Sáng hôm sau, Kỷ Hi Nguyệt và Triệu Húc Hàn đi phòng tập thể thao rèn luyện cơ thể, chẳng qua cũng chỉ là huấn luyện bình thường. Chỗ này khách sạn, thế nên khách phòng tập thể thao có không ít khách, có điều bọn họ cũng chỉ rèn luyện cơ thể thường ngày một chút.
Thật ra sau khi hai người rời giường thì đã ở trên ban công phòng mình đánh qua Thái Cực quyền rồi.
Sau khi rèn luyện, Triệu Húc Hàn muốn đi công ty Triệu thị, cũng chính là tổng công ty Triệu thị ở Tây Âu, cao ốc chú tư anh – Triệu Phiên Vân quản lý.
Lúc trước vẫn luôn không đi, bởi vì lần này cũng không giống lần trước ở Mỹ, Triệu Thanh Hổ bị bắt cóc – vấn đề khẩn cấp cần gia chủ xử lý, thế nên lần đó Triệu Húc Hàn mới trực tiếp xuất hiện ở cao ốc tổng bộ.
Nhưng lần này anh không phải tới kiểm tra công việc, mà là tới gặp riêng Triệu Phiên Vân, thế nên không vội đi công ty, sợ người ở dưới hiểu lầm Triệu Phiên Vân cũng đã xảy ra chuyện.
Lúc trước Úy Mẫn Nhi nói cho bọn họ biết đã giao hẹn buổi tối cùng nhau ăn cơm ở chung cư với Triệu Phiên Vân, Kỷ Hi Nguyệt cũng muốn tham gia, nhưng ban ngày Kỷ Hi Nguyệt không rảnh.
Triệu Húc Hàn yêu cầu Kỷ Hi Nguyệt cùng đi công ty Triệu thị. Kỷ Hi Nguyệt hơi kinh ngạc. Suy cho cùng cô cũng không phải là người của Triệu gia, nhưng Triệu Húc Hàn lại muốn để cô nhìn nhiều hơn, làm quen nhiều thêm cũng được.
Mà Tiêu Ân cũng có ý nghĩ như vậy. Bởi vì Triệu thị phân thành tám khu vực, ngoại trừ tổng bộ Hoa ở cảng thành, bảy khu khác cũng được nắm giữ trong tay những người khác của Triệu gia, nhưng gia chủ cũng nhất định phải hiểu rõ tình hình.
Triệu Húc Hàn làm gia chủ nên quả thật bận rộn, Kỷ Hi Nguyệt hiểu rất rõ, thế nên Triệu Húc Hàn nói để cô đi theo xem, cô hi vọng sau này mình có thể giúp anh chia sẻ một phần.
Triệu Phiên Vân – nhân vật chủ yếu này cũng không ở công ty. Bởi vì buổi sáng ông ấy phải gặp một nhân vật lớn, cho nên mới sắp xếp ở buổi tối, nhưng trong công ty có thân tín của ông ấy tiếp đãi Triệu gia chủ.
Đều là một tòa cao ốc rất xa hoa, có thể thấy Triệu thị ở Tây Âu và nước Mỹ giống nhau, đều có được cơ sở nhất định. Hơn nữa nhìn cao ốc này, nghĩ đến cơ sở hẳn là rất kiên cố.
Ba người Triệu Húc Hàn đến khiến những người bên này rất sợ hãi, sợ chiêu đãi không chu đáo, Triệu Húc Hàn cũng chỉ làm theo thông lệ nhìn xung quanh, lắng nghe vài báo cáo.
Suy cho cùng anh tới mà không đến công ty xem thử thì cũng không hợp lý. Chẳng qua mọi người cũng chỉ đi một vòng, còn chân chính làm ăn lớn gì đó, Triệu Húc Hàn sẽ bàn bạc ở hội nghị qua điện thoại.
Lấy bộ não siêu cấp của Triệu Húc Hàn, anh nhớ rất rõ hạng mục lớn của mỗi khu vực, mỗi một khu vực kiếm bao nhiêu tiền anh cũng tính toán rất rõ ràng.
Sau giờ ngọ, Kỷ Hi Nguyệt ngồi ở quán cà phê dưới lầu uống cà phê một mình, nhìn phong cảnh Paris, coi như sau khi làm việc ở cao ốc một buổi sáng rồi đi ra ngoài hít thở không khí.
Kỷ Hi Nguyệt xinh đẹp yêu kiều, lại là con gái Hoa, thế nên ngồi ở quán cà phê bên đường khác hẳn với phong cảnh.
Kỷ Hi Nguyệt nhìn điện thoại di động, đột nhiên có tin nhắn tới, thế mà là Thiết Quý Hoành.
“Tiểu Nguyệt, có cần anh làm hướng dẫn viên du lịch không?” Phía sau tin nhắn Thiết Quý Hoành thêm một khuôn mặt cười.
Kỷ Hi Nguyệt nhướn mày, lập tức nói: “Cảm ơn anh Thiết, tạm thời không cần, em đang ở công ty cùng anh Hàn.”
“Ở công ty không chán hả? Chiều nay anh rảnh, có cần anh đưa em đi các chỗ nổi tiếng ở Paris xem thử không?” Thiết Quý Hoành rất nhiệt tình.
Kỷ Hi Nguyệt vội nói: “Không cần đâu, anh Hàn nói sẽ dành ra thời gian hai ngày cùng em du ngoạn.”
Thiết Quý Hoành dừng lại một hồi lâu rồi nói: “Xem ra người anh như anh thật sự là không có chỗ nào để dùng rồi.”
“Đâu có, anh Thiết đừng nói vậy. Sau khi anh Hàn biết anh ủng hộ anh Úy Tư Lý thì rất vui mừng đó.” Kỷ Hi Nguyệt nhắc nhở anh, anh ta đồng ý điều kiện.
“Nói đến việc này, các người có thể sẽ đau đầu. Buổi sáng Úy Mẫn Nhi đã biết được, thế nên anh đoán cô ta lập tức sẽ tìm em hoặc Triệu gia chủ.”