“Bà, không phải bà đã bị chôn trong biển lửa rồi sao? Bà, sao bà vẫn còn sống?”
Trần Cát Phượng nhẹ nhàng thở dài: “Ây, mẹ lại bị chính con gái ruột của mẹ nguyền rủa cơ đấy, sao nào, con hy vọng mẹ chết đến thế à? Nếu mà mẹ chết đi rồi, thì con lại thiếu đi một chỗ dựa cực lớn đấy.”
Cơ thể của Thẩm Thanh Vi hung hăng run lên hai cái, không biết nghĩ tới điều gì, trong mắt cô ta hiện lên một chút mừng rỡ. Đúng vậy. Bây giờ người phụ nữ này lại là bà chủ của công ty mỹ phẩm hàng đầu thế giới Thái Trang, nếu như có bà ta hỗ trợ, bản thân mình đi đối phó với Dương Tâm chẳng phải sẽ nhiều hơn một phần trợ giúp hay sao, hơn nữa còn là một sự trợ giúp vô cùng lớn.
“Bà… sẽ giúp tôi?”
Trần Cát Phượng cong môi cười, vươn tay ra vuốt ve gương mặt của cô ta, thở dài: “Hơn hai mươi năm không gặp, con đã trở nên xinh đẹp cao lớn hơn rồi, xem ra năm đó mẹ quyết định không sai, chỉ có cuộc sống trong căn nhà xa hoa như nhà họ Thẩm mới có thể nuôi dưỡng ra một cô con gái cưng cao quý thanh lịch như thế này, nếu như con mà lớn lên ở nhà họ Dương, thậm chí còn không được xem là danh viện hạng hai, càng đừng đề cập đến top mười danh viện hàng đầu quốc tế.”
Nghe xong mấy chữ “top mười danh viện hàng đầu quốc tế”, hốc mắt của Thẩm Thanh Vi bắt đầu chua xót. Nhịn không được làm nũng nói: “Tôi bị con khốn Dương Tâm kia tính kế hãm hại tống vào trong tù, tôi bị giam dữ ở trong tù nửa tháng, hội danh viện quốc tế đã đá tôi ra khỏi hàng ngũ top mười danh viện hàng đầu rồi.”
Người phụ nữ này là mẹ ruột của cô ta, nếu như bà ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, đương nhiên cô ta sẽ không thèm liếc nhìn bà ta một cái, thậm chí còn sai người đuổi bà ta ra khỏi Hải Thành cũng nên. Cái gì mà mẹ con đồng lòng cơ chứ, đều là đồ vô dụng mà thôi, nếu như không giúp được gì cho cô ta, cô ta còn cần người mẹ ruột này để làm cái gì? Có điều người phụ nữ này cũng không chịu thua kém, lại còn nhảy lên trở thành chủ doanh nghiệp tiếng tăm lừng lẫy trên quốc tế. Có quyền thế có địa vị, sau này càng có khả năng trở thành người có thể trợ giúp được cô ta nhất, dù có để cô ta quỳ xuống thè lưỡi ra liếm cũng xứng đáng. Trần Cát Phượng thấy cô ta làm nũng với mình, bà ta chợt mềm lòng. Dù sao đây cũng là cô con gái ruột của mình, đã nhiều năm không có mặt ở đây, bà cũng không có cố gắng hết sức làm tròn trách nhiệm của một người mẹ, ít nhiều cũng có chút áy náy.
“Không phải chỉ là top mười danh viện hàng đầu quốc tế thôi sao, đến lúc đó mẹ sẽ tuyên bố với bên ngoài mẹ đã nhận con làm con gái nuôi, đám mụ già râu ria của hội danh viện kia còn có thể không chịu đi cầu xin con tham gia hội danh viện sao? Mẹ biết tình cảnh của con bây giờ, cũng biết con bị Dương Tâm ép đến không còn đường lui, mẹ đây không phải là ngay từ lúc đầu đã chạy về rồi hay sao, có mẹ ở đây, thân phận con gái cưng của nhà họ Thẩm là con, vị trí nữ chủ nhân của nhà họ Lục cũng là con.”
Thẩm Thanh Vi vui mừng trong bụng: “Bà trở về chính là giúp tôi sao? Bà sẽ giúp tôi đối phó với Dương Tâm?”
Trần Cát Phượng cười gật đầu: “Không sai, mẹ sẽ thay con dọn sạch hết tất cả chướng ngại, để con ngồi vững trên vị trí nữ chủ nhân của gia tộc nhà họ Lục.”
Niềm vui sướng to lớn này không ngừng kích thích thần kinh của Thẩm Thanh Vi, cô ta kích động đến mức toàn thân bắt đầu run rẩy lên. Hiện thực tàn khốc nói cho cô ta biết, chỉ có ôm chặt cái đùi lớn này của mẹ ruột mình, cô ta mới có thể có cuộc sống tốt hơn. Người phụ nữ này, chính là người mà ông trời phái tới đây để trợ giúp cô ta thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn.
“Tuy trước đây chúng ta chưa từng gặp nhau, nhưng tôi vẫn muốn cảm ơn bà, cảm ơn bà năm đó đã đánh tráo tôi và Dương Tâm, để cho tôi có thể lớn lên trong điều kiện vô cùng tốt ở nhà họ Thẩm. Tôi nghĩ bà nhất định rất mong được nhìn thấy con gái mình trở thành phượng hoàng, bà yên tâm, tôi định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của bà, tôi nhất định phải gả vào nhà họ Lục, trở thành người phụ nữ cao quý nhất trên đời.”
Trần Cát Phượng nở nụ cười hài lòng: “Mẹ còn tưởng rằng sau khi đã trải qua nhiều ngăn trở như vậy con muốn bỏ cuộc rồi đấy chứ, có điều xem ra bây giờ con đúng là thông minh hơn người, hiểu rõ mình muốn cái gì, yên tâm đi, mẹ sẽ cho con trở thành người phụ nữ toàn bộ thế giới này đều hâm mộ.”
Thẩm Thanh Vi ngoan ngoãn cười cười. Vốn dĩ cô ta có thể chấp nhận người phụ nữ này nhanh như vậy, tất cả đều là bởi vì người phụ nữ này giàu có lại còn có các mối quan hệ rộng lớn với những người giàu có khắp đất nước, có thể trở thành chỗ dựa cho cô ta dựa vào để sinh tồn.
“Bà định dùng biện pháp gì để đối phó với Dương Tâm?”
Trên mặt Trần Cát Phượng lộ ra một nụ cười thần bí: “Bây giờ vẫn chưa cần chúng ta ra tay, bởi vì bên cạnh Dương Tâm đã có một trái bom có sức công phá cao rồi, chúng ta cứ yên lặng mà nhìn thôi, rất nhanh sẽ có kết quả.”
Trong mắt Thẩm Thanh Vi lóe lên một tia nghi hoặc. Dương Tâm lại đắc tội với người nào rồi sao? Có điều cho cô có đắc tội với nhiều người hơn nữa, cũng đều có thể biến nguy thành an, dễ như ăn kẹo vậy.
“Bà đừng xem thường cô ta, người phụ nữ kia vô cùng ác độc, bất cứ một người nào đối nghịch với cô ta cuối cùng cũng không có kết quả tốt.”
“Con yên tâm đi, lần này không giống với những lần trước, nếu như tiếp tục thất bại, nếu lần này cô ta thật sự có thể may mắn sống sót, mẹ còn có kế hoạch thứ hai thứ ba đang chờ cô ta đấy.”