Buổi chiều, Liễu Đông tinh thần chán nản ngồi bất động trước bàn làm việc, lông mày cau chặt, dáng vẻ giống như đang nát óc suy nghĩ.
Cố Du Du cầm một ly cà phê tới: “Liễu Đông, cậu sao vậy? Nhìn cậu cứ như đang ngồi trên mây ấy.”
Liễu Đông hoàn hồn, nói tiếng cảm ơn rồi sau đó lắc đầu: “Không có gì đâu, suy nghĩ chút chuyện thôi.”
“Nếu có chuyện gì cần giúp đỡ thì cậu cứ nói nhé.” Cố Du Du rất nhiệt tình với Liễu Đông.
Liễu Đông lại lắc đầu, giả vờ bắt đầu làm việc. Cố Du Du thấy vậy thì đành quay về vị trí của mình.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn Liễu Đông, cô hiểu tâm trạng của cậu, sau đó cô xoay qua, nói: “Liễu Đông, chúng ta ra ngoài đi vòng vòng đi.”
Liễu Đông ngẩng đầu nhìn Kỷ Hi Nguyệt, thấy cô thu dọn balo, cậu tưởng rằng có tin tức nên cũng đứng dậy dọn đồ. Hai người ra khỏi văn phòng.
Cả hai lái xe đạp công cộng, Kỷ Hi Nguyệt dẫn Liễu Đông đến dưới chân cầu Giang Sơn.
“Chị Nguyệt, chị đưa tôi đến đây làm gì vậy?” Liễu Đông có chút kinh ngạc.
“Tôi chỉ là nhớ đến vụ tai nạn ngày đó. Cũng may là chiếc xe không lao khỏi cầu, nếu không thì không biết bao người phải thiệt mạng.” Kỷ Hi Nguyệt thở dài.
Liễu Đông biến sắc, khẽ gật đầu: “Đúng vậy, rất đáng sợ. Nếu không có chị Nguyệt, chị Trương Cầm chắc đã bỏ mạng.”
Kỷ Hi Nguyệt cũng gật đầu. Quả thực kiếp trước Trương Cầm chết do bị mất máu quá nhiều, cho nên không ai biết túi xách của cô ấy bị lấy mất, và vụ tai nạn trở thành một sự cố tai nạn đơn thuần.
“Nếu vụ tai nạn là do có người cố ý làm ta, vậy thì tên chủ mưu kia phải có bao nhiêu máu lạnh?” Kỷ Hi Nguyệt nhìn Liễu Đông.
Liễu Đông thất kinh, có chút nói lắp: “Chị Nguyệt, chị, có phải chị cảm thấy Tần Hạo chính là tên chủ mưu đó không?”
“Tôi không thể khẳng định, nhưng tuyệt đối có liên quan đến anh ta.” Kỷ Hi Nguyệt biết Liễu Đông rất thông minh, cô cũng không muốn giấu diếm cậu.
“Vậy dì Tuyết tôi sớm muốn gì cũng bị cảnh sát điều tra đến đúng không?” Liễu Đông lại tái mặt.
“Có lẽ vậy. Nếu dì ấy chỉ giúp công ty làm sổ sách, chắc không có vấn đề gì nghiêm trọng. Nhưng nếu dì ấy biết rõ sự tình mà còn thông đồng với Tần Hạo, sự việc sẽ không còn đơn giản nữa.” Kỷ Hi Nguyệt nhìn vào mắt cậu, nói.
Liễu Đông gấp gáp nói: “Vậy dì Tuyết tôi phải làm sao bây giờ? Rốt cuộc tôi có nên nói hay là thôi?’
“Chuyện này cậu hãy tự cân nhắc. Cậu cũng có thể chọn cách nói bóng gió. Dì Tuyết của cậu hình như cũng biết chuyện tai nạn ô tô có liên quan đến Bất Động Sản Kỷ Tinh mà đúng không?” Đây cũng là chuyện mà Kỷ Hi Nguyệt muốn biết.
Liễu Đông gật đầu: “Bây giờ tôi rất muốn biết, dì Tuyết và Tần Hạo có phải là quan hệ nam nữ hay không, qua lại bao lâu, rồi dì ấy có phải đang giúp anh ta làm sổ sách. Nếu là thật, tôi sẽ nhắc nhở dì ấy là tài vụ của tập đoàn Kỷ Hải đang có vấn đề, để dì ấy đừng dính dáng đến nữa.”
Kỷ Hi Nguyệt cũng gật đầu: “Cậu tự cân nhắc mà làm. Cố gắng đừng đánh rắn động cỏ, hoặc là để Tần Hạo biết được quá nhiều, nếu không cậu với dì Tuyết của cậu gặp xui xẻo thì làm sao đây? Tên đó mà điên lên thì mất hết lý trí.”
“Chị Nguyệt, không phải chị chưa chắc anh ta là chủ mưu vụ tai nạn ô tô sao?” Liễu Đông sửng sốt nói.
Kỷ Hi Nguyệt giật mình, không cẩn thận lỡ miệng, cô vội vàng nói: “Tôi chỉ dựa vào trực giác mà thôi, nhưng không phải khi nào cũng đúng.”
“Chị Nguyệt, nhưng tôi lại cảm thấy lần nào chị cũng đúng, vì vậy tôi lại càng lo lắng cho dì Tuyết hơn.” Liễu Đông đau khổ nói.
Kỷ Hi Nguyệt cũng không biết an ủi thế nào. Xem ra cho dù cô có trọng sinh một lần thì hai tên súc sinh Tần Hạo và Đường Tuyết Mai vẫn không thay đổi bản tính. Chỉ tội cho Liễu Đông sau này phải nhận lấy đả kích.
“Đi thôi, đi kiếm chút gì đó uống cho giải sầu.” Kỷ Hi Nguyệt đẩy xe đi lên trước, Liễu Đông ở phía sau mặt nhăn mày nhó rất đau khổ.
Kỷ Hi Nguyệt vừa mới rẽ vào khúc cua, đột nhiên một chiếc xe hơi màu đen lao đến chỗ cô với tốc độ rất nhanh.
“Cẩn thận!” Liễu Đông cũng nhìn thấy, vội vàng hét lên.
Kỷ Hi Nguyệt lập tức phản ứng lại, sau khi ném chiếc xe đạp qua một bên, cô dùng một chân dậm đất lấy đà để nhảy vọt lên, sau đó đạp lên nắp capo của chiếc xe rồi bước liên tiếp vài bước, cuối cùng lăn tròn mấy vòng rớt xuống phía sau xe hơi.