Mấy hôm nay Điền Vi Dân luôn phải phiền não vì chuyện của cấp dưới trước kia, bây giờ cuối cùng chuyện đã được xử lý gần như ổn thỏa rồi, tâm tình của Điền Vi Dân cũng đã tốt lên nhiều, hơn nữa thành phố Vọng Hải xảy ra chuyện lớn như vậy, với tư cách bí thư thành ủy, Điền Vi Dân không thể không tới hiện trường để xử lý. Quyền thị trưởng thành phố cũng tới đây, Điền Vi Dân đi đến trước mặt Triệu Đào, hỏi qua về quá trình vụ việc, Triệu Đào liền báo cáo lại tình hình cho Điền Vi Dân, sau khi Điền Vi Dân nghe xong, ông ta nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Tiểu Diệp, cậu thấy chuyện này thế nào?
- Chuyện này tôi thấy không khó giải quyết, những người kia đều là người Nhật Bản, nói cách khác bọn họ phạm tội trên lãnh thổ chúng ta, tất nhiên sẽ do chúng ta quản. Chỉ có điều còn phải báo chuyện này cho lãnh sự quán Nhật Bản, gây áp lực với phía Nhật Bản, những chuyện này không cần các ông phải làm, hoàn toàn có thể giao cho bộ ngoại giao đến làm giúp!
Điền Vi Dân nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, trong lòng cảm thấy yên tâm, xem ra chuyện này cũng không mang đến hậu quả gì nghiêm trọng, Điền Vi Dân lập tức nói với Triệu Đào:
- Triệu cục trưởng, anh lập tức đi xử lý chuyện này, có tiến triển gì mới phải lập tức báo cáo lại cho tôi biết!
Đúng lúc, điện thoại của Diệp Lăng Phi đổ chuông, Diệp Lăng Phi thấy là Tiểu Triệu gọi tới, hắn liền mỉm cười với Điền Vi Dân, nói:
- Bí thư Điền, tôi phải nghe một cuộc điện thoại!
Nói xong, Diệp Lăng Phi cầm điện thoại sang một bên. Mấy hôm nay Tiểu Triệu luôn tập trung vào điều tra Tôn Thiên Ngạo, dựa theo yêu cầu của Diệp Lăng Phi, Tiểu Triệu muốn điều tra thật rõ ràng tội trạng của Tôn Thiên Ngạo, về phần Tôn Dược Đông, không phải là Tiểu Triệu có khả năng quản được nữa. Diệp Lăng Phi nhận nghe điện thoại, trong điện thoại vang lên giọng nói của Tiểu Triệu:
- Diệp ca, bên em vừa có phát hiện mới!
Mỗi lần Diệp Lăng Phi nghe Tiểu Triệu nói có phát hiện mới gì đó là biết ngay nhất định Tiểu Triệu lại gặp phải chuyện khó giải quyết, hắn hỏi:
- Tiểu Triệu, có phát hiện mới gì vậy?
- Chuyện này... Diệp ca, em nói thật nhé, em phát hiện Tôn Dược Đông cũng có quan hệ với quyền thị trưởng của thành phố, những chuyện này đều là do Tôn Thiên Ngạo cung khai, hơn nữa Tôn Thiên Ngạo còn có chứng cớ nữa. Em không biết phải làm như thế nào, chuyện này liên can quá lớn, ngay cả quyền thị trưởng cũng dính vào chuyện này, em nghĩ khó mà giải quyết được!
Diệp Lăng Phi nhướng mày, chuyện này cũng nằm ngoài dự liệu của Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi thật sự không ngờ Tôn Dược Đông cũng dính dáng đến quyền thị trưởng thành phố Vọng Hải, mấy hôm trước cũng bởi vì quyền thị trưởng giở trò quỷ ở phía sau, thiếu chút nữa khiến cho Diệp Lăng Phi mất hết cả mặt mũi, không thể tưởng tượng được quyền thị trưởng cũng dính dáng đến chuyện này. Theo Diệp Lăng Phi thấy, đây là một chuyện tốt, ánh mắt hắn nhìn về phía Điền Vi Dân ở cách đó không xa, trong lòng đã có chủ ý, Diệp Lăng Phi hỏi:
- Tiểu Triệu, cậu có thể chắc chắn rằng Tôn Dược Đông có quan hệ với quyền thị trưởng không?
Lúc nói chuyện Diệp Lăng Phi tỏ ra rất thận trọng, quyền thị trưởng đang đứng gần đây, nếu để cho quyền thị trưởng nghe được, vậy thì không tốt. Diệp Lăng Phi tay cầm điện thoại, sau khi nói chuyện với Tiểu Triệu xong, hắn để điện thoại di động xuống, thấy Điền Vi Dân đang nói chuyện với quyền thị trưởng nói sự tình. Diệp Lăng Phi đi về phía Điền Vi Dân, khi đến trước mặt ông ta, Diệp Lăng Phi hắng giọng một tiếng, Điền Vi Dân ngẩng đầu lên, thấy Diệp Lăng Phi đứng trước mặt mình, trong lòng Điền Vi Dân lập tức hiểu ngay Diệp Lăng Phi có chuyện muốn nói với mình, ông ta khẽ gật đầu với Diệp Lăng Phi, sau khi trò chuyện thêm mấy câu với quyền thị trưởng, Điền Vi Dân đi về phía Diệp Lăng Phi. Trong tay Diệp Lăng Phi cầm một điếu thuốc, chờ Điền Vi Dân đi đến chỗ mình, Diệp Lăng Phi lại lấy một điếu thuốc khác, đưa cho Điền Vi Dân, nói:
- Bí thư Điền, có một chuyện có thể khiến ông cảm thấy hứng thú đấy!
- Chuyện gì vậy?
Điền Vi Dân hỏi.
- Là về quyền thị trưởng thành phố!
Diệp Lăng Phi cố ý không nhìn quyền thị trưởng, để tránh cho ông ta sinh nghi, hắn nói:
- Còn nhớ mấy hôm trước tôi gặp rắc rối đến tìm ông không, căn cứ theo những gì tôi được biết, chuyện lần đó chính là cái tay quyền thị trưởng kia giở trò quỷ, người ta có thể có liên quan đó, bí thư Điền, nếu ông muốn ngồi vững ở vị trí này, vậy thì phải biết nắm bắt cơ hội lần này!
Điền Vi Dân bất động thanh sắc, hỏi:
- Tiểu Diệp, cậu nói rõ ra đi, cơ hội gì vậy?
- Lần này Tôn Dược Đông chết chắc rồi, hắn ta bị tình nghi giết người, cho nên, lần này hắn ta muốn trốn cũng không thoát được. Tôn Dược Đông lại có hành vi tham ô hối lộ, mà những chuyện đó đều nhận được sự cho phép của quyền thị trưởng!
Diệp Lăng Phi nói như vậy thì nặng quá, nhưng Diệp Lăng Phi lại tinh tường, chỉ như vậy mới có thể khiến Điền Vi Dân hạ quyết tâm xử lý quyền thị trưởng. Điền Vi Dân quả nhiên hơi rung động, nhất là sau khi nghe Diệp Lăng Phi nói quyền thị trưởng có thể uy hiếp đến vị trí của ông ta, Điền Vi Dân bất động thanh sắc nói:
- Tiểu Diệp, tôi sẽ dặn dò Ủy ban Kỷ Luật Thanh tra điều tra nghiêm khắc chuyện này, nếu chuyện này ảnh hưởng quá lớn thì phải báo cáo lên tỉnh, tất nhiên, tôi hi vọng tốt nhất chuyện này nên tự giải quyết ngay ở thành phố!
- Tôi cũng nghĩ như vậy!
Diệp Lăng Phi nói,
- Bí thư Điền, có thể nói ông vừa trài qua một lần đại nạn, chắc ông không muốn trải nghiệm cảm giác đó lần nữa chứ, theo tôi thấy thì nếu cần ra tay độc ác thì phải ra tay độc ác, chỉ có như vậy, ông mới có thể chính thức khống chế được quyền lực trong tay ông, ông mới có thể thăng chức. Chắc ông không muốn một lần nữa bị điều đến thành phố khác làm cái chứ bí thư thành ủy nho nhỏ chứ, chuyện ngoài thì là thăng chức mà thực tế là giáng chức không phải là ông chưa từng trải qua, bí thư Điền, tôi nghe nói phó thủ tướng Nhạc sắp đến thành phố Vọng Hải để thị sát, đến lúc đó, ông có thể trò chuyện với phó thủ tướng Nhạc rồi!
Ánh mắt Điền Vi Dân thoáng cái sáng rực lên, trước kia, ông ta chỉ biết là Diệp Lăng Phi có quan hệ rất sâu, nhưng chưa hỏi đến cùng quan hệ của Diệp Lăng Phi là gì, lần này, Diệp Lăng Phi đã để lộ ra quan hệ của hắn rồi, Điền Vi Dân thật sự không ngờ quan hệ của Diệp Lăng Phi lại là ở trung ương, chuyện này khiến cho Điền Vi Dân ý thức được mình pải nghiêng về một bên rồi, nếu ông ta xử lý quyền thị trưởng, vậy thì có nghĩa ông ta đã đối đầu với Tưởng gia, mà thế lực của Tưởng gia là ở bên tỉnh Đông Hải, không ở chỗ này, đây chính là một cơ hội tốt, Điền Vi Dân đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội rồi, ông ta không muốn bỏ qua nốt cơ hội lần này nữa. Điền Vi Dân nghĩ tới đây, lập tức thấp giọng hỏi:
- Bao giờ thì phó thủ tướng Nhạc sẽ tới đây?
- À, chuyện này thì phải xem tình hình ở thành phố Vọng Hải thế nào!
Diệp Lăng Phi cười nói,
- Tôi nghĩ cho dù phó thủ tướng Nhạc không đến thành phố Vọng Hải, chẳng lẽ bí thư Điền lại không biết tự đi gặp sao, có thể là đi cùng với tôi, chẳng lẽ như vậy không tốt sao?
Diệp Lăng Phi đã nói đến nước này rồi, nếu Điền Vi Dân còn không nghe ra được thì chỉ có thể nói ông ta quá ngốc. Điền Vi Dân lập tức đáp ứng:
- Tiểu Diệp, tôi hiểu rồi, ừm, tôi sẽ đích thân phụ trách vấn đề này, chỉ cần có đầy đủ bằng chứng, tôi tin rằng không ai có thể thoát được!
Diệp Lăng Phi lại rít một hơi, sau đó ném điếu thuốc trong tay xuống đất, nói:
- Bí thư Điền, vậy tôi đi trước, bạn của tôi vẫn còn ở trong bệnh viện, tôi phải đến thăm cô ấy, nếu bên ông có tình hình gì mới thì nhớ nói cho tôi biết!
- Được thôi!
Điền Vi Dân đáp.
Diệp Lăng Phi lái xe đến bệnh viện, Suzu Yamakawa và Minako đã đến bệnh viện rồi, hiện giờ nơi Diệp Lăng Phi cần đến là bệnh viện. Diệp Lăng Phi vốn tưởng rằng phải đến Nhật Bản mới có thể cứu được Minako, nhưng thật không ngờ lại có thể giải quyết êm xuôi mọi chuyện ở thành phố Vọng Hải. Suzu Yamakawa muốn quay về Nhật Bản tranh đoạt vị trí gia chủ gia tộc Yamakawa, nhất định cần phải có những người như Minako giúp đỡ, nếu Diệp Lăng Phi can thiệp quá mức vào chuyện nội bộ của gia tộc Yamakawa sẽ khiến cho mọi chuyện phát triển theo chiều hướng xấu, như vậy ngược lại gây bất lợi trong việc giúp Suzu Yamakawa tranh đoạt vị trí gia chủ gia tộc Yamakawa. Tình hình bây giờ lại khác, Minako đã được cứu về rồi, hơn nữa thương thế của người thanh niên mà Minako nói là người yêu cũ đó xem ra rất nặng, nếu như người này chết ở thành phố Vọng Hải, chuyện này sẽ càng trở nên hoàn mỹ, cừu hận trong lòng Minako sẽ thôi thúc cô trợ giúp Suzu Yamakawa giành lấy vị trí gia chủ gia tộc Yamakawa, điều quan trọng hơn là nếu có Minako trợ giúp, Suzu Yamakawa có thể ngồi vững ở vị trí gia chủ, đó mới là điều mà Diệp Lăng Phi muốn nhìn thấy nhất. Lúc này trong lòng hắn lại hi vọng cái người yêu của Minako thương nặng mà qua đời, như vậy thì tất cả sẽ diễn biến theo đúng kịch bản của hắn, rất nhanh thôi, hắn sẽ diệt trừ được mối họa đến từ Nhật Bản, hắn không cần lo lắng về sự uy hiếp của gia tộc Yamakawa và gia tộc Kusamoto nữa. Sau khi xử lý xong chuyện của gia tộc Yamakawa, Diệp Lăng Phi phải chuẩn bị để đối phó với Tưởng gia, theo cái nhìn của Diệp Lăng Phi, đã đến lúc nên giải quyết tất cả mọi chuyện rồi, không thể nào lại dừng tay mặc kệ được, đằng nào thì mình cũng phải giải quyết những chuyện này.