Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Chương 240: “Thế sao ta phải nói cho ngươi!"



Túc Bảo lắc đầu: “Không thểt”

Kiều Kiều lập tức nhắm mắt lại: “Thế sao ta phải nói cho ngươi!"

Túc Bảo giơ cây kiếm lên: “Được thôi, vậy em có thể thử pháp thuật khác mà sư phụ dạy em rồi!”

Pháp thuật này tên là: Thuật ngầu đến bức người.....

Kiều Kiều mở choàng hai mắt, tức muốn chết.

Chính thứ pháp thuật Tùi lùi lùi' này đã hại nó thê thảm, không chém chết nó luôn mà mỗi lần chém là một lần nó phải chịu cực hình!

Bây giờ còn định thử pháp thuật mới gì chứ?!

“Ta nói!” Kiều Kiều nghiến răng, vừa khóc vừa nói: “Ta chỉ biết nó là ác quỷ, nó nói có thể giúp ta, điều kiện duy nhất là

cho nó trốn trên người ta khi cần thiết.”

Túc Bảo nhíu mày, không hiểu lắm.

Sao phải trốn trên người lệ quỷ, nếu muốn nuốt sát khí thì dứt khoát thôn phệ lệ quỷ chẳng phải càng hiệu quả hơn ư?

Túc Bảo nghĩ hoài không hiểu, nói: “Chị Kiều Kiều, khỏi cần chị xuống địa ngục Phí Hil Chị không đi được nữa đâu!”

Dứt lời, cô bé chém nữ quỷ thêm một nhát, vò nữ quỷ lại thành một cục sát khí rồi nhét vào hồ lô.

Tiếng thét của nữ quỷ dần tan biến..... Tô Lạc kinh hãi hỏi: “Nó chết rồi à?” Túc Bảo: “Chết lâu rồi mà cậu!”

Tô Lạc nhất thời nghẹn họng, hỏi: “Túc Bảo, có địa ngục Phí Hi thật ư?”

Túc Bảo: “Chuyện này phải nói riêng nhat”

“Sư phụ con nói, 18 tâng địa ngục trong Đạo giáo là: Bạt Thiệt, Tiến Đao, Thiết Thụ, Nghiệt Kính, Chung Lưng, Đồng Trụ, Đao Sơn, Băng Sơn, Dầu Oa, Ngưu Khanh, Thạch Áp, Thung Cữu, Huyết Trì, Uổng Tử, Trách Hình, Hỏa Sơn, Thạch Ma, Đao Cư”

Tô Lạc kinh ngạc hỏi: “Không có địa ngục Phí Hi à?”

Túc Bảo khó hiểu hỏi: “Sao thế, cậu tư muốn tới đó à?”

Mặt Tô Lạc đen như đít nồi: “Hỏi bâng quơ thế thôi.”

Túc Bảo nói: “Phí Hi địa ngục là cách nói của phật giáo, cũng không thể nói là không tồn tại.”

Cụ thể như nào thì cô bé phải hỏi lại sư phụ.

Túc Bảo hoàn thành nhiệm vụ, lần bắt quỷ này cô bé không mất một cọng tóc, siêu lợi hại luôn nhal

Cô bé rộn ràng vui vẻ như chú chim nhỏ, tung tăng quay về văn phòng để dọn dẹp.

Đường Điền Điền rụt cổ lại, nhìn trái ngó phải rồi nói: “Tiểu thư Túc Bảo cứ để chú làm..."

Túc Bảo nhìn ông ta, nói: “Chú Đường, con nghĩ chú không ngồi xổm được đâu ạI”

Đường Điền Điền: “....” Vác cái bụng bia này đúng là khó lòng ngồi xổm rồi.

Đường Điền Điền cố gắng hết sức để ngồi xuống. Kết quả, một chiếc cúc áo bật ra từ bụng, vừa vặn nện vào người Tiểu Ngũ.

Tiểu Ngũ lập tức kêu: “Không ngờ tên mập đáng chết lại phóng vũ khí ngầm, chẳng chú trọng đạo đức sử dụng vũ khí gì cải”

Tiểu Ngũ vừa hót vừa bay đến hành lang.

Cụ rùa mới vừa đến cửa hành lang đã bị một chân Tiểu Ngũ giẫm lên đầu.

Cụ rùa: “...” Thấy ta không biết nói nên lại bắt nạt ta đấy mà. Nam Thành, đối diện một trường đại học nào đó.

Nơi đây có hai tòa nhà cao tầng hiện đại đối diện nhau, tầng trệt là khu thương mại, tầng giữa là cao ốc văn phòng, rất nhiều công ty nhỏ thuê mặt tiền ở đây.


Không ai chú ý tới, một căn phòng nào đó ở tâng 26 đột nhiên sáng lên ánh đèn đỏ mờ quỷ dị.

Một cô gái đang ngồi trước bàn làm việc có gương soi, hai bên gương thắp hai ngọn nến.

Cô ấy mặc một bộ quần áo tú cầu màu đỏ, tô son đỏ tươi đứng trước gương và mỉm cười.

"Đến giờ rồi."


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv