“Tớ hiểu được...” Tống Đình Quân thấp giọng cười, nhưng cười nhà bằng không cười “Tớ chỉ biết, hôm nay thời điểm anh ta vừa xuất hiện ánh mắt cậu nhìn anh ta rất khác biệt. Quả nhiên, Trương Nhất Manh nói không sai, con người của cậu, quá cố chấp.”
“Vậy nên cậu đừng học theo tớ” Ninh Giai Kỳ cầm di động thấp giọng nói “Tống Đình Quân, cậu đừng học theo tớ.”
Tống Đình Quân khẽ cười “Cậu xem cậu đấy, thật sự quá đáng, muốn người khác làm chuyện mà bản thân cậu không làm được.”
Tối hôm qua không biết ngủ quên từ lúc nào, chỉ nhớ rõ khi mới tỉnh lại, điện thoại cũng hết pin. Nhớ tới lời nói đêm qua của Tống Đình Quân, cô cảm thấy rất khổ sở. Trên thế giới này, có vài người mà cô không muốn tổn thương, Tống Đình Quân là một trong số đó.
Nếu vẫn giống như trước kia thì tốt rồi. Những ngày tiếp theo Ninh Giai Kỳ luôn đi học ở trường, vừa làm việc ở Tân Ảnh, khoảng thời gian này, có rất ít khi gặp Cảnh Nhược Đông, một mặt là cô ít khi về nhà, mặt khác Cảnh Nhược Đông cũng rất bận rộn. Kỳ nghỉ hè đến, Ninh Giai Kỳ lấy lí do làm gia sư, mỗi ngày đều đến Tân Ảnh.
Thời gian này, từ chỗ Tiểu Đông Tử cô học được rất nhiều, hơn nữa cô cũng phát hiện Tiểu Đông Tử tính tình tuy kém nhưng một khi thật sự muốn dạy cái gì thì tuyệt đối dốc lòng tương trợ.
Hôm nay, nhiếp ảnh gia của đội cách vách vội vã chạy đến chỗ bọn họ “Tiểu Đông Tử, bên anh
gần đây rất rảnh đúng không?
Tiểu Đông Tử gật đầu “Cũng khá rảnh, chủ yếu là xử lý hậu kỳ, không thường xuyên ra ngoài chụp.”
“Thật đúng lúc, đội chúng tôi đang thiếu người, anh bảo hai người trợ lý sang chỗ tôi vài ngày.”
Đều cùng chung công ty, các đội mượn người của nhau cũng là điều bình thường. Tiểu Đông Tử sau khi nghe xong liền nói “Việc ở mảng giải trí. của các người nhiều như vậy, ngày nào cũng thiếu người, tuyển thêm thì chết à?”
“Nói thì dễ nghe lắm, anh nghĩ tuyển thêm người nào có đơn giản như vậy. Người biết chụp ảnh đời nào chịu đi làm trợ lý. Nhưng tôi lại muốn người hiểu biết chụp ảnh làm trợ lý, anh nói xem có phải rất mâu thuẫn không?
“Thôi đi, chẳng phải là do anh kén chọn quá đó sao.”
“Được rồi được rồi, anh không phải rất hay khen ngợi cô trợ lý Ninh Giai Kỳ kia đó sao, là cô ấy đúng không” Người đó chỉ chỉ tới Ninh Giai Kỳ “Đến, đến đây cô gái nhỏ, cô đi theo tôi”.
Ninh Giai Kỳ nhìn Tiểu Đông Tử, Tiểu Đông Tử vẫy tay với cô, bất đắc dĩ nói “Đi đi.”
“Còn thiếu một người, Mai Mai, cô cũng đi
theo tôi.”
“Được.”
Nói đến chuyện này, mảng giải trí ở công ty Tân Ảnh là làm tốt nhất, nguồn thu lợi nhuận từ mảng này rất nhiều, mỗi ngày đều có minh tinh diễn viên tới đây để chụp ảnh quay quảng cáo, tạp chí, hoặc là trang phục của nhãn hiệu cần tuyên truyền,... .
Hôm nay, nhóm Ninh Giai Kỳ sẽ chụp ảnh quay phim quảng cáo cho tiểu hoa đán đang rất hot, tiểu hoa đán nổi tiếng tính tình không tốt, mấy trợ lý như Ninh Giai Kỳ, công việc bận rộn thì thôi đi, đến cả mấy công việc vụn vặt như pha cà phê cũng bị xoay quanh sai bảo. Nhưng dù sao người ta cũng đang hot, lại có địa vị, cho nên không ai dám nói gì.
Trong thời gian nghỉ ngơi, nhiếp ảnh gia Tiểu Tiệp bảo Ninh Giai Kỳ và Mai Mai đi xuống lầu mua cà phê cho các nhân viên công tác và vị minh, tinh kia. Hai người nhận lệnh, nhanh chóng chạy xuống lầu mua cà phê, lúc về mỗi người mang tám ly đi lên.
“Cô nói xem chúng ta không phải chân chạy vặt, vì cái gì lại bảo chúng ta đi mua đồ.” Mai Mai vừa đi vừa bất mãn nói.
Ninh Giai Kỳ“ Vậy cô dám không đi sao?
Mai Mai"...."
Ninh Giai Kỳ “Đi nhanh đi, không là đi vào còn bị nói.”
Mai Mai “Hừ, tiểu hoa đán kia cũng có trợ lý riêng đi theo, sao lại không bảo bọn họ đi chứ.”
Mai Mai vừa đi vừa quay sang nói chuyện, bất thình lình và phải người vừa đi ra khỏi văn phòng.
“Thật xin lỗi, xin lỗi”Văn phòng này chính là phòng của Đàm tổng, và phải ai ở đây đều sẽ gặp rắc rối.
“Không sao chứ?” Anh chàng bị va phải ngược lại rất bình tĩnh, Mai Mai ngẩng đầu, nhìn thấy một người đàn ông anh tuấn trẻ tuổi, sửng sốt một chút “Không, không sao.”