Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1454-1: Đến bắc kinh!(1)



Diệp Lăng Phi không hiểu nổi suy nghĩ của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi cho rằng, có lẽ tâm tình của Bạch Tình Đình sẽ không vui vì cô có một người chị lừa đảo, nhưng thật không ngờ Bạch Tình Đình lại đột nhiên thốt ra những lời này, nhất thời Diệp Lăng Phi không biết phải nói thế nào cho phải, hắn cảm thấy bó tay, chỉ cười cười với Bạch Tình Đình.

- Cười cái gì, chẳng lẽ em nói không đúng sao?

Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi cười cười với cô, cô chu miệng anh đào dễ thương ra, nói:

- Ông xã, em đã nghĩ rồi, nếu thực sự em có một người chị như vậy thì nhất định phải tìm được chị ấy, em cho rằng bản chất của cô ấy không xấu, chỉ là do hoàn cảnh sinh hoạt tạo thành thôi!

Diệp Lăng Phi cười cười, nói:

- Bà xã, anh nhận ra đôi lúc em rất thông minh, có thể xem thấu mọi chuyện, nhưng đôi khi, em lại thích nổi tính tình của con gái, biết rất rõ ràng vấn đề ở chỗ nào, em lại không thích đi giải quyết. Bà xã, em thấy anh nói có đúng không?

- Không nói với anh nữa, em thừa biết là không nói lại anh!

Bạch Tình Đình hờn dỗi một câu, không tranh luận với Diệp Lăng Phi nữa. Lúc Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình đến biệt thự, Bạch Cảnh Sùng đang tưới cây trong vườn của biệt thự. Người càng già càng thích trồng cây cảnh hoa cỏ, trồng những loại cây cối đó có là những thú vui của tuổi già. Bạch Tình Đình không cảm thấy có hứng thú với chuyện chăm hoa, cô không có thời gian và tinh lực để làm chuyện này. Khi Bạch Cảnh Sùng nhìn thấy Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình hai đi đến, ông ta để cái bình tưới xuống, cười nói:

- Tình Đình, sao đã lại sang đây thăm cha rồi?

- Cha, con có một việc muốn hỏi cha!

Bạch Tình Đình khoác tay Diệp Lăng Phi, lúc nói chuyện, cô còn liếc nhìn Diệp Lăng Phi, động tác rất nhỏ này bị Bạch Cảnh Sùng nhìn ở trong mắt, Bạch Cảnh Sùng cũng nhìn thoáng qua Diệp Lăng Phi, trong lòng Bạch Cảnh Sùng cũng muốn biết rốt cuộc Bạch Tình Đình có chuyện quan trọng gì muốn nói với mình. Diệp Lăng Phi cảm giác mình ngược lại trở thành nhân vật chính trong chuyện này rồi, Bạch Cảnh Sùng và Bạch Tình Đình đều đang nhìn mình, Diệp Lăng Phi cười cười, nói:

- Hai người trò chuyện đi, con đi tưới hoa!

Nói xong, hắn định lấy bình đi tưới cây thật, Bạch Tình Đình cầm lấy bình, nói:

- Ông xã, để em tưới cho!

Trông bộ dạng lóng nga lóng ngóng của Bạch Tình Đình khi tưới cây, Bạch Cảnh Sùng cười nói:

- Tình Đình, có lẽ là con nên nói trước đi, rốt cuộc thì con muốn biết gì, con cứ thế này làm cha cảm thấy dường như có chuyện lớn sắp xảy ra. Cha đã già rồi, tim không được tốt lắm, không chịu được những kích động lớn đâu, con có chuyện gì thì cứ nói ra!

- Cha, con đang suy nghĩ xem nên nói chuyện này với cha như thế nào!

Bạch Tình Đình không biết tưới cây thế nào cứ thế mà đổ nước, chưa chi đã hết một nửa lượng nước trong bình, Bạch Tình Đình để bình tưới xuống, mở to hai mắt, nhìn Bạch Cảnh Sùng, nói:

- Cha, con không có ý gì, chỉ là gần đây con nghe được một số tin tức, con muốn hỏi cha xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

- Tình Đình, con đừng vòng vo với cha nữa, mau nói đi!

Bạch Cảnh Sùng càng nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, trong lòng lại cảm thấy hiếu kỳ, rất muốn biết rốt cuộc Bạch Tình Đình có chuyện gì. Bạch Tình Đình lại liếcnhìn Diệp Lăng Phi rồi chậm rãi nói:

- Cha, có phải là con có một người chị em sinh đôi không?

Bạch Tình Đình vừa hỏi câu này, Bạch Cảnh Sùng ngây ra, vô ý thức nhìn về phía Diệp Lăng Phi. Bạch Cảnh Sùng đã từng đề cập chuyện này với Diệp Lăng Phi, ông ta tưởng rằng Diệp Lăng Phi đã nói với Bạch Tình Đình, nhưng Diệp Lăng Phi lại lắc đầu, muốn nói với Bạch Cảnh Sùng rằng chuyện này không liên quan gì đến hắn. Bạch Cảnh Sùng lại quay sang phía Bạch Tình Đình, do dự nói:

- Tình Đình, chuyện này con nghe ai nói vậy?

- Cha, cha cứ trả lời con có chuyện này không!

Bạch Tình Đình truy vấn. Bạch Cảnh Sùng chần chừ một lát, lập tức gật đầu, nói:

- Tình Đình, không phải là cha không muốn nói cho con biết, chỉ là chuyện này cha cũng không còn cách nào khác, cha không thể để con thương tâm được. Quả thực con có một người chị sinh đôi, sau khi sinh thì bị mất tích, cha đã từng báo cảnh sát, nhưng sau đó cha lại rút lại!

Bạch Cảnh Sùng không giải thích với Bạch Tình Đình vì sao ông ta lại không để cảnh sát tiếp tục điều tra, chỉ là, nói như vậy đãy đủ rồi. Sau khi Bạch Tình Đình biết được mình còn một người chị nữa, cô nhìn Bạch Cảnh Sùng, nói:

- Cha, cha biết không, có một người tướng mạo rất giống con, nhưng lại lừa tiền của một người đàn ông, con muốn điều tra xem rốt cuộc người kia có quan hệ như thế nào với con!

- Chuyện đã qua lâu như vậy rồi, cha cũng không biết nếu chị gái của con còn sống thì dung mạo của nó thế nào, chỉ có điều, cha thật sự rất muốn gặp lại chị gái con, dù sao, đó cũng là con gái của cha!

Bạch Cảnh Sùng nói đến đây, chỉ thấy khóe mắt ông ta đã có mấy giọt nước mắt, người làm cha như ông ta sao không muốn gặp lại con gái của mình chứ, chỉ là lúc ấy ông ta không còn cách nào, về sau, Bạch Cảnh Sùng cũng đã đi tìm rồi, nhưng mà không có tin tức gì của con gái. Bạch Tình Đình vội vàng dìu Bạch Cảnh Sùng, nói:

- Cha, con thật sự không có ý gì khác, con chỉ muốn biết có phải con còn một chị em gái nữa không thôi, bây giờ con đã biết mình còn một chị gái nữa, như vậy là đủ rồi. À, nếu có cơ hội, con sẽ đi gặp chị của con!

Bạch Cảnh Sùng vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Bạch Tình Đình một cái, nói:

- Tình Đình, có một số việc không thể cưỡng cầu, nếu như có thể gặp được là tốt nhất, nếu không tìm được cũng không cần tìm nữa, chỉ cần con hạnh phíc, cha cũng đã yên lòng rồi!

- Vâng, cha, con biết rồi!

Bạch Tình Đình lại liếc nhìn Diệp Lăng Phi, cô nói với Bạch Cảnh Sùng:

- Cha, chi bằng chúng ta đi câu cá được không, con nhớ cha thích nhất là dẫn con đi câu cá đấy!

- Ra biển à?

Bạch Cảnh Sùng nghe Bạch Tình Đình nói vậy, ông ta nhìn trời, thừoi tiết này ra biển cũng không tệ, Bạch Cảnh Sùng khẽ gật đầu, nói:

- Thế cũng được, chúng ta ra biển đi!

Bạch Cảnh Sùng đi vào trong biệt thự thay quần áo, Diệp Lăng Phi liền kéo Bạch Tình Đình qua một bên, nói:

- Tình Đình, sao em lại muốn ra biển vậy, chẳng lẽ em không biết anh còn chưa chuẩn bị gì, hơn nữa, anh cũng không biết câu cá mà, em bảo anh ra biển, không phải muốn để anh buồn chết sao?

- Đi chơi với cha em thì có vấn đề gì sao?

Bạch Tình Đình ghé miệng đến bên tai Diệp Lăng Phi, thấp giọng nói:

- Có muốn nhìn thấy em mặc bikini không, nếu như muốn thì đi biển với em, nếu như anh không muốn thì đi, em cũng không ép anh, không biết đến lúc đó bị người đàn ông khác nhìn thấy, trong lòng anh có cảm thấy ghen không. Khụ, kết hôn lâu như vậy rồi, không biết mình có còn sức hấp dẫn nữa không?

Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, hắn vội vàng đồng ý:

- Tình Đình, đừng nói nữa, anh đi với em là được chứ gì!

Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô vừa cười vừa nói:

- Em biết ngay ông xã sẽ đồng ý mà!

Bạch Tình Đình nhìn xung quanh thấy không có ai, cô liền ghé môi hôn lên má Diệp Lăng Phi một cái riìu cười nói:

- Em vào biệt thự xem thế nào, ông xã, anh cũng chuẩn bị một chút đi, em không hi vọng ông xã anh biến thành vịt lên cạn (người không biết bơi) đâu!

Bạch Tình Đình nói câu này khiến cho Diệp Lăng Phi phiền muộn rất lâu, hắn sao có thể là vịt lên cạn được chứ. Diệp Lăng Phi rất am hiểu chuyện bơi lội, ở dưới nước giống như ở nhà, chỉ là sau khi đến thành phố Vọng Hải, Diệp Lăng Phi không đi bơi bao giờ, cho nên mới khiến Bạch Tình Đình hoài nghi Diệp Lăng Phi là vịt lên cạn. Nói một cách thẳng thắn, Diệp Lăng Phi thật sự không hề muốn ra biển một chút nào, con gái của hắn vừa mới ra đời không lâu, Diệp Lăng Phi còn định đến thăm con gái nhiều nhiều, nhưng lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt à, chuyện này khiến cho Diệp Lăng Phi khó xử. Diệp Lăng Phi không thể bộc lộ suy nghĩ chân thật trong lòng hắn trước mặt Bạch Tình Đình được, đành phải ưng thuận. Bạch Cảnh Sùng trên danh nghĩa có một chiếc du thuyền, về sau, chiếc du thuyền đó chuyển lại cho Bạch Tình Đình, chuyện này Bạch Tình Đình không hề đề cập tới, Bạch Tình Đình không phải một là một cô gái thích ra biển chơi, phần lớn thời gian cô ở công ty hoặc là ở bên cạnh chồng mình, những cô gái như Bạch Tình Đình trong xã hội bây giờ càng ngày càng ít, vừa có sự nghiệp vừa đảm đang. Bạch Cảnh Sùng rất thích đi câu cá, đúng như Bạch Tình Đình đã từng nói, trước kia Bạch Cảnh Sùng rất thích dẫn theo Bạch Tình Đình đi câu cá, sau khi người ta già đi thì sẽ càng thích câu cá hơn. Nhưng Diệp Lăng Phi lại cảm thấy câu cá là một chuyện rất nhàm chán, hắn rất không thích đi câu cá, nhưng không còn cách nào, chỉ có thể lên du thuyền. Tuy ngoài miệng Bạch Tình Đình nói sẽ mặc bikini, nhưng trên thực tế, cô căn bản không mang theo bộ bikini nào, muốn mặc cũng không được. Du thuyền đậu bên bờ biển, Bạch Cảnh Sùng cầm cần câu, ngồi ở phía dưới du thuyền để câu cá, Diệp Lăng Phi cũng học theo bộ dạng của Bạch Cảnh Sùng, cầm lấy cần câu, Bạch Tình Đình thì rúc vào trong lòng Diệp Lăng Phi, nghịch ngợm.

- Cha, mau kéo cần câu!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv