Người như vậy tuyệt đối sẽ không phải là người luyến đồng!
Đó chính là người thân thiết với Quý Vân Hoàng?
Chẳng phải Quý Vân Hoàng không đoản tụ hay sao?
Ninh Tuyết Mạch suy nghĩ vô số khả năng, nhưng một lần nữa lại lần lượt loại bỏ, nghĩ trăm lần cũng nghĩ không ra.
Nàng có tính cách táo bạo, mặc dù nam tử này bỗng nhiên xuất hiện và bỗng nhiên biến mất khiến nàng có chút buồn bực, nhưng nàng sẽ không từ bỏ ý niệm ngâm mình trong suối nước nóng ở đây.
Suối nước nóng này không phải lúc nào muốn đều có thể tới tắm!
Nàng hơi nhắm mắt lại, chuẩn bị tiếp tục vận chuyển nội lực của mình, trong đầu bỗng nhiên hiện lên dáng ngồi và cử chỉ kỳ lạ của nam tử vừa rồi.
Hay là, đó là bí quyết tu luyện niệm lực?
Ninh Tuyết Mạch dứt khoát cũng học tư thế nam tử nửa nổi nửa ngồi, một tay nắm thành nắm đấm trong khi một tay khác nắm lại với ngón giữa trỏ về phía trước ——
Bỗng nhiên, nàng cảm giác được trong cơ thể có một luồng năng lượng không giống với nội lực được sinh ra từ bụng, chậm rãi tập hợp lại và bắt đầu lưu chuyển. Những nơi nó đi qua, nàng có thể cảm nhận một sự ấm áp lan tỏa.
Nàng có cảm giác như kinh mạch đang được rửa bằng nước ấm, cảm giác ngứa nhẹ, rất thoải mái, rất thích hợp. Chẳng qua luồng năng lượng này hơi yếu, như có như không, lúc ẩn lúc hiện, khiến nàng muốn kiểm soát nó cũng không thể nào kiểm soát được......
Trái tim nàng xao động! Chẳng lẽ đây là niệm lực?
Nàng dứt khoát nhắm mắt lại, dùng phương pháp nhìn bên trong dò xét. Nàng hoảng hốt khi nhìn thấy một dòng năng lượng xanh mềm đang từ từ lan tỏa trong huyết mạch của nàng, giống như màu xanh lá cây của cành liễu mùa xuân, tươi tắn và sống động ——
Nước ôn tuyền dường như cũng cảm ứng được luồng năng lượng mới trong cơ thể nàng nên nổi lên gợn sóng, dòng điện yếu nhược một lần nữa dũng mãnh ùa vào trong thân thể nàng. Khi năng lượng xanh tích lũy lại, nó bắt đầu lưu thông nhanh hơn, bắt đầu lan tỏa từng centimet khắp cơ thể nàng——
Cảm giác này rất lạ, giống như đột nhiên nhìn thấy những bông hoa đang nở rộ ở bên trong cơ thể, vừa mới lạ lại vừa phấn khích.
Nàng có cảm giác giống như nhìn thấy một dòng sông nhỏ sống động, bất cứ nơi nào mà nó chảy qua, những bông hoa cũng nở ra khắp nơi hai bên bờ sông. Tâm trạng của nàng cũng trở nên vui sướng khi theo dõi sự chuyển động của nó.
Bỗng nhiên, một mảnh bóng tối mở rộng xuất hiện phía trước, con sông nhỏ dũng mãnh chảy thẳng bên trong bóng tối vô biên, nhanh chóng biến mất không còn dấu vết ——
Ninh Tuyết Mạch chấn động, cả người run lên, bỗng nhiên mở to mắt. Nàng cảm giác như máu mình sôi lên kích động, nôn nóng, suýt nữa đã phun ra một búng máu.
Cả người nàng lắc lư, gần như ngã chúi đầu xuống! Nàng cuống quít đứng dậy để ổn định bước chân. "Ninh Tuyết Mạch, nàng không sao chứ?" Một giọng nói vang lên. Ninh Tuyết Mạch ngẩng đầu nhìn lên, lập tức nhìn thấy Quý Vân Hoàng đang đứng ở bên cạnh suối nước nóng cách đó không xa ——
Hừ! Hắn vào đây từ khi nào?!
Nàng cuống quít ngồi xổm người xuống, chỉ lộ ra một cái đầu: "Không sao, ngươi đi ra ngoài trước đi, ta tắm xong rồi ——"
Quý Vân Hoàng dường như thở dài nhẹ nhõm một hơi, ôm cánh tay ngang người, cười như không cười: "Nàng sợ gì vậy? Sợ bổn vương lợi dụng nàng sao? Với thân thể nhỏ này của nàng, trước sau chẳng khác gì nhau, có gì để nhìn? Nàng mời bổn vương nhìn bổn vương cũng không muốn nhìn." Hắn thong thả ung dung đi ra ngoài.
Nha đầu này ngâm ở trong suối nước nóng khoảng chừng một khắc (15ph), hắn sợ nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Hắn ở ngoài cửa gọi nàng vài tiếng, nhưng nàng không trả lời, hắn mới không màng tất cả vọt vào để xem.
Suối nước nóng này cực kỳ đặc biệt, hơn nữa không phải tự nhiên mà có. Mười năm trước, Đế Tôn lão nhân gia đã tới nơi đây, trong khi nghỉ chân ở phủ Thái tử của hắn đã tạo nên nó.
Nghe nói nó được kết nối với một nguồn địa nhiệt sâu ngàn trượng, có tác dụng tăng cường thể chất. Trong nước ôn tuyền cũng có niệm lực, nếu tu luyện niệm lực trong đó chỉ cần một nửa nỗ lực.
Nhưng, người tiến vào trong đó cũng không dễ chịu gì. Ngay cả bản thân hắn, lúc trước vừa mới tiến vào ngâm người bên trong cũng chỉ duy trì được khoảng nửa canh giờ (1h) là phải thoát ra.