Theo quan điểm của Tiểu Diêu, đi theo một ông chủ tự tin kiêu ngạo thế này, thì bản thân anh tuyệt đối có cách. Cho nên việc người thư ký như anh cần phải làm là ăn khớp với ông chủ, chứ không phải chỉ ra đủ loại sai lầm của anh ta, bằng không thì sẽ chết rất thảm.
Dường như hôm nay Thiết Quý Hoành vô cùng vui vẻ, cũng vô cùng muốn nói chuyện, trong đầu đều là nhan sắc xinh đẹp và biểu cảm vô cùng sinh động của Kỷ Hi Nguyệt.
“Không sai, một cô gái cực kỳ đặc biệt, hơn nữa rất xinh đẹp.” Thiết Quý Hoành nói.
Tiểu Diêu nhìn thấy được trong ánh mắt của ông chủ là vẻ cướp đoạt, nghĩ thầm không biết bạn gái của người đàn ông tội nghiệp nào bị sếp nhìn trúng, đoán chừng rất nhanh sẽ phải thất tình.
“Tiểu Diêu, anh từng gặp Triệu gia chủ chưa?” Thiết Quý Hoành đột nhiên hỏi.
“Triệu gia chủ? Triệu Húc Hàn?” Sắc mặt Tiểu Diêu vội trở nên nghiêm túc, tưởng là ông chủ muốn nói chuyện công việc.
Thiết Quý Hoành gật đầu, nói: “Không sai, anh cảm thấy Triệu Húc Hàn thế nào?”
Tiểu Diêu sững sờ, nói: “Ông chủ à, điều này còn phải hỏi à? Gia chủ Triệu gia Triệu Húc Hàn trẻ tuổi, ngồi lên vị trí gia chủ ba năm, lợi nhuận việc làm ăn của tám khu đều tăng 20%. Người này quả thật chính là thiên tài trong kinh doanh, quá kinh người.”
Thiết Quý Hoành nheo mắt lại, Tiểu Diêu lập tức bị dọa giật mình, nói: “Đương nhiên, ông chủ cũng không kém hơn anh ta. Ông chủ chỉ là khá khiêm tốn thôi, tiếng tăm của Triệu gia luôn cao ngạo, định vị khác nhau.”
Thiết Quý Hoành liếc mắt nhìn anh, hỏi: “Không nói việc làm ăn, chỉ nói ngoại hình và tính cách thì sao?”
Tiểu Diêu càng thêm không rõ tại sao ông chủ lại muốn so sánh với Triệu Húc Hàn. Triệu Húc Hàn mới 27 tuổi, đã được toàn cầu công nhận là gia chủ trẻ tuổi giỏi nhất rồi.
Sao ông chủ lại muốn so sánh với anh, ông chủ 31 tuổi rồi.
“Muốn nói ngoại hình thì ông chủ và Triệu gia chủ đều tuấn tú lịch sự, không phân cao thấp. Còn tính cách, tôi chưa từng tiếp xúc với Triệu gia chủ, nhưng nghe nói người này rất lãnh khốc vô tình, không giỏi giao tiếp với mọi người, chỉ là thủ đoạn khá lợi hại. Thêm nữa Triệu gia thanh to thế lớn, rất nhiều người đều rất kính sợ anh ta.”
Trán Tiểu Diêu bắt đầu hơi vã mồ hôi.
“Tính cách của ông chủ khá hơn anh ta rất nhiều, làm người khác cảm thấy thân thiết hơn nhiều.” Tiểu Diêu chỉ có thể nói như vậy.
Thiết Quý Hoành lập tức gật đầu, nói: “Anh không cần sợ. Cho dù nói tôi không tốt thì tôi cũng không trách anh, nói cho cùng đối thủ là Triệu Húc Hàn.”
“Cái gì? Ông chủ, lẽ nào người phụ nữ ông chủ thích là bạn gái Triệu gia chủ?” Tiểu Diêu xem như đã hiểu ra.
Thiết Quý Hoành lập tức nhếch mép cười nói: “Thế nào? Không được hả? Hay anh cảm thấy tôi chả có tí hy vọng gì?” Nụ cười này chính là ngoài cười nhưng trong không cười.
Tiểu Diêu vô cùng lo sợ, nghĩ thầm tuy ông chủ rất lợi hại, vẻ ngoài cũng rất đẹp, nhưng khi so với Triệu Húc Hàn, dường như mọi người đều biết đáp án. Có mù mới không chọn Triệu Húc Hàn.
Luận gia thế, ngoại hình, năng lực, Triệu Húc Hàn đâu kém hơn anh ta chỗ nào? Quả thật quá xuất sắc.
“Không, không phải, ông chủ khẳng định mạnh hơn Triệu gia chủ!” Tiểu Diêu lập tức nghĩ ra, nói.
“Ồ?” Thiết Quý Hoành hơi tò mò.
Tiểu Diêu cũng nhếch mép cười nói: “Ông chủ biết dỗ phụ nữ vui vẻ. Nghe nói Triệu Húc Hàn chưa từng có người phụ nữ nào bên cạnh, đối với phụ nữ lại càng lạnh lùng vô cùng, kiểu đàn ông này rất nhàm chán, phụ nữ cũng không hẳn sẽ thích, sống chung lâu dài, vậy không phải sẽ bị anh ta đông chết ư?”
Thiết Quý Hoành lập tức cười nói: “Nói hay lắm, có điều đó là bởi vì Triệu Húc Hàn chưa từng gặp người phụ nữ mình thích, tình cảm anh ta dành cho Kỷ Hi Nguyệt rất nghiêm túc, cũng vô cùng nuông chiều Kỷ Hi Nguyệt.”
Nói tới đó, Thiết Quý Hoành lập tức thu lại nụ cười, ngón tay lập tức gõ trên mặt bàn, dường như đang suy nghĩ gì đó.