(Xin lỗi cả nhà. Bây giờ mới có thời gian viết tiếp đây ạ. Để bù đắp cho suốt thời gian qua vắng mặt, từ giờ trở đi mình sẽ viết 2 ngày 1 chương. Cam đoan đấy ạ. Lần này không thất hẹn nữa, nhiều người mắngquá nên thực sự rất ngại. Chuyện không còn dài nữa, sắp kết thúc rồi nên hy vọng mọi người sẽ vẫn tiếp tục ủng hộ. Cảm ơn tất cả mọi người!)
Tiến vào bên trong phòng “thẩm vấn” nó đảo mắt qua một lượt rồi mới đưa mắt nhìn những người đang bị chói ở dưới đất. Bọn chúng đã bị đánhkhông nhẹ ấy vậy mà vẫn rất ngoan cố không chịu khai kẻ đứng đằng sau,điều đó khiến cho nó cực kỳ hứng thú. Nó thích làm việc với những kẻcứng đầu như thế (Chị nầy có sở thích biến thái kinh), bởi có như vậythì những “đồ chơi” của nó mất công làm mới có nơi sử dụng.
- Haizzz. Lâu rồi không dùng đến, không biết cảm giác có như lúc đầukhông? – Câu nói của nó làm cho những người có mặt trong phòng khôngkhỏi sợ hãi.
Những ai đã từng giúp nó “thẩm vấn” tại căn phòng này đều cảm thấy những kẻ kia thật không khôn ngoan chút nào. Bước chân vào căn phòng này chỉcó một đi không trở lại.
Sau khi nghe nó nói câu nói này thì hơi nhíu mày, lại thấy những phảnứng khác nhau được biểu hiện trên mặt bọn thuộc hạ thì càng nghi ngờ.Khi bước chân vào căn phòng này hắn thấy cũng rất bình thường, không cógì đặc biệt, phải nói là bình thường hết sức. Nhìn đi nhìn lại thì cũngchỉ như những cực hình mà hắn vẫn thường dùng thôi có gì đâu mà bọnchúng phải khoa chương như thế chứ. (Ôi, không còn gì để nói cho vợchồng nhà này nữa rồi!!!)
- Tôi không có nhiều thời gian để chơi đùa với chúng. Bắt đầu đi!
Nói xong nó cũng không thèm quan tâm chỉ đi về phía bộ bàn ghế sopha đặt trong góc phòng nhàn nhã nâng ly rượu vang lên uống.
- Này em có thể chú ý chút không? Rượu không tốt cho phụ nữ mang thai. – Hắn thấy nó nâng ly rượu lên thì ngăn cản.
- Anh yên tâm, đây là loại rượu rất tốt cho phụ nữ mang thai. – Nó khinh thường liếc hắn
AAAAAAAAAAAA – Nó vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng hét thảm thiết
- Ồn ào quá, bịt miệng tên đó đi. – Nó lạnh lùng nói
Hắn quay lại nhìn còn chưa biết làm sao tên kia la lên như vậy thì đãthấy tên vừa la hét bị đưa đi ngồi vào một chiếc ghế cạnh góc trái. Hắncòn tưởng nó hành hạ như thế nào chứ đánh có một chút mà lại cho ngồithế thì có gì gọi là ghê gớm.
- Không chỉ đơn giản như thế đâu. Anh có hiểu cảm giác từ địa ngục đượcđưa lên thiên đường rồi lại rơi xuống thê thảm hơn chưa. – Như biết được hắn nghi gì nó nhàn nhạt lên tiếng
Thấy nó nói, hắn quay lại lắng nghe. Khi hắn quay lại lần nữa thì mớihiểu những lời nó nói đáng sợ như thế nào, cái này không phải là từthiên đường xuống địa ngục mà phải nói là từ thiên đường xuống 9 tầngđịa ngục không biết có hình dung ra không.
- Tôi còn có nhiều cái chưa thử nghiệm lắm, khi nào có dịp anh có thể thử – Nó nhếch môi nói
- ….- Hắn thề với bản thân không nên trêu chọc nó dù chỉ một chút, hậu quả không biết như thế nào để tưởng tượng.
- Khai…. tôi khai….khai hết….tha….tha mạng….. – Tên bị tra tấn khôngchịu đựng được đã đầu hàng, hắn thực sự sợ, dù thế nào hắn cũng muốnsống, nhưng liệu hắn nói xong có được tha mạng không, hắn chỉ có thểliều.
- Không kịp nữa rồi. – Nó bình thản nói. Khi nó dứt lời thì tên đó cũnglâm vào tình trạng bị thôi miên, hắn gần như không còn ý thức được gì,hắn không biết đau đớn nữa.
- Đó là do tổng giám đốc tập đoàn Phùng thị ra lệnh cho chúng tôi, tôichỉ là người làm theo, xin các người tha cho tôi, tôi còn có cha mẹ, vàvợ con đang ở nhà. – Tên còn lại thấy tên kia bị hành hạ như vậy thìkhiếp sợ, mặt cắt không còn dọt máu. Tất cả bọn chúng đều chỉ nghĩ đếnmột từ “QÚA KINH KHỦNG”
- Điều này tôi đã sớm biết từ lâu rồi. – Nó nói như không có chuyện gì
Hắn choáng thật sự, nó đã biết vậy mà còn không thèm nói với hắn, nó chỉ đang nghi ngờ thế mà nó đã nắm chăc 100%, về sau hắn cần phải tìm hiểunhiều hơn về nó rồi.