Đọc lại câu cuối của bài kệ :
- "Ngọc thượng chi nhu. Phương vi nhu "
- Nhu trên ngọc mới là nhu.....
Trong đầu chàng chợt sáng lên, và chàng gật gù :
- Hừm, tại sao tao không vận "Nhu công" trên phiến ngọc ?
Thế là Tống Nguyên liền đặt tả chưởng lên khối ngọc và vận hành ngay "Nhu Băng Thần Công".
Một thành, hai thành, ba thành....
"Thành công lực" cứ tăng dần, và tiếng "Tách" đã làm Tống Nguyên hết sức vuimừng khi vận đến sáu thành, khối bạch ngọc đã nức ra, rõ ràng bên trongcó tập "Nhu kinh" rất mới, dù trải qua hàng mấy mươi năm.
Chàng kêu lên ;
- Ôi, luyện được "Nhu kinh" lo gì ta chẳng rữa được mối thù nhà ?
Chàng lật nhanh tập sách quý, và thấy bên trong chia ra nhiều chương mục dạy"Tàn Băng Tiêu", "Nhu Băng Thần Công Tuyệt Chiêu" và khinh công " TuyếtHoa Phiêu"
Đọc qua phần "Tàn Băng Tiêu", tức "Nhu Băng Tiêu",Tống Nguyên mới thấy Tiêu Thức chàng sử dụng lâu nay chỉ là sơ đẳng.Luyện băng tiêu theo "Nhu kinh" mới có đuơc những kỳ chiêu tuyêt thức.Và "Nhu Băng Thần Công Bổ Túc" sẽ dạy chàng những cách vận hành, thitriển cao siêu nhất.
Chàng gật đầu, ra vẻ khoái chí :
- Thì ra lâu nay ta chỉ như "ếch ngồi đáy giếng" chưa đạt tới những gì tuyệt diệu của "Nhu công".
Lại lật phần cuối sách, Tống Nguyên thấy có phần sơ đồ, sau này chàng cứtheo sơ đồ này ra khỏi lòng núi với bao vách đá thần kỳ.
Chàng chợt nhớ tới gã quái nhân mũi khoằm và không khỏi bật cười "
- Tội nghiệp cho gã, cũng tốn nhiều công phu mà chỉ lấy được bộ "Nhukinh" giả trong khối Thạch Anh. Sau này hắn gặp ta trên giang hồ chắc sẽ ân hận bị ta trả thù một chiêu.
Chàng lẩm bẩm :
- Nhưng trước hết ta phải luyện công trong lòng núi này đã.
Hết còn lo sợ điều gì, Tống Nguyên đi dạo trong địa đạo, và chàng lại tìmra chỗ chứa thực phẩm khô, có thể giúp chàng sống rất lâu trong lòngnúi. Còn nước uống đã có những dòng nước thật trong và mát luôn tuôn ratừ bao thạch nhũ trong hang.
Hết sức yên tâm, Tống Nguyên bắt đầu luyện những kỳ chiêu, tuyệt thức do bộ "Nhu kinh" truyền dạy.
Bởi suốt một thời kỳ luyện công trong lòng núi Tống Nguyên không biết những gì đang xảy ra bên ngoài.
Những sự kiện rung chuyển võ lâm đang được các môn phái Hắc Bạch quần hùng khuấy động.
Sự kiện thứ nhất là "Vũ Hoàn Nhân Ma, Chữ Tuấn Dương", Bang chủ của "Thiên Ma Bang", sau khi hết thời gian "Tọa quan" đã rêu rao quét sạch Võ Lâm, bất kể Hắc Bạch.
Sự kiện thứ hai là Lữ Trọng Hành còn có tên làGia Hành, đã lập ra môn phái "Động Không Đáy", tuyên bố sẽ đặt quần hùng dưới gót chân của hắn.
Tất nhiên những sự kiện này làm võ lâmxôn xao, chẵng những chín đại phái chính thống phải chuẩn bị đối phó, mà bọn "Hắc phái Quần Ma" cũng khẩn trương đương đầu với một cường địchmới nổi lên.
Hai tháng ròng trôi qua....
Tống Nguyên đãluyện xong những kỳ chiêu tuyệt thức trong "Nhu kinh", mà với kẻ tầmthường phải chịu khổ luyện mười năm chưa chắc tiếp thu hết.
Nguyên nhân vì Tống Nguyên đã có căn bản võ học uyên thâm, nội lực hùng hậu.Chàng lại từng sử dụng "Tàn Băng Tiêu" và vận hành "Nhu Băng Thần Công"được phân nửa "Hoả hầu". Luyện xong "Nhu kinh" kể như Tống Nguyên đạttới đỉnh cao của "Nhu Băng Tiêu" và "Nhu Băng Thần Công". Chàng còn lĩnh hội được "Tuyết Hoa Phiêu", môn khinh công tuyệt kỹ, có 1 không 2 trong thiên hạ.
Nhẩm tính thời gian đã tới tiết trùng cửu, ngày chín,tháng chín là ngày mời hội của Động chủ Động Không Đáy - Lữ Gia Hànhtrên Bạch Mã Sơn, Tống Nguyên gật gù :
- Ta là "Huyết Thần" đãnhận lời thì phải tới. Trứơc nhất phải xem tình hình các đại môn pháiHắc Bạch ra sao. Tiếp đó là biết được dã tâm của Lữ Gia Hành mang thamvọng đến bậc nào. Qua cuộc đại hội võ lâm này, hy vọng ta sẽ biết đượctin tức về song thân.
Chàng mở sơ đồ của "Quần Sơn Ngũ Đỉnh" đầy bí ẩn, Tống Nguyên mới giật mình tự nghĩ :
- May mà ta luyện được "Nhu kinh" đến độ huyền vi. Nếu võ công chỉ như lúc vào núi, chắc hẳn phải vùi thây trong đó rồi"...
Chàng lai liên tưởng đến quái nhân mũi khoằm. Hắn từng đập đá ra bột tronglúc vào núi, lại thoát ra khỏi núi dễ dàng, đủ biết công lực của hắn cao tới mức nào. Tiếc cho hắn đã lấy phải bộ "Nhu kinh" giả, nếu bộ thậtlọt vào tay hắn thì võ lâm đã có một tay cao thủ tuyệt luân. Nhưng tênhắn là gì ? Thuộc môn phái nào ? Tống Nguyên hy vọng sẽ gặp lại hắntrong Đại Hội Bạch Mã Sơn để "trả lại" hắn một chưởng trong lòng núi.
Rất hài lòng Tống Nguyên hú dài một tiếng rồi lao mình đi như một mũi tên.