Edit: Tuyết – nguyethoadatuyet
"Được, tôi sẽ gọi người chuẩn bị xe cho cô.” Nói xong, bà quản gia bước xuống lầu.
Lúc Cố Lan San rời khỏi phòng, xe đã khởi động xong xuôi cả rồi. Tài xế thấy cô bước tới gần, vội vàng mở cửa cho cô. Cô ngồi vào xe, tài xế liền đóng cửa, ngồi vào ghế lái, hỏi, “Cô San, cô muốn đi đâu ạ?”
"Kim Bích Huy Hoàng.”
Lái xe không nói gì, im lặng lái xe.
Cố Lan San ngồi ở ghế sau, nhìn ra ngoài cửa xe.
Kim Bích Huy Hoàng là câu lạc bộ – hộp đêm cao cấp nhất của thành phố Bắc Kinh.
Rượu ngon bậc nhất, cách trang hoàng, bày trí bậc nhất, gái đẹp bậc nhất. Dĩ nhiên, giá tiền phải trả cũng là bậc nhất.
Kim Bích Huy Hoàng này do một tay Thịnh Thế gầy dựng nên.
Thịnh Thế là thiên chi kiêu tử*.
*Con cưng của trời
Từ lúc anh được sinh ra, dường như cả thế giới đều vây quanh một mình anh.
Ông nội của anh là một vị tướng già về hưu. Cả đời ông có sáu đứa con, hai trai bốn gái.
Bọn họ đều là người nổi tiếng, tài năng xuất sắc, làm việc cực tốt, hơn nữa còn có địa vị. Mấy người chị họ của Thịnh Thế đều được gả vào hào môn.
Vì vậy, nhìn bề ngoài Thịnh gia, ai nấy đều thấy đó là một dòng dõi phú quý, cao sang.
Nhưng mà Thịnh gia lại gặp phải một chuyện không tốt, chính là âm thịnh dương suy.
Bác của Thịnh Thế có ba người con, ba người đều là nữ; ngay cả ba của anh, dù sinh được năm con, trong đó đã có bốn người dfienddn lieqiudoon là con gái.
Cũng còn may, bốn bác gái của Thịnh Thế sinh ra được vài người con trai.
Suy cho cùng, dù là con gái, rất thương rất chiều, rốt cuộc vẫn phải gả cho người khác, họ cũng theo họ người khác. Đối với gia tộc Thịnh Thế mà nói, bọn họ hy vọng có một đứa con nối dõi tông đường. Trách nhiệm đó được đặt lên vai Thịnh Thế. Vì vậy, anh trở thành huyết mạch duy nhất của cả dòng họ.
Ông nội anh vì muốn nhà họ Thịnh trông thật đông người, cho nên dựa theo ngày tháng năm sinh, sắp xếp trình tự từ con đến cháu. Thịnh Thế nhỏ nhất, đứng thứ hai mươi.
Cả nhà đều gọi anh là Nhị Thập.
Mặc dù trong nhà có anh họ, nhưng anh họ lại không giống như Thịnh Thế, mang huyết mạch ruột thịt với Thịnh gia*.
*Mấy người anh họ không mang họ Thịnh, đều do bác gái của Thịnh Thế sinh ra.
Thịnh Thế trở thành người thừa kế duy nhất của Thịnh gia, là huyết mạch sống còn của cả gia tộc.
Vì vậy, ngay từ khi được sinh ra, anh muốn mưa được mưa, muốn gió được gió. Toàn bộ Thịnh gia, già trẻ lớn bé đều vây xung quanh anh.
Vừa sinh ra, Thịnh Thế đã là đứa con của trời.
Ngàn vạn sủng ái tại một thân, đích thực là đứa con của trời.Tập ngàn vạn sủng ái cho một thân cái loại này thiên chi kiêu tử.
Thiên thời địa lợi nhân hoà, tất cả đều xảy ra ở trên người anh.
Anh là một Hỗn Thế Ma Vương, tất cả bạn bè cùng lớn lên, không ai dám động đến anh, bởi vì anh có rất nhiều anh họ và chị họ.
Vì vậy, thường xuyên có người kéo con của mình tới cửa để mách với ba anh đủ thứ chuyện.
Ban đầu là con trai, sau đó là con gái.
Ba của Thịnh Thế giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, muốn dạy dỗ anh.
Thịnh Thế không sợ, vì anh còn có ông nội.
Anh là đứa cháu đích tôn. Ông nội coi anh như khối thịt trong lòng, vận mệnh sống còn của cả gia tộc. Ông nội anh còn là chủ của Thịnh gia, bác anh và ba anh đều không dám thở ra một hơi nào trước mặt ông.
Mỗi khi Thịnh Thế khi dễ người khác, chuyện đến tai ba anh, anh liền đi tìm ông nội. Chỉ cần ông nói một câu, ba anh không dám đánh anh cái nào.
Vì vậy, Thịnh Thế cứ tùy ý như vậy cho đến khi trưởng thành.
Đến khi học trung học, Thịnh Thế biết yêu sớm, mới còn nhỏ mà đã lái xe hơi thể thao, rêu rao khắp nơi trong trương. Mỗi một lần, anh đều chở một cô gái, có lần còn chở hai cô.
Mặc dù là vậy, nữ sinh trong trường, nữ sinh trường ngoài đều bị anh làm cho điên cuồng.