Lan Khê đưa di động của mình cho Kỷ Hi Nguyệt nhìn thử. Kỷ Hi Nguyệt nhìn thấy trong hình là người đàn ông Trung Quốc với bộ ria mép, mái tóc bóng mượt chải ngược ra sau, nhìn khá giống với mấy nhân vật đóng trong Bến Thượng Hải xã hội cũ.
Ông ta trông khoảng bốn mươi đến năm mươi tuổi, thân hình gầy còm, rất dễ nhận dạng.
“Đây là bản đồ của sòng bạc Thánh Nguyên, cô nhớ xem kỹ đường rút lui.” Lan Khê gửi cho cô, sau đó nói: “Bất luận cô ra từ cửa trước hay cửa sau thì tôi cũng ở trong con hẻm tối đợi cô. Nếu cô có thể dụ được ông ta qua bên đây rồi mới ra tay thì quá tốt, còn nếu không được, cô cứ gõ cửa sau rồi đi ra ngoài, gửi tin nhắn cho tôi, tôi sẽ tới cửa sau đón cô.” Lan Khê vừa nói vừa đưa tay chỉ xung quanh.
Kỷ Hi Nguyệt quan sát một hồi lâu, sau nói gật đầu nói: “Tôi hiểu rồi, nhưng có thể là thời gian sẽ hơi lâu đấy.”
“Không sao, cứ giữ liên lạc. Nhưng cô phải tuyệt đối cẩn thận nhé.” Lan Khê dặn dò Kỷ Hi Nguyệt.
Kỷ Hi Nguyệt nhếch miệng cười: “Tôi hiểu rồi, chị yên tâm.”
Nói xong Kỷ Hi Nguyệt xuống xe, bên ngoài chiếc váy body màu đen là một chiếc áo khoác cao cấp màu be, đạp lên đôi giày cao gót bước đi trong bóng tối lờ mờ dưới ánh đèn đường, trông cô giống hệt như một vị phu nhân quý phái, tự tin bước thẳng tới lối vào sòng bạc.
Càng đến gần sòng bạc, lượng người cũng đông hơn. Khách ngoại quốc cũng có rất nhiều, cả gái đi.ếm và ma cô cũng đứng đầy đường. Ngoài ra còn có một vài tên rất giống côn đồ, trong miệng toàn thốt ra đủ loại ngôn ngữ.
Tuy nhiên, hai bên cửa ra vào của sòng bạc đều có bảo vệ đứng canh, cho nên chỉ cần bước chân vào khu vực này, những tên bát nháo kia cũng không dám nói năng lung tung nữa.
Kỷ Hi Nguyệt vừa bước qua đã thu hút được rất nhiều ánh mắt, nhóm gái đi.ếm tưởng cô là đối thủ của bọn họ, khách làng chơi thì cho rằng cô là hàng tươi mới, còn một vài tên côn đồ thì tưởng cô là phú bà, người nào cũng muốn tiến lên phía trước.
Kỷ Hi Nguyệt nhanh chân bước tới cổng sòng bạc, lúc này mọi người mới biết người phụ nữ này là một dân nghiện cờ bạc.
Bảo vệ dùng tiếng Anh hỏi một câu, Kỷ Hi Nguyệt liền lấy chiếc thẻ màu đen sáng lóa ra.
Người bảo vệ đó lập tức thay đổi thái độ, tươi cười niềm nở dẫn Kỷ Hi Nguyệt vào trong.
Vừa bước vào cửa, khung cảnh bên trong khiến Kỷ Hi Nguyệt như được mở mang tầm mắt. Lượng người bên trong tấp nập đông đúc, đủ các loại âm thanh hò hét phấn khích và tiếng máy móc nối tiếp nhau.
Kỷ Hi Nguyệt cảm thấy tai mình như sắp bị điếc đến nơi, bởi vì thính lực của cô thật sự rất tốt.
Cô đưa mắt quan sát xung quanh, người đến đây chơi đến từ khắp nơi trên thế giới và đủ loại màu da, cô còn phát hiện người Châu Á cũng không ít, có điều không biết là người Trung Quốc, Nhật Bản hay là Hàn Quốc.
Cô được bảo vệ đưa thẳng vào gian phòng có cánh cửa sang trọng, sau đó bảo vệ hai bên lại mở cửa cho cô.
Ngay khi cánh cửa được mở ra, đập vào mắt cô là khung cảnh còn hoành tráng và rực rỡ hơn, nhưng lượng người đã bớt đi không ít, hơn nữa khoảng cách giữa mỗi bàn còn rộng rãi hơn rất nhiều. Vệ sĩ bưng khay rượu và đồ uống di chuyển khắp nơi, châm trà đổ nước cho các khách chơi.
Bảo vệ nói với cô một câu gì đó bằng tiếng Anh rồi rời đi, sau đó có một vệ sĩ giống như người chia bài bước tới, còn mang theo một cái khay, trên đó là năm xấp thẻ đánh bạc.
Một khay như vậy là một triệu, Kỷ Hi Nguyệt hiểu. Cô nhìn xung quanh, sau đó ngồi xuống một chiếc bàn đang đánh Tài Xỉu. Người chia bài đặt thẻ đánh bạc trước mặt cô, Kỷ Hi Nguyệt giao tấm thẻ đen cho anh ta.
Chiếc bàn này có tổng cộng bảy người, bốn nam và ba nữ, cộng thêm người chia bài và nhân viên hỗ trợ người chia bài.
Mọi người không ai nói chuyện với ai, chỉ tập trung vào các con số trên bàn để đặt cược. Kỷ Hi Nguyệt tạm thời chưa hiểu luật chơi, nên cầm đại một một triệu chip đặt vào cửa Tài*.
(Đặt cược vào cửa Tài (Big) hay cửa Xỉu(Small) là kiểu cược đơn giản và phổ biến nhất trong trò xúc xắc. Tài, thắng nếu tổng điểm ba viên xúc xắc là 11-17 điểm. Xỉu, thắng nếu tổng điểm ba viên xúc xắc là 4-10 điểm – nguồn: Google.)
Một chốc sau, người chia bài rung chuông, ý là đã chọn mua xong thì bỏ tay ra, sau đó nhấn nút lắc xúc xắc, tiếng chuyển động không ngừng nghĩ của viên xúc xắc trong chiếc hộp liền vang lên.