Kỳ thật trong lòng Dịch Thừa hiểu được mục đích phó viện trưởng tớinơi này làm gì. Mấy ngày hôm trước hắn vừa mới nhận được bưu kiện đến từ đại học Hongkong gửi đến, hỏi hắn có đồng ý đến đó giảng dạy hay không. Chuyện này hắn không có truyền ra ngoài chẳng qua là muốn suy nghĩ thêm một chút. Đối với bất luận người nào mà nói đây tuyệt đối là một cơ hội tốt,Dịch Thừa còn trẻ như thế lại có thể được cơ hội tốt như vậy,chuyện này thật không dễ dàng. Cha mẹ hắn nghe được tin tức này, đều khôngkhuyên hắn đồng ý, bởi vì bọn họ luôn hy vọng rất cao về Dịch Thừa, màDịch Thừa cũng chưa từng làm bọn họ thất vọng qua.
“Dịch thừa, học viện chúng ta cũng rất vui mừng cho cậu vì có cơ hộitốt như vậy, nhưng chúng ta cũng thực hy vọng cậu có thể ở lại.” Phóviện trưởng nói thẳng, lập tức cho thấy ý đồ ông đến đây.
“Bản nhân tôi cũng không muốn rời khỏi đại học X, cho nên tôi cầnthời gian suy nghĩ……” Dịch Thừa cũng không giấu diếm, nói một đáp án mập mờ.
Phó viện trưởng cũng không nói thêm cái gì, cùng Dịch Thừa hàn quyên nửa giờ sau đó liền rời đi.
“Có gì lo lắng sao?” Mẹ Dịch không hiểu,“Mẹ và ba toàn lực ủng hộ con đến giảng dạy ở đại học Hong Kong, đó là một cơ hội vô cùng tốt, ngườikhác muốn có cũng không được.”
Dịch Thừa trầm mặc trong chốc lát, nhìn vách tường màu trắng trướcmắt, ánh mắt có phần rời rạc. Sau một lúc lâu hắn nói:“Con có nguyênnhân không muốn rời đi.”
“Bởi vì Dĩ Tiêu?”
“Đúng.”
“Dịch Thừa,trước kia mẹ từng nói qua với con,thân là một người đànông nên đặt sự nghiệp lên hàng đầu.” Mẹ Dịch lại xuất ra giọng cô giáonghiêm khắc, thời điểm nói chuyện uy tín mười phần,“Lúc con ở Mĩ họcthạc sĩ có cơ hội đi Đức học đại học, lúc ấy cha với mẹ cũng muốn con đi nhưng con chính là vì bạn gái mà bỏ qua cơ hội kia. Lúc ấy mẹ nghĩ con ở Mĩ học bằng Thạc Sĩ cũng không tệ lắm cho nên không tiếp tục khuyêncon, hiện tại mẹ nên nói rõ với con.Dĩ Tiêu đương nhiên không tệ, nhưngmà con không thể vì cô ấy mà bỏ qua cơ hội tốt như vậy.Con còn trẻ thờigian còn rất dài, không thể lần nào cũng bị tình cảm ngăn cảm.Tương laicon sẽ gặp được một cô gái,cô ấy nhất định so với Dĩ Tiêu thích hợp vớicon hơn.”
“Con biết.” Dịch Thừa mấy ngày nay vì chuyện này đầu cũng biến thànhhai cái, ở mặt ngoài hắn không thể chống đối mẹ mình,càng không thể cảicọ với mẹ, chỉ còn cách làm dịu không khí tận lực không cùng mẹ phátsinh khắc khẩu.
Mẹ Dịch không bỏ qua,“Ba con mấy ngày nay tâm trạng rất tốt đã khôiphục bình thường thật sự làm cho mẹ hài lòng,thân thể ba con luôn không tốt,mẹ không hy vọng ông ấy bởi vì thất vọng lại một lần nữa lâm vàonguy hiểm. Cha mẹ tuổi đã lớn không có kỳ vọng gì quá lớn,chỉ hy vọngcon có thể trở nên nổi bật để cho cha mẹ hãnh diện.”
“Con biết,con muốn yên tĩnh một chút.” Dịch Thừa nhắm mắt lại.
Mẹ Dịch chăm chú nhìn hắn thật lâu, cuối cùng mặt nhăn nhíu mày,xoay người đi ra phòng bệnh.
☆★
“Điểm Điểm thật đáng yêu……” Cổ Dĩ Tiêu ôm Cổ Điểm Điểm chuyển động ở trong phòng khách,hưởng thụ mùi sửa đặc biệt có ở trẻ con.
“Dĩ Tiêu, để cho ba ôm nó một chút thôi.” Cổ ba ba lòng nóng như lửa đốt, không biết khi nào thì mới đến phiên mình đây.
Cổ Dĩ Tiêu nghiêng mặt, vênh váo hung hăng,“Không cho!”
Cổ ba ba đành phải lui ở một bên góc sôpha nhìn thoáng qua Cổ DĩSênh, hy vọng con nó có thể từ trong tay Cổ Dĩ Tiêu đoạt Cổ Điểm Điểmtrở về. Ai ngờ,Cổ Dĩ Sênh không chịu thua kém để em gái bướng bỉnh ômlấy đứa con cũng không đi giúp cha hắn một tay.
Âm nhạc du dương vang lên, Cổ ba ba mừng rỡ, vội vàng hô to:“Dĩ Tiêu!Con mau đi nghe điện thoại!”
“Ai đó.” Cổ Dĩ Tiêu lên tiếng, đem Điểm Điểm giao cho Cổ ma ma,đi ra ban công tiếp điện thoại.
Cổ ba ba như con khỉ trên đất liền,muốn từ trong tay Cổ ma ma tiếpnhận Điểm Điểm,chẳng qua Cổ ma ma nói:“Tôi ôm trước,ông chờ một chút.”Cổ ba ba cơ hồ té xỉu,Cổ ma ma đổi tới đổi lui sợ Cổ Dĩ Tiêu nghe điệnthoại xong thì đoạt Điểm Điểm với bọn họ.
Lăng Thiên âm thầm bật cười,Cổ Dĩ Sênh tiến đến bên tai cô hỏi:“Nếucon được mọi người thích như vậy,hay là sinh thêm một đứa nửa cho bọn họ được không?”
“Muốn sinh thì anh sinh ~” Lăng Thiên cười liếc mắt nhìn hắn một cái.
Cổ Dĩ Tiêu phát hiện người gọi đến là một người xa lạ, vì thế phá lệ lễ phép:“Chào,xin hỏi ai đầu dây?”
“Dĩ Tiêu,tôi là mẹ của Dịch Thừa.”
Cổ Dĩ Tiêu sửng sốt,không hiểu mẹ hắn tại sao gọi điện thoại cho mình,“Chào cô, xin hỏi có chuyện gì?”
“Tôi hiện tại ở nhà ga, cô có thể ra ngoài một chút không? Tôi có chuyện muốn tâm sự với cô.”
“A, được,con lập tức đến đó.” Cổ Dĩ Tiêu cúp điện thoại, trở lại phòng khách.
Vẻ mặt Cổ ba ba tuyệt vọng, cho rằng mình quay về ít nhấm phải ôm một cái,vừa ảm đạm trở lại ghế sô pha, chợt nghe Cổ Dĩ Tiêu nói bản thân có việc phải đi ra ngoài,cũng chỉ chạy đến ôm Cổ ba ba một cái. Cổ ba bavui mừng,nói cho cô một món quà chẳng qua Cổ Dĩ Tiêu ngay cả câu cảm ơncũng không có,liền vội vàng ra cửa.
“Dĩ Tiêu, trên đường đi cẩn thận một chút!” Cổ Dĩ Sênh thấy cô hấp tấp như vậy liền ở phía sau dặn dò .
Cổ Dĩ Tiêu bảo tài xế trong nhà lái xe đưa cô đến nhà ga, quả nhiênmới nói ra chỗ nhà ga đã thấy mẹ của Dịch Thừa.“Chào cô,ngại thật,cònbảo cô tự mình đến đây.” Cổ Dĩ Tiêu vội không ngừng tiếp đón.
“Chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống nói chuyện.” Mẹ Dịch chỉ vào quán cà phê cách đó không xa ,“Qua bên kia ngồi.”
“Được.” Cổ Dĩ Tiêu đồng ý,lúc cùng mẹ Dịch Thừa đi đến quán càphê,trong lòng rất là nghi hoặc,không hiểu mẹ Dịch Thừa tại sao ngồi xethật lâu đến đây nói chuyện phiếm với cô.Theo như kinh nghiệm xem truyền hình nhiều tập,mẹ đối phương làm như vậy hơn phân nửa không có chuyệngì tốt.
“Không biết Dịch Thừa có nói qua với con hay không.” Mặt mẹ Dịch Thừa không chút thay đổi nói,“Nó có cơ hội đi đến đại học Hongkong làm giáosư.”
Cổ Dĩ Tiêu hơi hoảng thần,hồi lâu mới trả lời:“Con không biết chuyện này,hắn không có nói cho con biết.” Nói xong cô đã biết nguyên nhân mẹDịch Thừa đến tìm cô, quả nhiên là không có chuyện tốt.
“Cô và cha Dịch thừa đặt hy vọng rất cao từ nhỏ đối với nó,nó cũngrất chăm chỉ chưa từng làm cho chúng ta thất vọng.Đại học X chẳng quachỉ là một trường cao đẳng bình thường,so với đại học Hong Kong có chênh lệch rất lớn. Nếu Dịch Thừa có thể đến Hongkong giảng dạy, đối với nósẽ rất tốt.”
“Quả thật là cơ hội tốt lắm.” Cổ Dĩ Tiêu không yên lòng, thuận miệng phụ họa bà.
“Chỉ là Dịch Thừa bây giờ còn lo lắng,tôi cho rằng nó sỡ dĩ dodự,trong đó có một nguyên nhân rất quan trọng chính là cô.” Mẹ Dịch nhìn Cổ Dĩ Tiêu,“Tôi hiểu giửa cô và nó có cảm tình với nhau, người trẻ tuổi vừa mới bắt đầu quen nhau đều rất quyến luyến đối phương bởi vậy cũngkhông để ý tới. Nhưng mà tôi làm một trong những người đứng xem,cho rằng Dịch Thừa hẳn là lý trí một chút.”
Cổ Dĩ Tiêu dùng sức nắm chặt các ngón tay, một câu cũng nói không nên lời.
“Nếu cô thật sự thích Dịch Thừa, hẳn cũng nên vì tiền đồ của nó suynghĩ một chút. Làm mẹ của Dịch Thừa tôi hy vọng con nó có thể tiến caothêm một bước.” Mẹ Dịch Thừa dừng lại một chút,“Tôi cũng chỉ nói tớiđây,Dĩ tiêu,tôi nghĩ cô là một cô gái thông minh cho nên biết ý của tôilà gì.Cô thật lâu không nhìn tới Dịch Thừa,vết thương của nó cũng gầnbình phục,nó có thể cũng rất nhớ cô,cô bớt chút thời gian đi xem nó,giúp tôi khuyên nhủ nó.”
“Cô……” Cổ Dĩ Tiêu cắn cắn môi dưới,lúc nói chuyện có chút nghẹn ngào,“Con……”
“Hy vọng cô có thể giải thích cho Dịch Thừa hiểu.”
Cổ Dĩ Tiêu ngẩng đầu mờ mịt nhìn ánh mắt mẹ Dịch Thừa.Ánh mắt mẹ Dịch Thừa rất là kiên định nhìn vào Cổ Dĩ Tiêu. Cổ Dĩ Tiêu bắt đầu bấtmãn,nghĩ thầm rằng, hừ, chuyện của ta không cần người khác quản, mặc kệcó muốn tách khỏi con các người không cũng là ta tính,dựa vào cái gì taphải nghe lời các người nói?! Lần đầu tiên thấy mẹ Dịch Thừa, cảm thấyđược con người bà cũng hiền lành, hiện tại Cổ Dĩ Tiêu cảm thấy bà là lão vu bà, sau này ở chung với Dịch Thừa phải đối mặt với bà bà như vậy, cô phải lo lắng suy nghĩ một chút nha.
☆★