Diệp Lăng Phi lái xe, trong lòng thầm vui mừng vì khi nãy không bị Bạch Tình Đình hỏi kỹ về mối quan hệ với Vu Đình Đình. Bạch Tình Đình cũng không nhắc lại mà chỉ quan tâm đến chuyện của Dã Lang, Diệp Lăng Phi chỉ nói một cách đơn giản là chuyện liên quan đến Dã Lang, nhưng hắn không nói quá chi tiết.
Trên đường có chút kẹt xe, lúc này đã hơn bốn giờ rồi, giao thông ở thành phố Vọng Hải đã trở nên đông đúc và tắc đường là bình thường, con đường mà Diệp Lăng Phi phải đi lại phải qua một con đường đang sửa chữa, bốn làn xe bây giờ chỉ còn là hai làn xe, những chiếc xe xếp hàng không nhìn thấy đầu. Diệp Lăng Phi cũng không vội vàng, từ từ mà đi, khoảng chừng đi được năm sáu mét thì sống chết cũng không đi tiếp được.
Diệp Lăng Phi trực tiếp rời tay khỏi vô lăng, hắn ngáp một cái tỏ ra rất buồn ngủ, hắn mở hai mắt tay phải sờ lên má phải của Bạch Tình Đình, rồi nhéo nhéo một cách nhẹ nhàng, hắn nói:
- Bà xã, tối nay làm gì nhỉ, có cần đi xem phim hoặc tổ chức một bữa tiệc lãng mạn đây?
Bạch Tình Đình giơ cánh tay phải mảnh khảnh của mình, đẩy tay Diệp Lăng Phi đang đặt trên má cô ra, cô nói:
- Em muốn về nhà nghỉ ngơi, làm gì có thời gian mà đi xem phim, hôm nay đã mệt cả ngày rồi, ông xã, lẽ nào anh không muốn về nhà nằm lên giường ngủ một giấc hay sao?
- Không muốn, anh không muốn ngủ sớm như vậy!
Tay phải của Diệp Lăng Phi bị Bạch Tình Đình đẩy ra lập tức chuyển hướng trực tiếp đặt ở giữa hai chân đang khép chặt của Bạch Tình Đình, sau khi hắn lật váy của Bạch Tình Đình lên thì bàn tay to của hắn lại lại vuốt ve dọc theo chân của Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình chau mày, được Diệp Lăng Phi âu yếm thì không có gì là không thích hợp, dù sao thì cô cũng là vợ của Diệp Lăng Phi, nhưng vấn đề là hai người đang ở bên ngoài, hành vi làm càn này của Diệp Lăng Phi rất dễ bị người khác nhìn thấy, dù sao thì Bạch Tinh Đình cũng là nhân vật công chúng. Bạch Tình Đình không giống Diệp Lăng Phi, cô cần phải chú ý đến cách nghĩ của công chúng đối với cô. Là một nhân vật của công chúng, Bạch Tình Đình phải chú ý đến những chuyện này, nếu nhất thời không để ý thì sẽ trở thành trò cười cho người khác, như vậy thì không tốt chút nào.
Hai tay của Bạch Tình Đình ngăn đùi của Diệp Lăng Phi lại, đôi mắt xinh đẹp của cô trừng lên, cô khẽ nói:
- Ông xã, đừng như vậy, đang ở ngoài đường mà, nếu để người ta nhìn thấy thì chúng ta sẽ bị đăng tin đấy, hơn nữa còn là tin tức trên trang nhất đấy!
Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Anh thấy chẳng sao cả, anh không làm chuyện gì xấu xa, lẽ nào anh ở ngoài đường không được sờ chân của bà xã anh à, ai đưa anh lên tin tức trang nhất, như vậy cũng hơi quá đáng rồi đó, anh sẽ không đồng ý để người ta làm như vậy mà!
Diệp Lăng Phi nói đến đây thì hắn vẫn để tay phải lên bắp đùi của Bạch Tình Đình và ấn nhẹ chỗ giữa hai chân Bạch Tình Đình, rồi lập tức hắn rút tay phải ra đặt lên phía mũi ngửi ngửi và cười một cách xấu xa với Bạch Tình Đình:
- Thật là thơm quá!
Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi đã phát sinh quan hệ thân xác, phần dưới của Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi hôn lên rất nhiều lần. Nhưng lúc này Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói câu này có ý chọc cô, gương mặt cô khẽ ửng đỏ giống như rặng mây đỏ buổi chiều, cô tỏ vẻ ngượng ngùng như xử nữ và dịu dàng nói:
- Ông xã, anh đừng nói nữa, anh lại tiếp tục nói như vậy rồi!
Bạch Tình Đình đưa môi tiến sát lại bên tai Diệp Lăng Phi và thủ thỉ vào tai Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi sau khi nghe xong thì xoay mặt sang phía Bạch Tình Đình và khẽ hỏi:
- Thật sao?
Bạch Tình Đình ngượng ngùng gật đầu. Bàn tay to của Diệp Lăng Phi lại giơ tay đưa vào giữa chiếc váy của Bạch Tình Đình, sau khi xác nhận những lời Bạch Tình Đình nói vốn không sai, hắn rụt tay lại rồi nhìn Bạch Tình Đình đang ngượng ngùng, Diệp Lăng Phi cười nói:
- Bà xã, chúng ta có thể về nhà sớm một chút không, vừa nằm trên giường xem ti vi, vừa làm như thế không phải càng tốt sao?
Bạch Tình Đình không nói nữa, cô im lặng đồng ý. Diệp Lăng Phi đưa môi khẽ hôn, sau khi hôn môi Bạch Tình Đình hai cái thì mới ngồi thẳng người dậy. Lúc này Bạch Tình Đình nhớ lại những lời lúc nãy Diệp Lăng Phi nói tại học viện ngoại ngữ, trên gương mặt cô vẫn còn nét ửng hồng, Bạch Tình Đình lại hỏi:
- Ông xã, vậy rốt cuộc chuyện của Dã Lang đầu đuôi như thế nào?
- À, em nói Dã Lang à, chuyện này mà nói ra thì dài lắm!
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình hỏi về chuyện của Dã Lang. Hắn nhìn Bạch Tình Đình cười, vặn nhỏ tiếng nhạc ở trong xe đi, Diệp Lăng Phi tựa đầu vào thành ghế phía sau như và nói:
- Chuyện này nói ra thì rất dài, chuyện này phải bắt đầu từ mối quan hệ trước kia của Dã Lang với cô đặc công người Nga đó!
Diệp Lăng Phi nói Bạch Tình Đình về quá khứ của Dã Lang, bao gồm cả quá khứ của Serena, sau đó mới chuyển sang cục diện xuất hiện trước mắt. Theo Diệp Lăng Phi thấy thì người con gái mà trong lòng Dã Lang yêu chính là Lương Ngọc, nhưng cũng không thể nói không yêu Serena, chứ đừng nói là hoàn toàn quên được Serena. Nói như vậy đối với Dã Lang mà nói đây là nhiệm vụ rất khó hoàn thành, dường như hắn không làm được. Dã Lang ở cùng Serena một chỗ thì lại càng nguy hiểm, càng như vậy thì càng có thể xảy ra những chuyện khó nói, nhưng có thể cảm nhận được tình cảm tương liên chặt chẽ.
Mặc dù trong thời gian Dã Lang cho rằng Serena đã chết, nhưng Dã Lang vẫn thường nghĩ đến Serena, điều đó đã đủ để thấy Serena đã có địa vị rất quan trọng trong lòng Dã Lang. Đương nhiên so với Serena thì Lương Ngọc cũng có ưu điểm mà Serena không có, Lương Ngọc sống thực sự với bản thân, sống rất chân thực, không giống như Serena luôn sống trong sự dối trá. Phải nói từ trước đến nay cái gọi là cuộc sống Serena đều là thứ giả tạo, cuộc sống giả tạo này khiến con người như Serena xem ra cũng không chân thực, về mặt này thì Lương Ngọc tuyệt đối chiếm vị trí cao hơn, Lương Ngọc là một cô gái chân thành, sống rất thật thà.
Hơn nữa Dã Lang cũng cần có một cuộc sống chân thực, đây cũng là lý do vì sao theo Diệp Lăng Phi, Dã Lang càng cần phải níu giữ Lương Ngọc. Tuy Diệp Lăng Phi nói nhiều như vậy trước mặt Bạch Tình Đình nhưng hắn vẫn giấu diếm Bạch Tình Đình một vài chuyện, Diệp Lăng Phi không thể bất cứ chuyện gì cũng nói ra. Bạch Tình Đình lại không nghĩ nhiều. Khi cô nghe Diệp Lăng Phi nói đến chuyện của Dã Lang, Bạch Tình Đình cũng sụt sịt không ngừng. Người con gái như Bạch Tình Dình chưa từng trải qua những chuyện như vậy nên khi cô nghe thấy chuyện của Dã Lang và Serena thì cô cứ thổn thức như vậy, cảm thấy có chút màu sắc truyền kỳ, một tên buôn lậu súng đạn xuyên quốc gia và một nữ gián điệp, hai người sau khi gặp gỡ thì đã định trước có ngày cũng có bi kịch này, kết cục câu chuyện chính là cô nữ gián điệp chết vì bom đạn, kết quả sau nhiều năm hai người lại tương phùng một cách ly kỳ.
Bạch Tình Đình vừa tỏ ra cảm khái cho chuyện tình của hai người thì đến Diệp Lăng Phi cũng cảm thấy câu chuyện giữa Dã Lang và Serena thực sự rất truyền kỳ, khi đó hắn vốn không nghĩ nhiều, mãi cho đến khi Bạch Tình Đình tổng kết lại Diệp Lăng Phi mới thở dài và nói:
- Anh thật không ngờ câu chuyện tình của tên tiểu tử Dã Lang lại dài như vậy, à, bà xã, em nói xem Dã Lang nên làm thế nào?
Diệp Lăng Phi câu nói này chỉ là tiện miệng mà hỏi thôi, hắn không có nghĩ gì khác, nhưng Bạch Tình Đình không cho là như vậy, Bạch Tình Đình khi nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy thì cô nhìn Diệp Lăng Phi và nói:
- Ông xã, anh không phải cố ý hỏi em như vậy chứ?
- Anh cố ý hỏi á?
Diệp Lăng Phi sau khi nghe Bạch Tình Đình nói như vậy thì hắn ngạc nhiên rồi lập tức lắc đầu và nói:
- Anh không nghĩ như vậy, anh chỉ là tiện miệng hỏi thôi, nếu bà xã em kiên quyết cho rằng anh cố ý hỏi như vậy thì em cứ coi như anh chưa từng hỏi như vậy nhé. Anh rút lại câu hỏi đó!
Diệp Lăng Phi nói xong rồi đưa tay định móc ra một điếu thuốc nhưng khi hắn vừa đưa tay thì bị Bạch Tình Đình túm lại. Bạch Tình Đình nắm lấy cổ tay của Diệp Lăng Phi, cô nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi và hỏi:
- Ông xã, anh giận rồi sao?
- Anh không giận!
Diệp Lăng Phi nói,
- Anh chỉ muốn hút thuốc thôi!
Bạch Tình Đình không cho Diệp Lăng Phi hút thuốc, cô nhìn gương mặt Diệp Lăng Phi chỉ muốn biết Diệp Lăng Phi có tức giận hay không nhưng trên mặt Diệp Lăng Phi không có vẻ tươi cười gì cả, trong lòng Bạch Tình Đình có hơi luống cuống, cô không biết trong lòng Diệp Lăng Phi đang nghĩ cái gì nữa, càng không hiểu vì sao Diệp Lăng Phi đột nhiên không vui. Bạch Tình Đình không phải kẻ ngốc, không phải Diệp Lăng Phi nói không giận thì Bạch Tình Đình sẽ tin ngay, cô vừa nhìn bộ dạng Diệp Lăng Phi không vui lắm thì lập tức giở thủ đoạn đàn bà thường hay dùng, khi nãy cô vẫn lo lắng bị người ngoài nhìn thấy nên không chịu để Diệp Lăng Phi âu yếm cô. Bây giờ Bạch Tình Đình chủ động đưa tay vào phần dưới của Diệp Lăng Phi.
- Ông xã, anh đừng giận, em biết khi nãy em không nên hỏi như vậy!