Chủ nhiệm Lưu do dự đưa tay ra bắt tay với cô ta, sau đó lấy điện thoại từ trong túi công văn ra, tìm một dãy số rồi bấm xuống.
“Dữ liệu mẫu máu do anh Thẩm gửi đến đã có kết quả chưa?”
“Thưa chủ nhiệm, mười phút trước đã có rồi. Tôi đã gửi vào email của ông rồi, ông chưa nhận được sao? Có cần tôi gửi lại không?”
“Để tôi xem xem.”
Sau khi chủ nhiệm Lưu ngắt cuộc gọi thì lại lấy máy tính xách tay từ trong túi công văn ra.
Sau khi đăng nhập vào hòm thư cá nhân, xem qua các tập tin bên trong, một tia kinh ngạc lóe lên trong mắt ông ta.
“Chuyện, chuyện này là thế nào? Trong báo cáo giám định cho thấy cô Thẩm và cô Dương đều không phải là có quan hệ cha con ruột.”
Thẩm Thanh Vi sửng sốt, vội vàng giơ tay ra giật lấy máy tính.
Nhìn xuống xem, đây thực sự là…
Chuyện gì thế này?
Rốt cuộc là chuyện gì thế này?
Dương Tâm không phải con gái nhà họ Dương, lại giống Lâm Vũ Loan, vậy chẳng phải cô là con gái nhà họ Thẩm sao?
Nhưng bản báo cáo giám định này là như thế nào?
Sao cô và bố lại có thể không có quan hệ cha con?
“Ông có chắc là các ông không nhầm lẫn gì không?”
Chủ nhiệm Lưu cười nói: “Kết quả như thế này không phải càng tốt hơn sao? Cô Thẩm muốn tôi sửa bản báo cáo, chẳng phải là muốn bóp méo sự thật, phá hoại chuyện nhận lại họ hàng của Dương Tâm sao?”
Bây giờ báo cáo cho thấy trên phương diện sinh vật học không phải là quan hệ cha con, cũng đồng nghĩa với việc giữa bọn họ không có bất kỳ quan hệ huyết thống nào, Dương Tâm không phải là ngọc nữ nhà họ Thẩm, cô nên vui vẻ mới đúng.”
Thẩm Thanh Vi nắm chặt tay.
Cô ta không lạc quan như ông già này.
Xác suất Dương Tâm là con gái nhà họ Thẩm lên đến tám mươi phần trăm, bây giờ kết quả hoàn toàn không giống, chỉ có thể chúng minh có người đã ra tay với giám định quan hệ cha con trước mặt cô ta.
Ai?
Người này là ai?
“Cô Thẩm, cô xem, kết quả này đúng như cô dự đoán, vậy thì vị trí trong Hiệp hội y khoa của tôi…”
Thẩm Thanh Vi xua tay: “Tôi sẽ xử lý, ông cứ chờ đến hiệp hội nhậm chức đi.”
“Được được được, cảm ơn cô Thẩm, cảm ơn cô Thẩm, sau này nếu như nhà họ Thẩm muốn làm giám định quan hệ cha con với cô thì cô có thể trực tiếp tìm tôi. Tôi đảm bảo rằng trên bản báo cáo sẽ ghi rõ quan hệ cha con.”
“…”
… Chi nhánh Ám Long.
Thận Hành Đường.
Trong mật thất, Lạc Hà nhìn anh cả đang đứng trước mặt mình, cau mày nói: “Anh, bây giờ anh có thân phận đặc biệt, không nên đến nơi này.”
Lạc Hồ lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta, trầm giọng hỏi: “Tại sao lại tự làm theo ý mình? Không phải anh đã nói với em rồi sao, chỉ cần tìm ra chứng cứ cho thấy Tô Yến hãm hại em, anh nhất định sẽ báo thù cho con em. Sao em phải vội vàng hấp tấp thế?”
Lạc Hà chậm rãi thu ánh mắt lại, nhẹ nhàng nói: “Thân phận Tô Yến cao quý, cho dù các anh có tìm được chứng cứ, có lẽ cũng chỉ là khiển trách nhỏ thôi. Em không cam tâm, con trai em chết thảm như vậy, cô ta dựa vào cái gì mà chỉ chịu một chút dạy dỗ không đau không đớn thế?”