Tiêu Ân nhìn khuôn mặt biểu cảm kỳ quái của Thiết Quý Hoành, nói: “Thiết gia chủ, bình thường có chuyện thì cậu chủ sẽ dậy rất sớm, không có việc gì thì có thể nghỉ ngơi nhiều hơn chút. Ngày hôm qua đại tiểu thư đã chịu kinh sợ, có lẽ cậu chủ muốn ở cạnh cô ấy lâu hơn.”
Thiết Quý Hoành nghĩ thầm bị kinh sợ chính là anh ta mới phải? Tay suýt chút nữa tàn phế, còn tưởng rằng Kỷ Hi Nguyệt sẽ bị ám sát, kết quả cô là một cao thủ khí công, vết thương của anh trong một đêm gần như phục hồi hoàn toàn.
Anh ta cảm thấy nỗi kinh sợ tối hôm qua phải chịu là nỗi sợ hãi lớn nhất đời này.
Nghĩ đến sự đặc biệt của Kỷ Hi Nguyệt, Thiết Quý Hoành cũng chỉ có thể thầm thở dài. Vì sao người phụ nữ xinh đẹp như vậy, mạnh mẽ như vậy, đáng yêu như vậy, thiện lương như thế mà lại không phải của anh.
Đoạt người phụ nữ của Triệu Húc Hàn thì tất nhiên anh ta không đoạt nổi. Nhìn dáng vẻ hai người như keo sơn, anh ta cũng chỉ có thể hâm mộ ghen tị hận.
Nhưng cũng may anh ta và Triệu Húc Hàn đã đồng thuận, có thể cùng nhau hợp tác làm ăn, điều này chính là một chuyện lớn đối với Thiết gia bọn họ. Một khi thành công, vị trí Thiết gia chủ của anh ta cũng coi như đã chân chính được khẳng định, ai còn dám ngo ngoe, không phục anh ta?
Một quản gia đi tới, nói mấy câu bên tai của Thiết Quý Hoành.
Thiết Quý Hoành nhìn về phía Tiêu Ân, nói: “Tiêu thư ký, Long Bân chính là người của các anh hả? Bên ngoài có người tên Long Bân, nói là đồng nghiệp và bảo vệ của Kỷ đại tiểu thư.”
Tiêu Ân hơi kinh ngạc, sau đó lập tức hào hứng, nói: “Long Bân tới hả? Đúng vậy, anh ấy là đối tác của đại tiểu thư, cũng coi như là bảo vệ.”
“Tiểu Nguyệt còn cần đến bảo vệ?” Khóe miệng Thiết Quý Hoành hơi run rẩy.
Tiêu Ân cười khổ, nói: “Lúc trước tiểu thư là một cô gái tay trói gà không chặt, học được khí công mới ngắn ngủn một tháng.”
Cơ bắp trên khuôn mặt tuấn tú của Thiết Quý Hoành nhanh chóng run rẩy vài cái, sao anh ta lại tự mình chuốc lấy cực khổ, kích thích thế này?
Rất nhanh, Long Bân đi vào, đầu tóc nhọn hình tam giác, khuyên tai kim cương, cả người mặc quần áo đen có đinh tán, nhìn qua y như một tên nhị thế tổ, rất có đặc sắc của Long Bân.
Thiết Quý Hoành nhìn thấy Long Bân cũng sửng sốt, cái tên oắt này chính là bảo vệ của Kỷ Hi Nguyệt? Nhìn thế nào cũng thấy không đáng tin cậy!
“Tiêu Ân!” Long Bân nhếch miệng cười, hơi giống lưu manh.
Tiêu Ân cũng cười nói: “Tốc độ của anh thật là nhanh, mọi chuyện ổn không?”
“Được được được, sao không tốt được? Đại tiểu thư nhà tôi đâu? Không lẽ còn chưa tỉnh dậy?” Long Bân đeo một cái túi đeo chéo da, ra vẻ soái khí, vuốt mái tóc nhọn.
“Ừm, vị này chính là Thiết gia chủ. Thiết gia chủ, vị này chính là đồng nghiệp và bảo vệ của Kỷ tiểu thư, Long Bân.” Tiêu Ân giới thiệu hai bên.
“Chào Thiết gia chủ, quấy rầy rồi.” Long Bân lập tức vươn đôi tay bắt tay với Thiết Quý Hoành.
“Anh là đồng nghiệp của Tiểu Nguyệt? Phóng viên?” Tuy Thiết Quý Hoành biết Triệu gia chủ có tứ đại ám vệ, nhưng bốn người này rất thần bí, muốn xuất hiện phải mang mặt nạ đặc biệt. Cho nên anh ta không ngờ Long Bân sẽ là một trong số các ám vệ, hơn nữa bộ dạng của anh ấy cũng thật sự không quá giống.
“Đúng vậy, tôi là trợ lý của cô ấy, chạy tin tức.” Long Bân rất tự hào m nói: “Năng lực chạy tin tức của đại tiểu thư rất lợi hại, thành tích ở bộ phận tin tức cũng đứng đầu!”
“Vậy sao? Nhưng Tiểu Nguyệt thật sự nằm ngoài dự đoán của mọi người. Anh vừa tới, đi nghỉ ngơi chút đi.” Thiết Quý Hoành hàn huyên vài câu, sau đó rời đi.
Tiêu Ân và Long Bân hai mắt nhìn nhau, ngay sau đó Long Bân đi theo Tiêu Ân tới ngoài cửa phòng Triệu Húc Hàn, gõ cửa.
“Vào đi.” Bên trong vọng ra âm thanh lạnh lẽo của Triệu Húc Hàn.
Tiêu Ân mở cửa đi vào, Triệu Húc Hàn đã mặc một bộ quần áo bình thường ngồi trên sô pha. Kỷ Hi Nguyệt cũng đã dậy, nhưng mà ở bên trong toilet.