinh mạch cuối cùng cũng thành công được đả thông. Xung mạch hoàn toàn được thông khí. Xung mạch vừa hoàn thành thì độc công tràn vào, sau đó không cần Độc Nhĩ Kha vận chuyển, nó tự động chạy theo Xung mạch một lượt, khiến cho cả người Độc Nhĩ Kha cảm thấy khỏe mạnh và thoải mái lạ thường, ngay cả những mệt nhóc do những ngày đằng đẵng ngồi đả thông Xung mạch cũng biến mất. Lúc này hắn cảm giác cả người tràn trề lực lượng.
- Vù.
Độc Nhĩ Kha vận Âm Dương Độc Công điều động độc công chạy một vòng chu thiên, rồi đại chu thiên, sau đó dẫn qua Xung mạch. Nhưng không ngờ độc công vừa từ Nhâm mạch dẫn vào Xung mạch thì bỗng nhiên tốc độ của nó đột nhiên tăng lên. Tốc độ lúc đầu tăng lên còn chậm rãi, nhưng càng về sau thì tốc độ của nó tăng càng nhanh, đến khi Độc Nhĩ Kha vừa kết thúc một chu thiên qua Xung mạch thì không ngờ tốc độ của nó đã tăng nhanh gấp đôi.
Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, mà khi Độc Nhĩ Kha tiếp tục vận chuyển một chu thiên, rồi đại chu thiên, sau đó từ Nhâm mạch rót vào Xung mạch thì không ngờ tốc độ vận chuyển của nó lại tiếp tục tăng lên, đến khi hết một chu thiên qua Xung mạch thì tốc độ của nó lúc này tăng lên gấp rưỡi so với trước.
Độc Nhĩ Kha vẫn không dừng lại, hắn tiếp tục lặp lại một lần nữa, chỉ lần này để cho hắn thất vọng là tốc độ tăng lên của độc công rất chậm chạp, chậm trông thấy, tốc độ tăng lên không rõ rệt lắm, nhưng vẫn là tăng lên.
Độc Nhĩ Kha tiếp tục vận chuyển, hắn vận chuyển chu thiên thứ mười thì nhận thấy tốc độ tăng lên của độc công đã chững lại, không còn tăng lên nữa. Lúc này so sánh tốc độ độc công với lúc ban đầu thì đã tăng lên bốn lần.
Bốn lần, điều này đại biểu cho điều gì? Đó chính là đại biểu cho tốc độ hành công của Độc Nhĩ Kha nhanh chóng hơn, tốn ít thời gian hơn, cũng đại biểu cho tốc độ tu luyện của hắn nhanh hơn. Chiêu thức phát ra cũng nhanh hơn, mạnh hơn đối phương gấp bốn lần.
Cứ thử làm phép so sánh, tốc độ và uy lực của một viên đá được một người ném và một viên đạn được bán ra thì sẽ biết. Với tốc độ vận chuyển độc công gấp bốn lần thì càng làm uy lực chiêu thức của Độc Nhĩ Kha tăng vọt, giống như một viên đạn kia vậy, điều đó đồng nghĩa với khả năng chiến đấu của hắn tăng cao, chiến đấu càng vượt cấp.
Giống như một người có cảnh giới cao nhưng trong tay chỉ có dao kiếm, nhưng lại không bằng một người yếu hơn nhiều mà trong tay có súng đạn. Súng đạn của hắn tốc độ quá nhanh, uy lực lại mạnh, cho dù người kia làm cách nào cũng không thoát khỏi kết cục thảm bại. Trừ khi người kia cảnh giới quá cao thâm, súng đạn không thể làm gì hắn được vậy.
Tổng kết lại những điều đã nghiệm ra và cảm nhận được. Độc Nhĩ Kha dừng thời gian tiếp theo diễn tập chiêu thức Băng Hỏa Lưỡng Nghi Kiếm tầng thứ hai.
Thấm thoát hắn đã ở đây được hai tháng. Thời gian trôi qua thật nhanh, bỏ xa những tranh đấu, hận thù, giang hổ hiểm ác. Độc Nhĩ Kha và Lão nhân gia ngày ngày ở trong hang động dưới vực sâu vạn trượng diễn luyện chiêu thức.