Tôn Thiến tính tình nóng nảy, ngực to não ngắn!
Không ngờ lại còn mặc chuột Mickey!
Quần áo Ngư Ấu Vy bị cuốn lên hết, dáng người lồi lõm lộ ra hết không sót chút gì!
Lúc cuộn người lại còn lộ ra vùng tam giác!
Hạ Nhược Tuyết thì quyến rũ vô bờ, dù đang trong trạng thái hôn mê thì nhan sắc vẫn có thể thay cơm.
“Khụ khụ…”
Diệp Bắc Minh ngượng ngùng ho khan hai tiếng, sờ mũi.
Ba cô gái này đang muốn ép người ta phạm tội hả?
“Cứu bọn họ tỉnh lại trước đã”, Diệp Bắc Minh thở dài một tiếng.
Anh sẽ không làm ra những chuyện không khác gì con thú đó!
Diệp Bắc Minh chỉ cần liếc mắt đã nhận ra ba cô gái trúng độc nên mới hôn mê!
Ngân châm ghim xuống, đâm vào huyệt đạo ba người.
“Ưm…”
Ba cô gái cùng tỉnh lại.
Cả đám mắt to trừng mắt nhỏ!
Sau đó!
“A…”, tiếng hét đầy sợ hãi khiến màng nhĩ Diệp Bắc Minh như sắp rách đến nơi.
Anh có thể đánh chết Tông Sư trong một đấm!
Nhưng đối mặt với ba người đẹp này thì lại không biết phải giải quyết thế nào!
Ba phút sau, ba cô gái mới yên tĩnh lại.
Hạ Nhược Tuyết trực tiếp nhào vào lòng Diệp Bắc Minh, sợ tới mức lập tức gào khóc: “Hu hu hu, tớ cứ tưởng là mình sẽ chết, sao cậu lại tới đây? Làm tớ sợ muốn chết, mấy người đó đòi giết tớ với Tôn Thiến, còn muốn dùng bọn tớ để uy hiếp cậu!”
Mắt Tôn Thiến đỏ bừng, ôm đùi.
Nước mắt rưng rưng!
Cô gái tính tình nóng nảy là thế mà cũng sợ không hề nhẹ!
Cô ta ngồi đối diện Diệp Bắc Minh, chỉ cần anh cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy chuột Mickey.
Ngư Ấu Vy vô cùng cảnh giác, cẩn thận quan sát bốn phía.
Phát hiện mọi người đang ngồi trong một chiếc xe hơi đang chạy.
Mới thở phào nhẹ nhõm.
“Nhược Tuyết, các cậu không sao rồi”, Diệp Bắc Minh vỗ vai Hạ Nhược Tuyết, sau đó cô ấy mới nguôi ngoai.
Ngư Ấu Vy nhìn hai người ôm ôm ấp ấp, trong lòng thoáng có cảm giác lạ.
Ngư Ấu Vy không biết tại sao lại như thế!
Diệp Bắc Minh nhìn cô ta: “Đám người Đông Doanh đó bắt nhóm Nhược Tuyết, sao cô cũng có mặt ở đó vậy?”
Ngư Ấu Vy khá tức giận: “Thì tôi cũng vì cứu người đấy còn gì?”
“Kết quả… Cuối cùng…”