Đám thị vệ không biết phải làm sao. Một bên là Đại tiểu thư!
Một bên là Đại trưởng lão!
Rốt cuộc ai là người nói thật?
Đúng vào lúc các thị vệ đang do dự, một thân ảnh đỏ rực vung kiếm chém quat
Phụt!
Đám thị vệ ấy còn không có cơ hội phản ứng, đã hóa thành huyết vụ! Huyết Ảnh quát: "Còn ngây ra đó làm gì? Mau giết cô tai"
Tư Không Trần không chần chừ nữa, năm ngón tay điểm lên trời!
Năm đạo phù văn màu vàng bay ra, phong ấn toàn bộ không gian xung quanhI
Năm ngón tay bóp một cái!
Ong!
Hư không vỡ vụn!
Một cỗ áp lực khủng khiếp nghiền áp về phía Cổ Yên Tuyết, cơ thể cô ấy méo.
mó, cô ấy gào lên thảm thiết: "A... Tư Không Trần, ông sẽ không được chết toàn thây... Cha tôi mà biết chuyện này thì ông chết chắc..."
"Ha ha! Cô sống được đã rồi hãng bàn!" Hư Không sụp đổ. Vào lúc Cổ Yên Tuyết cho rằng, mình chết chắc rồi!
Miếng ngọc bội trước ngực cô ấy sáng lên, một luồng sáng rực rỡ bao trùm lấy cô ấy!
Cô ấy lập tức trốn vào hư không, biến mất!
"Phế vật! Ông để cô ta chạy rồi đấy? Đệt! Nếu bí mật này mà lộ, kế hoạch của Hồn chủ có thể sẽ thất bại trong gang tấc!" Huyết Ảnh nổi cơn tam bành, chỉ vào mũi Tư Không Tần chửi.
Mặt Tư Không Trần sa sầm, ông ta ra tay với Huyết Ảnh luôn!
Huyết Ảnh cả kinh: "Ông làm gì vậy? Ông dám ra tay với tôi?"
'Tư Không Trần khàn giọng: "Mau đánh trả đi! Người của Côn Luân Điện tới rồi"
Lúc này, Huyết Ảnh mới phát hiện, ở xa đang có mấy chục bóng người lao tới, khí tức cực kỳ khủng bố, tất cả đều là những người cấp trưởng lão ở Côn Luân Điện!
Huyết Ảnh đành phải đánh trả!
Sau khi đại chiến với Tư Không Trần mấy hiệp, hắn ném ra mấy cục mìn màu đen!
Cục mìn nổ tung, Huyết Ảnh lắc mình lao ra khỏi sơn môn của Côn Luân Điện, biến mất vô tung vô ảnh!
"Đại trưởng lão, có chuyện gì vậy?” "Vừa nãy người đó là ai? Sao hai người lại đánh nhau!" Một đám trưởng lão lững thững đến chậm.
Ánh mắt Tư Không Trần ngưng trọng: "Đó là người của Hồn Tộc, đại tiểu thư cùng một nhóm hộ vệ đi tuần phát hiện Hồn Tộc, thế là đánh nhau!"
"Lúc tôi chạy đến, đại tiểu thư đã trọng thương, bị đánh vào không gian hư vô vô tận..."
Nguyên Thủy Chân Giới, bên ngoài cửa lớn nhà họ Tiêu.
Từ sau khi cổng nhà họ Tiêu bị Diệp Bắc Minh chém một nhát tan tành, nó vẫn đang được sửa chữa!
Trên quảng trường phía ngoài, chỗ nào cũng dán hình Diệp Bắc Minh, trước đó trên hình còn còn ghi treo thưởng hoàng kim, bây giờ đã được vẽ một dấu 'X' đỏ chót!
Đột nhiên, sau lưng vang lên một giọng nói lạnh lùng: "Tiêu Lục Quốc đi khắp. nơi bảo tôi chết rồi hả?"
Mọi người nhà họ Tiêu quay đầu lại nhìn, nhìn xong cả đám sợ đến nỗi suýt thì vỡ timI
"Diệp Bắc Minh!"
Một thanh niên khiến cho toàn bộ thành viên nhà họ Tiêu run sợ, đang đứng trước mặt họ.