Nhiệm vụ mới thình lình nhảy ra, làm cho tâm trạng Lâm Lăng lúc này không khỏi hăng hái hơn hẳn. Có tiền để kiếm, chắc chắn sẽ giúp hắn bừng bừng sức sống!
Sau khi Lâm Lăng khóa trái cửa phòng ngủ thì ngồi xếp bằng trên giường, chuẩn bị đem số tiền tiết kiệm mấy tháng nay để tiến hóa cho sủng vật.
Bên cạnh, truyền đến tiếng ngủ "phù phù của vượn con.
Từ sau khi vào đông, Lâm Lăng phát hiện thời gian ngủ của Tiểu Bạch càng ngày càng dài.
Loại trạng thái giống như ngủ đông này, lúc đầu Lâm Lăng còn có chút lo lắng. Nhưng mà sau này, hắn tra cứu tư liệu liên quan đến ma thú ở Tàng Thư Các học viện Thiên Diễn, thì lại có chút vui mừng.
Bởi vì, theo tư liệu ghi lại trong sách, Tiểu Bạch hiện giờ đang ở giai đoạn tăng trưởng tiến hóa. Một khi lột xác, thực lực tổng thể của nó đều sẽ tăng lên rất lớn. Đối với việc này, Lâm Lăng có chút chờ mong sự thay đổi sắp tới của Tiểu Bạch.
Dù sao trong tất cả sủng vật mà hắn sở hữu hiện tại, thực lực của Tiểu Bạch có thể nói là yếu nhất. Nhưng mà tiềm lực của Tiểu Bạch lại là lớn nhất.
Huyết mạch viễn cổ của Độc Giác Long Viên, chỉ chờ hung thú này trưởng thành, tuyệt đối sẽ trở thành tồn tại đáng sợ có thể làm thú giới, thậm chí giới võ tu cũng phải run chuyển.
Sau đó, Lâm Lăng kiểm tra tiền gửi trong thẻ vàng.
Số vàng bạc châu báu mà hắn đã vơ vét được từ Dương Thừa Cơ mấy tháng trước, bán đi hơn một trăm triệu, cùng với năm mươi triệu vạn tiền lương tích lũy mấy tháng gần đây.
Còn có hôm nay đánh cuộc thắng gần bảy mươi triệu từ chỗ Viêm Phong Hâm, toàn bộ cộng lại, ước chừng hai trăm bốn mươi triệu.
Yến hội mùa đông ba ngày sau, Lâm Lăng không cách nào đoán trước sẽ xuất hiện bất trắc gì, nhưng hắn cảm thấy mình cần phải tăng chiến lực của mấy sủng vật lên.
Đến khi đó, ít nhất cũng có thể tăng một chút lớp bảo vệ.
Nghĩ đến đây, Lâm Lăng thì thầm: "Hệ thống, ta muốn tiến hóa sủng vật."
"Bing, mời vật chủ lựa chọn sủng vật cần tiến hóa."
Đồng thời khi thanh âm hệ thống vang lên, một màn sáng danh sách sủng vật đột nhiên hiện ra trong đầu Lâm Lăng.
Hiện giờ, trong danh sách thú cưng, lần lượt có Công Phu Tiểu Dăng, Lang Chu, Hỏa Lân Hổ, Tứ Bảo.
Cấp bậc của bốn con sủng vật cũng lần lượt là vương cấp cấp A, vương cấp cấp A, vương cấp cấp C, vương cấp cấp B.
Mà trong đó, tuy nói đẳng cấp của Hỏa Lân Hổ là thấp nhất, nhưng chiến lực 35000 kia, lại có thể xem nó như ngang hàng với Lang Chu cấp A.
Đây chính là do thú chủng cao khác nhau thấp, mang đến sự khác biệt.
Nếu Hỏa Lân Hổ cũng tiến hóa đến vương cấp cấp A, thì về mặt chiến lực, Lang Chu tuyệt đối không cách nào so sánh với nó.
Nhưng mà, bởi vì hình thể của Hỏa Lân Hổ quá khổng lồ, không thích hợp cho nhiệm vụ thích khách ám sát.
Cho nên cho tới nay, Lâm Lăng đều đem trọng tâm tiến hóa, đặt ở trên người hai con Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu.
Về phần vẹt Tứ Bảo, lại được dùng làm công cụ dùng làm công cụ hỗ trợ thị giác cho hắn. Cũng chính vì vậy, khiến cho độ lộ diện của Tứ Bảo thật sự quá cao, cũng không thích hợp chấp hành nhiệm vụ ám sát.
Nếu không, bị người khác phát hiện ra Tứ Bảo, tất nhiên sẽ hoài nghi đến chỗ hắn.
Đây cũng là vì sao, Lâm Lăng chưa từng đem trọng tâm tiến hóa đặt lên người Tứ Bảo.
Dù sao hiện giờ tài chính của hắn khan hiếm, chỉ có thể đem số tài nguyên có hạn này, dùng trên sủng vật có thể tạo ra lợi ích lớn hơn.
Chờ sau này có tiền, lại lần lượt nâng lên hết toàn bộ chúng.
Thậm chí Lâm Lăng còn có ý nghĩ muốn sáng tạo ra càng nhiều chủng loài sủng vật khác, sau đó kiến tạo nên một quân đoàn sát thủ động vật.
Sau đó, Lâm Lăng thu hồi suy nghĩ, bắt đầu tính toán về kế hoạch ám sát ba ngày sau.
“Yến hội lần này, trong đám người tham dự, chỉ sợ sẽ có một ít võ giả lợi hại, vẫn là tăng năng lực Hỏa Lân Hổ lên trước.
Trong lòng vừa nghĩ, linh thức thể trong đầu hắn ngưng hiện ra một ngón tay, khẽ điểm xuống đồ đằng sủng vật của Hỏa Lân Hổ.
Ngay sau đó, Lâm Lăng không hề tiếc nuối mà chi ba ngàn một trăm vạn, trực tiếp đem Hỏa Lân Hổ từ Vương cấp cấp C, thăng cấp lên Vương cấp cấp A.
"Bing, tiến giai thành công, chúc mừng tên sủng vật Hỏa Lân Hổ số hiệu 003 tiến hóa đến vương cấp cấp A, chiến lực được tăng lên toàn diện."
"Chúc mừng sủng vật Hỏa Lân Hổ số hiệu 003, đạt được thiên phú đặc thù thứ nhất, Lam Viêm Thú Thể."
Sau khi Hỏa Lân Hổ tiến hóa lên vương cấp A, Lâm Lăng nhất thời ngạc nhiên phát hiện, đồ đằng trên ô chứa Hỏa Lân Hổ, có hào quang lóe lên, nhìn kĩ lại thì thấy nó rõ ràng đã thay đổi.
Chỉ thấy Hỏa Lân Hổ sau khi tiến hóa, toàn thân có hỏa diễm lượn lờ, cao lớn uy mãnh.
Hơn nữa những hỏa diễm trên người nó, cũng không phải đỏ thẫm như trước kia, mà là lóe ra ánh sáng màu xanh biếc, tràn ngập năng lượng dao động càng thêm nóng rực.
Không khó để nhận ra, đây chính là biểu tượng của Lam Viêm Thú Thể!
"Đẹp trai nha!" Lâm Lăng trong lòng hơi giật mình, chợt không khỏi thầm khen một tiếng.
Đối với hình thái sau khi lột xác của Hỏa Lân Hổ, hắn cảm thấy vô cùng hài lòng.
Sau đó, ý niệm của Lâm Lăng vừa động, mở bảng điều khiển thuộc tính của Hỏa Lân Hổ.
【 Hỏa Lân Hổ 】
Số hiệu: 004
Chủ nhân: Lâm Lăng
Sức chiến đấu: 45.000
Cấp bậc: Vương cấp cấp A
Kỹ năng: Hỏa Diễm Chi Quang, Hỏa Diễm Bạo Kích
Thiên phú: Lam Viêm Thú Thể
......
Thông tin về bảng thuộc tính không phức tạp hiện lên rõ ràng trong nháy mắt.
Sức chiến đấu còn nhiều hơn 25000 so với Công Phu Tiểu Dăng Vương cấp cấp A.
Giá trị của Lang Chu mặc dù không thấp, nhưng chiến lực 35.000, so với Hỏa Lân Hổ lúc này, căn bản chưa đủ trình.
Đây chính là chênh lệch trong huyết mạch thú chủng.
Lâm Lăng chỉ có thể hy vọng, trong quá trình tiến hóa phía sau, Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu có thể đạt được thiên phú huyết mạch nào đó.
Kể từ đó, con đường tiến hóa của chúng mới có thể phát triển hoàn hảo hơn.
"Còn lại hơn hai trăm triệu một chút, lỡ rồi tiêu hết luôn đi."
Nghĩ đến đây, Lâm Lăng ôm tâm tính thử nghiệm, tính toán dùng toàn bộ để tiến hóa cho hai đại công thần của đội sát thủ sủng vật.
Trên cấp A, chính là cấp S.
Ước chừng tiêu hao gấp mười lần, tương đương với một con sủng vật sẽ tiêu hao một trăm triệu.
Hiện tại trong thẻ của hắn có hai trăm triệu tiền tiết kiệm, vừa hay đủ để hai công thần này tiêu.
Cho nên lập tức, Lâm Lăng không chút do dự, lần lượt thăng cấp cho bọn Công Phu Tiểu Dăng và Lang Chu.
"Bing, tiến giai thành công, chúc mừng tên sủng vật Lang Chu số hiệu 002 tiến hóa đến cấp S, chiến lực đạt được tăng lên toàn diện."
Nghe được tiếng nhắc nhở của hệ thống, Lâm Lăng lập tức xem xét bảng điều khiển thuộc tính.
Đã thấy chiến lực của Lang Chu đột nhiên tăng vọt lên con số 40.000 điểm, tương đương với cấp độ Chiến sĩ cấp 8.
Nhưng mà có chút tiếc nuối, lần này tiến giai, Lang Chu cũng không đạt được kỹ năng thiên phú, hoặc là loại huyết mạch cao cấp gì đó mà hắn chờ mong.
Nhưng mà may mắn là, hình thể của Lang Chu, vẫn là bộ dáng ngắn nhỏ tinh khôi này, không có càng ngày càng lớn.
Như vậy sẽ không ảnh hưởng đến vai trò thích khách mà Lâm Lăng giao cho nó.
Hơn nữa, có một điểm làm cho Lâm Lăng cảm thấy kỳ lạ, chính là phía sau mông Lang Chu, đột nhiên mọc ra một cái đuôi hình như gai nhọn.
Cái đuôi kia mang nguyên màu đen, mặt ngoài phủ đầy một lớp sừng mỏng mọc ngược, trong lúc đong đưa nhẹ nhàng, còn có thể duỗi ra và thụt vào một cách tự do.
Mà dưới sự tò mò quan sát của Lâm Lăng, âm thanh tổng hợp điện tử của hệ thống lại vang lên.
“Bing, tiến giai thành công, chúc mừng sủng vật "Công Phu Tiểu Dăng" số hiệu 001 tiến hóa đến cấp S, chiến lực đạt được tăng lên toàn diện.
"Chúc mừng Công Phu Tiểu Dăng tiến giai đạt được thiên phú sủng vật thứ nhất: Thiết Giáp Băng Liêm."
Trong chốc lát, đồ đằng trên ô chứa của Công Phu Tiểu Dăng đột nhiên lóe ra hào quang. Ngay sau đó, Lâm Lăng nhìn thấy, thân thể Công Phu Tiểu Dăng giống như được bọc một lớp sắt thép, hiện ra một màu sáng bóng đặc trưng của kim loại cứng rắn.
Ánh mắt di chuyển xuống, thấy chân móng của nó, sắc bén như lưỡi liêm, mặt ngoài bao trùm một tầng vảy nhỏ màu xanh băng. Mơ hồ tràn ra một cỗ khí tức năng lượng vô cùng âm lãnh.
Thấy thế, trong lòng Lâm Lăng cảm thấy hơi mới lạ, nên đã triệu hồi nó ra: "Tiểu Dăng, ra đây.”
Lập tức, Công Phu Tiểu Dăng bỗng dưng biến mất khỏi trong ô chứa của danh sách sủng vật trên hệ thống, nhanh chóng xuất hiện trước người Lâm Lăng.
Hiện giờ toàn thân Công Phu Tiểu Dăng lộ ra một loại khí chất cứng rắn lạnh như băng.
Từ hình ảnh tổng thể, hình dạng của nó ngày càng giống một kẻ gϊếŧ người lạnh lùng.
Nhất là đôi mắt kép của nó, vừa sắc bén vừa lạnh, phảng phất như ẩn giấu vô vàng sát khí.
Lâm Lăng vươn một ngón tay, con ruồi nhỏ lập tức ngoan ngoãn bay tới, dừng lại trên đầu ngón tay.
"Cào nhẹ một chút thử xem." Đồng thời khi đưa ra mệnh lệnh, Lâm Lăng vội vàng điều động linh khí trong cơ thể tụ tập ở ngón tay kia, tùy thời ứng phó tránh xuất hiện vết thương.
Hắn phải tự mình trải nghiệm trạng thái hoàn toàn mới của Công Phu Tiểu Dăng, mới có thể hiểu rõ chính xác hơn năng lực tiến hóa hiện giờ, đến tột cùng đạt tới cấp độ nào.
Công Phu Tiểu Dăng nhận được mệnh lệnh, cũng không chần chừ xíu nào, lập tức vung chân móng vuốt, nhẹ nhàng cào một cái.
Thoáng chốc, Lâm Lăng cảm thấy rõ ràng, lớp linh khí bên ngoài bị cào tán loạn trong nháy mắt, lớp thịt cũng bị cắt ra một vết thương.
Sức mạnh của Công Phu Tiểu Dăng được kiểm soát khá tốt, khe nứt của vết thương không sâu.
Nhưng mà khi máu tươi sắp sửa chảy ra, thì một lớp sương màu xanh băng giá đột nhiên bao phủ nó.
Cùng lúc đó, một cỗ hàn khí cực kỳ âm lãnh, đột nhiên theo miệng vết thương xông vào trong cơ thể, làm cho Lâm Lăng nhịn không được rùng mình một cái.
Hơn nữa, làm cho Lâm Lăng càng thêm khϊếp sợ chính là, cỗ hàn khí kia dùng một loại tốc độ cực nhanh, ăn mòn kinh mạch và mạch máu dọc đường nó đi qua, đóng băng toàn bộ lại.
Lúc này, Lâm Lăng vội vàng điều động tất cả linh khí trong cơ thể, chống cự cỗ hàn khí kia.
Một màn bất thình lình xảy ra, làm Lâm Lăng cũng không khỏi âm thầm líu lưỡi.
Không ngờ đây mới chỉ là một vết thương nho nhỏ, đã tạo điều kiện cho hàn khí đáng sợ như vậy xâm nhập vào thể.
Nếu vết thương lớn hơn một chút, loại hàn khí có sức mạnh ăn mòn này, chẳng phải là càng khủng bố gấp bội sao?!
Nghĩ đến đây, Lâm Lăng chợt cảm thấy trong lòng sôi sục.
Đối với năng lực mới này của Công Phu Tiểu Dăng, trong lòng hắn đầu tiên rất ngạc sau đó thầm gật đầu mấy cái. Tuy rằng lần tiến hóa này, cũng không có đạt được huyết mạch cao cấp gì giống như Lang Chu, nhưng chỉ cần có được kỹ năng có hiệu quả cho hành động ám sát, đã coi như là vô cùng không tệ.
Nhưng mà, tất cả tài sản hắn tích lũy được gần nửa năm, lại bay sạch đi rồi.
"Tiền, đúng là kiếm mãi vẫn không đủ dùng mà."
Lâm Lăng âm thầm cảm thán một tiếng, thầm cảm thấy nên mở rộng con đường có thể kiếm tiền rộng hơn nữa.
Bởi vì sau này bọn Công Phu Tiểu Dăng, muốn thăng cấp lên cấp SS, phải tiêu hao càng nhiều tiền hơn nữa, cũng không phải một trăm triệu nữa, mà là trực tiếp tăng lên tới một tỷ!
Vừa nghĩ đến số tiền khổng lồ kia, Lâm Lăng không khỏi cảm thấy da đầu có chút tê dại.
Sau đó, Lâm Lăng điều chỉnh suy nghĩ một chút, thu vào Công Phu Tiểu Dăng về không gian ba lô sủng vật của hệ thống.
"Chủ nhân, còn ta thì sao?"
Nhưng mà lúc này, thanh âm của vẹt tứ bảo đột nhiên vang lên.
Giọng điệu chua xót kia, ý tứ vô cùng rõ ràng.
Dù sao Lâm Lăng lần lượt tiến hóa cho ba người bạn khác, nhưng duy chỉ bỏ sót một mình nó.
"Ngươi cứ tạm thời làm đôi mắt của ta đi." Nghe vậy, Lâm Lăng không khỏi bật cười.
Hiện tại trong thẻ hắn chỉ còn lại chín triệu, thăng cấp tứ bảo đến cấp A, lại cần mười triệu, căn bản là bất lực rồi.
"Vâng, chủ nhân."
Mặc dù trong lòng Tứ Bảo có ghen tị, nhưng hoàn toàn trung thành với Lâm Lăng, cũng không đòi hỏi nữa.
Lâm Lăng cười cười lắc đầu, nếu không phải những hệ thống sủng vật này bị mình khống chế, lấy linh trí của chúng, một khi thả vào dã ngoại sinh tồn, rõ ràng có thể trưởng thành thành bá chủ một phương giới ma thú.
"Kót két~!"
Đúng lúc này, Lâm Lăng nghe được bên ngoài cửa ký túc xá truyền đến thanh âm mở ra.
Rõ ràng là bọn Tần Vũ đã trở lại.
Nhưng mà nghe tiếng nói chuyện, người đi cùng, hình như cũng không phải Lôi Mông.
Giọng nam kia, trong sáng mà sáng ngời, trung khí mười phần.
"Lâm Lăng, huynh có trong phòng không?"
Ngoài phòng ngủ, ngón tay Tần Vũ gõ nhẹ cửa phòng, hỏi.
"Ta ở đây."
Lâm Lăng đáp một tiếng, đi tới mở cửa.
Hai người đập vào mắt Tứ Bảo.
Một người là Tần Vũ, người khác, đúng như hắn dự đoán, cũng không phải Lôi Mông, mà là một thanh niên mặt mày anh khí, tướng mạo tuấn lãng.
Lâm Lăng chú ý tới, trên người thanh niên này mặc viện phục màu tím của năm ba.
"Lâm Lăng, vị này là bằng hữu của ta, thời gian này vừa mới lịch lãm từ Ma Thú sơn mạch trở về."
Vừa gặp mặt, Tần Vũ lập tức cười giới thiệu: "Mặc dù huynh chưa từng gặp qua hắn, nhưng chắc là huynh cũng đã nghe qua tên của hắn, gọi là Viêm Thần. ”
"Hơn nữa, hắn còn là Tứ ca của Viêm Tâm Nguyệt."
Tứ ca của công chúa?
Vậy không phải là Tứ hoàng tử sao?!
Nghe được lời này, đầu lông mày Lâm Lăng khẽ nhíu.
Hơn nữa cái tên Viêm Thần này, quả thật hắn cũng thấy không xa lạ gì.
Bởi vì hơn một canh giờ trước, đứng đầu bảng Bài Danh Thạch trên đài Huyễn Sát, chính là cái tên Viêm Thần kia, nhưng đã bị hắn đẩy xuống.
Không thể tưởng được thanh niên tuấn lãng đứng trước mắt lúc này, chính là Viêm Thần đứng độc chiếm vị trí đầu bảng ở Huyễn Sát Đài từ hai năm trước đến nay.
Nhưng mà, vị trí đầu rồng hiện tại lại bị Lâm Lăng chiếm cứ.
Giờ phút này hai người gặp nhau, làm bầu không khí có chút kịch tính.
"Vừa mới hồi phủ, đã nghe được thành tích ngươi mới tạo nên ở đài Huyễn Sát."
Ánh mắt Viêm Thần đánh giá Lâm Lăng vài cái, mỉm cười nói: "Có lẽ người khác không biết, nhưng ta vô cùng rõ ràng kẻ địch phía sau ảo cảnh có bao nhiêu đáng sợ, ngươi đáng để ta kính nể.”
Nghe được lời khiêm tốn như thế, Lâm Lăng không khỏi có ấn tượng tốt với vị Tứ hoàng tử này.
Dù sao những người hoàng thất kia, tự nhận mình là huyết mạch tôn quý, từ trước đến nay đều luôn mắt cao hơn đầu, làm sao có thể nói ra một ít lời kính nể hạ thấp thân phận của mình như vậy.
"May mắn mà thôi." Sau đó, Lâm Lăng cũng mỉm cười.
Hơn nữa lời này của hắn cũng không có nói dối, nếu không phải trong ảo cảnh có thể ảo tưởng ra vũ khí vũ khí khoa học kỹ thuật của kiếp trước để treo lên, chỉ dựa vào thực lực bản thân hắn, muốn chiếm cứ vị trí xếp hạng thạch bảng, có lẽ còn rất khó nói chắc được.
Cho nên tất cả những chuyện này, theo hắn thấy, đều là may mắn.
Mục đích chủ yếu của hắn lúc trước, đơn giản là vì thắng được tiền cược.
Lần sau nếu có cơ hội, lại lặng lẽ đến đài Huyễn Sát kiểm tra một lần, kiểm tra thử xem chiến lực chân chính của hắn đang ở trình độ nào.
Nhưng mà lời này vào tai Viêm Thần, lại là cảm giác tâm tính Lâm Lăng khiêm tốn, không kiêu ngạo.
Khiêm tốn và hướng nội, đây là một tài năng hiếm có.
Trong lòng Viêm Thần như có điều suy nghĩ, hẳn là đang đánh giá lại tính cách của Lâm Lăng.
"Lâm Lăng, qua ba ngày nữa là mùa đông tới rồi, bọn ta chuẩn bị tổ chức một bữa tiệc, mọi người cùng nhau tụ tập một chút."
Tần Vũ nhếch miệng cười, nhiệt tình mời Lâm Lăng, dường như cố ý kéo gần quan hệ giữa hắn và Viêm Thần.