Diệp Lăng Phi nằm trên giường của Bành Hiểu Lộ, ôm lấy thân hình mềm mại đầy cuốn hút của Bành Hiểu Lộ. Hai má Bành Hiểu Lộ ửng hồng vì ban nãy Diệp Lăng Phi có phần âu yếm hơi quá làm thôi thúc dục vọng của Bành Hiểu Lộ, giờ đây cô ta nằm trong lòng Diệp Lăng Phi, cảm nhận sự ấm áp từ vòng tay cường tráng của Diệp Lăng Phi mang đến.
Diệp Lăng Phi quay mặt sang phía Bành Hiểu Lộ nhìn khuôn mặt có phần ngại ngùng của Bành Hiểu Lộ đàng nằm trong lòng hắn hỏi:
- Hiểu Lộ, ban nãy em nói anh là bạn trai của em, lẽ nào em không sợ chuyện này sẽ truyền khắp chỗ này sao?
Bành Hiểu Lộ tỏ ra rất bất lực nói:
- Em có thể có cách gì chứ, người khác đều nhìn thấy rồi. Rắc rối này không phải do anh mang đến cho em sao.
Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ nói vậy đột nhiên cười nói:
- Anh mang đến rắc rối cho em? Hiểu Lộ, sao em có thể nói như vậy được chứ, anh sao lại mang đến rắc rối cho em, không phải em bảo anh lên đây sao, còn việc em cho thuốc vào nước đó cũng là em muốn hại anh mà thôi, anh chỉ là đổi nước với em mà thôi, còn người đàn ông đó, hài, anh không nói nữa, tóm lại, nguyên nhân của của tất cả chuyện này đều là em, chẳng có liên can gì đến anh cả.
Bành Hiểu Lộ nghe Diệp Lăng Phi nói vậy bèn liếc nhìn Diệp Lăng Phi, cô ta ngồi dậy, sửa lại mái tóc có phần hơi rối của mình nói:
- Anh đẩy đi đúng là thật sạch sẽ. Thành thật mà nói, bây giờ em cũng hơi hối hận, mình không nên nói như thế, nếu những lời ban nãy bị người nhà em nghe được thì sẽ rất phiền phức, hài, đây đúng là một chuyện khiến người ta đau đầu không biết phải xử lý thế nào mới được.
Diệp Lăng Phi ngồi dậy nói:
- Không biết xử lý thế nào? Nên xử lý như thế nào thì xử lý như thế, chuyện này có gì đâu, thế nào cũng được dù sao em cũng đã nói anh là bạn trai của em rồi, vậy thì anh sẽ làm bạn trai của em, anh chẳng lo gì cả.
- Anh không lo nhưng em lo. Bây giờ em hối hận chết đi được, em…
Bành Hiểu Lộ nói đến đây chuông điện thoại của cô ta đột nhiên vang lên, Bành Hiểu Lộ không nói tiếp nữa mà đi xuống giường lấy điện thoại, nhìn thấy cuộc gọi đến xong Bành Hiểu Lộ bèn đi ra ngoài phòng ngủ.Cô ta không muốn để Diệp Lăng Phi nghe thấy cuộc điện thoại này, mà Diệp Lăng Phi cũng không có hứng thú để nghe.
Diệp Lăng Phi nằm trên giường của Bành Hiểu Lộ, trong lòng suy nghĩ đến việc buổi chiều đi gặp Lý Khả Hân, Một lúc sau, Bành Hiểu Lộ từ bên ngoài quay lại nói:
- Diệp Lăng Phi, em có việc phải ra ngoài, em vốn định hôm nay sẽ nói chuyện với anh, nhưng bây giờ xem ra đành phải để lần sau vậy.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Ai gọi điện đến vậy, Bành Hiểu Lộ có thể nói với anh được không.Anh rất muốn biết cuộc điện thoại đó của ai gọi đến.
Bành Hiểu Lộ bĩu môi lạnh lùng nói:
- Chuyện này không liên quan gì đến anh, anh không nên quản thì tốt hơn. Tóm lại người gọi điện thoại đến không phải là đàn ông, em đi gặp phụ nữ, Diệp Lăng Phi bây giờ anh rồi chứ.
Diệp Lăng Phi vừa nghe tỏ ra càng hứng thú nói:
- Đi gặp phụ nữ?Gặp phụ nữ thì lại càng hay, Bành Hiểu Lộ, anh không hề nghe nói em ở Vọng Hải có quan hệ thận thiết với người phụ nữ nào, em lại đột nhiên nói phải đi gặp một người phụ nữ nào đó, điều này khiến anh thấy rất kỳ lạ.
- Có gì mà thấy kỳ lạ chứ? Ai nói em ở Vọng Hải không chơi thân với người phụ nữ nào, lẽ nào lại phải nói hết với anh về hành tung của em sao, sau này có cần em đi đâu cũng phải báo cáo lại với anh không?
- Nếu được thì anh cũng rất sẵn sàng. Anh cũng rất muốn biết một ngày từ sáng đến tối em làm những gì, nói thế nào bây giờ anh cũng là bạn trai của em rồi, biết những việc này cũng là chuyện đương nhiên thôi, Bành Hiểu Lộ em thấy anh nói có đúng không?
Bành Hiểu Lộ bĩu môi lạnh lùng nói:
- Đúng cái gì chứ?Em không có thời gian ở đây tán phét với anh, em phải đi đây không có thời gian ở đây chơi với anh, anh cũng mau thu dọn đi.
Diệp Lăng Phi lái xe ra khỏi nhà của Bành Hiểu Lộ, khi đi khỏi đó Diệp Lăng Phi còn nghĩ đến những lời mà ban nãy Bành Hiểu Lộ nói. Diệp Lăng Phi cho rằng sau khi Bành Hiểu Lộ nghe điện thoại xong bèn vội vàng ra ngoài chứng tỏ người gọi điện đến còn quan trọng hơn hắn, Diệp Lăng Phi thấy hắn là do Bành Hiểu Lộ gọi đến hơn nữa Bành Hiểu Lộ luôn có ý với hắn, nếu nói người gọi điện đến đó không quan trọng hơn hắn, Bành Hiểu Lộ làm sao có thể vừa nghe điện thoại bèn vội vàng ra ngoài chứ.
Bành Hiểu Lộ lại nói là phụ nữ, điều này càng khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy nghi hoặc.Diệp Lăng Phi thấy ở Vọng Hải Bành Hiểu Lộ không có nhiều bạn thân.Mặc dù Diệp Lăng Phi không thường xuyên ở bên cạnh Bành Hiểu Lộ nhưng cũng biết điều này, từ trong lời nói của Bành Hiểu Lộ, Diệp Lăng Phi có thể cảm nhận được cuộc sống đơn điệu của Bành Hiểu Lộ.
Diệp Lăng Phi nghĩ hồi lâu cũng không có đầu mối gì cả, tốt nhất là không nên nghĩ nữa.Những chuyện thế này nghĩ đi nghĩ lại cũng không có kết quả, cách đơn giản nhất là trực tiếp đi hỏi Bành Hiểu Lộ nhưng Diệp Lăng Phi biết Bành Hiểu Lộ sẽ không nói với Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi vốn định buổi sáng ở cùng với Bành Hiểu Lộ, nhưng kẻ gọi điện thoại đến đã làm hỏng kế hoạch của Diệp Lăng Phi, Bành Hiểu Lộ đột nhiên vứt Diệp Lăng Phi sang một bên để đi gặp kẻ gọi điện thoại đến kia. Trong lòng Diệp Lăng Phi có phần không vui, hắn lấy điện thoại ra gọi điện cho Lý Khả Hân, điện thoại vừa kết nối tiếng Lý Khả Hân trong điện thoại vang lên:
- Diệp Lăng Phi sao anh lại gọi cho em vào buổi sáng?
Diệp Lăng Phi vừa lái xe, vùa cười nói:
- Khả Hân, em nói vậy là sao, lẽ nào em không muốn gặp anh sao?
- Cái gì chứ, em chỉ thấy lạ khi anh gọi cho em vào buổi sáng thôi, em nhớ anh nói buổi sáng không có thời gian, vậy sao anh lại gọi điện cho em vào lúc này?
- Hài, kế hoạch có thay đổi, bây giờ anh có thời gian rồi. Khả Hân, thế nào bây giờ em có thời gian không?
- Em đang ở trong công ty, nếu bây giờ anh đến, còn có một niềm vui bất ngờ dành cho anh.
Lý Khả Hân nói xong bèn phá lên cười, Diệp Lăng Phi thấy rất nghi hoặc không biết Lý Khả Hân cười gì. Hắn nói:
- Khả Hân, em đừng đánh đố anh nữa rút cuộc là chuyện gì vậy, em nói cho anh biết đi.
- Anh đến thì sẽ biết. Anh mau lái xe đến đi.
Diệp Lăng Phi thấy Lý Khả Hân không muốn nói thật với hắn, hắn đành không hỏi tiếp nữa. Diệp Lăng Phi cảm thấy hôm nay những người phụ nữ này thật kỳ lạ, thích đánh đố hắn, Bành Hiểu Lộ cũng vậy, Lý Khả Hân cũng thế, rút cuộc hôm nay là ngày gì tại sao những người phụ nữ này đều thích đánh đố hắn chứ?
Diệp Lăng Phi chỉ còn cách cúp điện thoại, định tang tốc độ đến chỗ Lý Khả Hân ở tòa nhà Hàng không dân dụng.Đúng lúc hắn vừa mới cúp điện thoại thì chuông điện thoại của hắn lại vang lên. Diệp Lăng Phi tưởng Lý Khả Hân gọi đến, hắn cười ha ha lấy điện thoại ra không nhìn điện thoại gọi đến, điện thoại kết nối, hắn đang định hỏi Lý Khả Hân sao lại gọi điện cho hắn thì trong điện thoại vang lên tiếng của Dã Lang.
- Satand!
Diệp Lăng Phi nghe thấy tiếng của Dã Lang bèn cười nói:
- Dã Lang, vẫn còn biết gọi điện cho anh mày cơ à, ở HongKong sống thế nào, có phải cuộc sống tốt quá tuyệt không muốn quay vể Vọng Hải nữa phải không?
Dã Lang không hề có ý trêu đùa với Diệp Lăng Phi, gã ta nói rất nghiêm túc:
- Satand, bây giờ em không có tâm trạng nào mà đùa với anh, em vừa mới nhận được tin báo, có người sẽ làm hại anh.
Diệp Lăng Phi nghe Dã Lang nói xong tỏ ra không quan tâm nói:
- Anh sớm đã biết rồi, em nghĩ kẻ thù của anh còn ít sao? Nếu nói một số kẻkhông muốn giết anh thì mới kỳ lạ, bao nhiêu năm qua anh đã đắc tội với bao nhiêu người, thậm chí có những kẻ còn hận là không thể ắn thịt của anh chẳng hạn như câu lạc bộ Hỏa Mỹ, bọn chúng định thanh toán anh.
- Satand, chuyện lần này anh không thể xem thường được đâu, quả đúng là câu lạc bộ Hỏa Mỹ đứng đằng sau giở trò, Đái Vinh Cẩm đã tuyển dụng được lính đánh thuê rồi, bọn chúng sẽ qua HongKong để đi vào đại lục. Những lính đánh thuê này đều là những kẻ máu lạnh giết người như ngóe, không dễ đối phó đâu.
- Chuyện này anh đã biết rồi, anh vốn định nói với em nhưng nghĩ đến việc em đang ở đó sung sướng nên mới không nói với em, bên này anh đã có chuẩn bị rồi, anh đã bảo Tiêm Đao điều tra rồi, chỉ cần anh nắm được hành tung của bọn chúng, bọn chúng đến Vọng Hải sẽ đồng nghĩa với việc tự sa vào lưới, anh sẽ chuẩn bị thiên la địa võng để chờbọn chúng.
Diệp Lăng Phi vốn cho rằng nghe thấy những điều này sẽ yên tâm nhưng không ngờ Dã Lang nghe xong vẫn với giọng điệu không hề yên tâm nói:
- Satand, anh đánh giá quá cao năng lực của bọn Tiêm Đao rồi, tổ chức Lang Nha chúng ta trước đây quả thực có một mạng lưới thông tin rộng khắp, nhưng tình hình bây giờ so với lúc anh còn trong tổ chức không hề giống nhau, mạng lưới tin tức của chúng ta đã không còn mạnh như trước đây nữa, em hỏi anh, anh có biết ngày hôm qua đã có một số lính đánh thuê đi qua Hong Kong vào đại lục hay không?
Diệp Lăng Phi nghe Dã Lang nói vậy bèn sửng sốt, hắn còn cho rằng mình đã nghe nhầm nói:
- Dã Lang, ban nãy em nói gì cơ? Em nói đã có lính đánh thuê đi vào đại lục rồi?
Dã Lang nói một cách khẳng định:
- Đúng vậy.Tin tức của em chính xác tuyệt đối, do Lương Ngọc nói với em.
- Làm sao có thể như vậy được, Tiêm Đao không hề thông báo với anh có lính đánh thuê vào lục địa.
Diệp Lăng Phi đột nhiên dừng xe bên lề đường, đây không phải là chuyện nhỏ, Diệp Lăng Phi không thể không đối phó một cách cẩn thận. Trước đây Diệp Lăng Phi luôn cho rằng phía Tiêm Đao sẽ kịp thời thông báo với hắn nhưng tin tức có liên quan đến Đái Vinh Cẩm, nhưng Diệp Lăng Phi không ngờ phía Tiêm Đao lại không hề có bất kỳ tin tức nào, mà tin tức quan trọng này lai có được từ phía Dã Lang.
Diệp Lăng Phi dừng xe lại, hắn vẫn cầm điện thoại, tay kia lấy thuốc lá ra châm một điêu thốc. Giọng của Diệp Lăng Phi không còn giống như ban nãy nữa mà tỏ ra rất nghiêm túc, hắn chậm rãi nói:
- Dã Lang, ý em là lính đánh thuê của Khoa Nhung Hỏa Diễm có khả năng tất cả đã đến?
- Chuyện này em không thể khẳng định. Chuyện này là do Lương Ngọc thông báo với em, Lương Ngọc sau khi nhận được tin này, việc đầu tiên là đã thu thập được tư liệu về hai kẻ ngày hôm qua đã từ Hong Kong vào đại lục, em đã lập tức thông báo lại cho bon Dã Thú rồi, tư liệu cụ thể ở đó đều có. Em thấy rất có thể người của tổ chức lính đánh thuê Khoa Nhung Hỏa Diễm vào đại lục một cách phân tán, những kẻ đó có khả năng hành động độc lập, cũng có khả năng đợi tập hợp đông đủ rồi mới hành động, nhưng bất luận như thế nào, Satand, chiều nay em sẽ lên đường về Vọng Hải, tình hình cụ thể khi gặp nhau chúng ta sẽ nói cụ thể, ồ, nhân tiện em nói thêm, Đái Vinh Cẩm có thể cũng đã đoán ra người của tổ chức Lang Nha chúng ta theo dõi gã nếu anh tập trung sự chú ý vào Đái Vinh Cẩm thì đó không phải là một biện pháp hay đâu, nói không chừng Đái Vinh Cẩm sẽ dùng cách chuyển sự chú ý để làm anh mắc lừa, Satand, có thể anh cho rằng anh giăng một cái lưới lớn với hắn nhưng đồng thời Đái Vinh Cẩm nói không chừng cũng sắp đặt một cái bẫy dành cho anh.
- Dã Lang, anh biết rồi, ban nãy em nói rất đúng, anh không thể mất cảnh giác đối với Đái Vinh Cẩm. Em có thể không cần quay lại, anh ở bên này đã có Dã Thú, vẫn rất an toàn.
- Satand, chuyện này anh không cần lo, tự em biết phải làm gì, anh cứ lo chuyện của anh đi.
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại ngả người dựa vào lung ghế, hít một hơi thuốc rất sâu.Diệp Lăng Phi thấy sự việc đang trở nên phức tạp, mức độ phức tạp khiến hắn có phần ứng phó không kịp. Câu nói của Dã Lang đã thực sự nhắc nhở Diệp Lăng Phi, Đái Vinh Cẩm tuyệt đối không phải là một đối thủ dễ đối phó, nếu như tất cả những gì mà Đái Vinh Cẩm làm trước đây đều nhằm đánh lừa Diệp Lăng Phi thì cũng có nghĩa là có một số việc Đái Vinh Cẩm cố tình làm, nói không chừng tất cả những tin tức tình báo mà tổ chức hỏa quân Lang Nha hiện có về Đái Vinh Cẩm đều có khả năng là sai, hoặc là do Đái Vinh Cẩm cố tình để lộ ra.
Diệp Lăng Phi đanh tính toán chuyện này thì chuông điện thoại của hắn vang lên, Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra nhìn, lần này người gọi đến là Tiêm Đao. Diệp Lăng Phi nghe điện thoại hỏi:
- Tiêm Đao, có phái phía Đái Vinh Cẩm có tin tức gì không?
Tiêm Đao chần chừ nói:
- Satand, đúng là có một số tin tức. Nhưng trước khi em nói chuyện này em muốn nói với anh một câu, anh đừng tức giận, vì…vì bên trong có một số chuyện có thể sẽ anh hưởng đến tâm trạng của anh.
- Nói!
Tiêm Đao dừng lại giây lát rôi lập tức nói:
- Satand, tin tức giai đoạn trước đây của chúng ta khả năng có vấn đề, theo tin tức mới nhất có được cho thấy Đái Vinh Cẩm lại ở Nhật Bản, chuyện này…chuyện này là không thể, gã không thể to gan như thế dám công khai chạy đến Nhật Bản, có thể hệ thống tình báo của chúng ta có vấn đề, hoặc cũng có thể…
Tiêm Đao nói đến đây không nói tiếp nữa, gã dường như do dự không biết có nên nói với Diệp Lăng Phi hay không. Diệp Lăng Phi lạnh lùng nói:
- Tiêm Đao, em còn nhớ lúc đầu anh đã nói như thế nào với các em không, anh đã nói, chúng ta làm trong ngành này không được có một chút sai lầm, cho dù là một sai sót nhỏ nhất cũng khiến chúng ta mất đi sinh mạng. Quả thực cho dù em không nói với anh, anh nghĩ anh cũng đã biết có vấn đề rồi. Dã Lang gọi điện cho anh nói ngày hôm qua hai tên lính đanh thuê đã từ HongKong vào đại lục nhưng những chuyện này em lại không nói với anh, càng không cần nói đến tư liệu về hai tên lính đánh thuê đó, lẽ nào tổ chức hỏa quân Lang Nha của chúng ta bây giờ lại không bằng cảnh sát
HongKong sao?Lẽ nào mạng lưới tình báo toàn thế giới của chúng ta bây giờ đã trở thành một cái thùng rỗng. Mạng lưới tình báo mà chúng ra đã dùng nhiểu tiền như thế, không dễ dàng gì để thiết lập nên bây giờ có phải đã tê liệt rồi không, hoặc có thể nói một số kẻ cung cấp tình báo quan trọng trong mạng lưới tình báo của chúng ta đã bị mua chuộc, cung cấp cho chúng ta những tin tức tình báo giả không có bất kỳ giá trị nào? Tiêm Đao, chuyện này rút cuộc là thế nào?
Ở đầu kia điện thoại Tiêm Đao cố sức nuốt nước bọt, chậm rãi nói:
- Satand, ban nãy em chính là muốn nói với anh chuyện này, em và Phi Hổ đã nghiên cứu rồi, hệ thống tình báo hiện nay có vấn đề, chúng ta cũng không biết chỗ vẫn đề xảy ra ở chỗ nào nhưng không thể phủ nhận rằng một bộ phận trong các tin tức tình báo trước đây mà chúng ta có được về Đái Vinh Cẩm là giảcũng có nghĩa là Đái Vinh Cẩm tạo ra rất nhiều hiện tượng giả, Satand, em và Phi Hổ nghi ngờ…nghi ngờ trong số các nhân viên hiện tại ở tổ chức Lang Nha của chúng ta có kẻ có vấn đề, chỉ là bọn em vẫn chưa biết là ai, tại trụ sở ở nước Mỹ chỉ có mười mấy người, những người còn lại đều ở bên ngoài, không biết có phải có người…
Tiêm Đao chưa nói hết câu liền bị Diệp Lăng Phi ngắt lời nói:
- Tiêm Đao, em không cần nói nữa, trong lòng anh đã biết rõ rồi. Tổ chức Lang Nha bây giờ không còn dễ quản lý như trước đây nữa, bất kỳ kẻ nào cũng có khả năng thay đổi, em phải nhớ rõ cho dù có kẻ có vấn đề chúng ta cũng không được lo lắng, sợ hãi mà phải nghĩ cách để tìm ra kẻ đó hoặc theo anh thấy tổ chức Lang Nha bây giờ đã xảy ra một vấn đề rất lớn, sau khi không còn đối thủ là câu lạc bộ Mỹ Hỏa, nội bộ của Lang Nha bắt đầu lơi lỏng, như thế rất dễ bị phân tách. Đó mới là điều đáng sợ nhất, Tiêm Đao.Em bây giờ cũng không cần nói nhiều với anh làm gì, những lời nói này đối với anh không có bất kỳ ý nghĩa gì cả.Điều anh cần bây giờ là em nhanh chóng thiết lập mạng lưới tình báo, còn về anh ở bên này, anh sẽ biết cách giải quyết.Anh cần em cung cấp cho anh những tin tức tình báo chính xác, em hiểu chứ?
- Em hiểu ạ. Satand, em sẽ làm theo yêu cầu của anh, bây giờ em và Phi Hổ sẽ chỉnh lý lại các tin tức tình báo về Đái Vinh Cẩm, đông thời em cũng muốn nhắc anh, theo những điều mà gần đây bọn em biết về Đái Vinh Cẩm gần đây, Đái Vinh Cẩm có chỉ số thông minh là 130, khi còn ở trương đại học đã bộc lộ là một thiên tài trong việc lập kế hoạch, Satand, anh cần biết rõ về đối thủ mà anh gặp phải, nhất đinh không được thiếu cảnh giác.
- Điều này anh biết.Mới chỉ có 130 thôi, chỉ có thể coi là người thông minh, nhưng tuyệt đối không phải là một thiên tài, cho dù là thiên tài, gã đến Vọng Hải, anh cũng sẽ biến hắn thành kẻ ngu ngốc.
- Vậy anh cẩn thận đấy. Tiêm Đao nhắc nhở Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi cúp điện thoại, hắn đám mạnh vào xe, Diệp Lăng Phi không ngờ tổ chức hỏa quân Lang Nha lại mắc phải một sai lầm nghiêm trọng như vậy. Diệp Lăng Phi đang định lái xe thì chuông điện thoại của hắn vang lên, Diệp Lăng Phi vừa nghe điện thoại thì bèn nghe thấy một trận cười đắc ý vang lên trong điện thoại, Diệp Lăng Phi cau mày.