Trên thực tế ban đầu Lâm Phong muốn vào Ám Lâm trước tìm xem thứ trong hang động kia là gì mới thiết kế đủ loại trang bị cần thiết nhưng nghĩ đi nghĩ lại hắn tạm gác chuyện Ám Lâm qua một bên vì hắn vẫn hy vọng vào một ngày Thanh Ngọc tỉnh lại, nếu ngày đó thực sự đến mà hắn lại bỏ mạng tại Ám Lâm thì không đáng, vẫn nên thành lập thế lực trước mới vào Ám Lâm lần nữa.
Sau nụ hôn thay lời tạm biệt Lâm Phong rời khỏi nhà đi tới trụ sở quân đội của Cực Hưng thành để tới Thanh Long đế quốc, hắn đã quyết định gia nhập Thanh Long quân đoàn để đối đầu trực diện với Hắc Ám đế quốc.
Khi Lâm Phong tới trụ sở quân đội đã thấy Trần Hùng giống như đợi hắn sẵn rồi, mà thực tế đúng là như vậy, nhất cử nhất động của Lâm Phong đều được Trần Hùng theo dõi bởi hắn biết bây giờ Lâm Phong đang rất xúc động, hắn sợ rằng Lâm Phong sẽ làm điều gì đó điên cuồng.
Một nhà khoa học đỉnh cấp trở nên điên cuồng là rất đáng sợ, phải biết trong tay Lâm Phong có rất nhiều "boom", chẳng may Lâm Phong nổi điên lên đánh mất lí trí kích hoạt boom một cách loạn xạ liền nguy hiểm.
Trần Hùng tiến lên an ủi một phen:
-Lâm đệ, đệ đừng lo lắng, Thanh Ngọc là một người tốt, trời không phụ lòng người, cô ấy sẽ mau chóng tỉnh lại.
-Trần đại tướng yên tâm, ta tin nàng sẽ tỉnh lại, hôm nay ta tới đây nhờ Trần đại tướng một chuyện mà thôi.
Lâm Phong cười cười, hắn không gọi Trần Hùng là Trần huynh vì điều hắn suy đoán quá tàn khốc, hắn không muốn có một mối quan hệ với bất kì ai nữa. Trần Hùng nghe Lâm Phong gọi mình là Trần đại tướng cũng biết tâm tình của Lâm Phong không còn như trước nữa chỉ có thể hỏi lại:
-Lâm đệ có chuyện gì cứ nói ra, ta dù phải bỏ ra cái giá lớn cũng sẽ trợ giúp.
-Cũng không phải chuyện gì to lớn, ta chỉ muốn nhờ Trần đại tướng đề bạt giúp ta tham gia vào Thanh Long quân đoàn, ta muốn ra chiến trường với tư cách là một người lính chứ không phải một nhà khoa học, không biết như vậy có được không.
Nghe vậy Trần Hùng nghĩ rằng Lâm Phong muốn tới Thanh Long đế quốc vì hắn xúc động chuyện Thanh Ngọc bị người của Hắc Ám đế quốc ám sát, bất quá đây cũng là ý muốn của Thanh Long đế quốc a, Thanh Long đế quốc đã mấy lần muốn mời Lâm Phong gia nhập rồi.
Chỉ là Lâm Phong nghiên cứu một lần là nửa năm nên vẫn chưa có cơ hội mời chào trực tiếp, đồng thời người ta mời Lâm Phong với tư cách là một nhà khoa học cố vấn chiến tranh chứ không phải với tư cách một người lính, trong mắt họ thành quả nghiên cứu của Lâm Phong mới là quan trọng nhất.
Từ đó Trần Hùng muốn khuyên Lâm Phong nghĩ lại cũng không được, đây là lệnh của cấp trên. Trần Hùng nói:
-Chuyện này cứ để cho ta, bất quá khi đệ tới Thanh Long quân đoàn không chắc sẽ được ra chiến trường vì người của Thanh Long đế quốc chỉ muốn đệ làm một nhà cố vấn chiến tranh mà thôi.
-Đa tạ Trần đại tướng, chỉ cần gia nhập Thanh Long quân đoàn là được rồi, chuyện khác ta sẽ tự lo liệu. Ta có việc bận cáo lui trước, khi nào có tin tức cứ báo cho ta là được, cáo từ.
Trần Hùng là một người vô cùng thông minh, hắn nhìn ra Lâm Phong hiện tại không muốn có mối quan hệ với hắn nên không nhiều lời, cứ báo lên cho Thanh Long đế quốc đã còn chuyện sau này để sau này tính vậy.
Giải quyết xong phương tiện tới Thanh Long đế quốc Lâm Phong lại về nhà, hắn không nói chuyện với cha mẹ hắn hay cha mẹ Thanh Ngọc, chỉ ngồi đó ngắm nhìn Thanh Ngọc, dường như đang đắn đo chuyện gì đó.
Ba ngày trôi qua, Lâm phong vẫn chỉ nhìn Thanh Ngọc thì tin tức của Trần Hùng đã tới, báo rằng ngày mai sẽ có một chuyến tàu dành riêng cho Lâm Phong tới Thanh Long đế quốc.
Nhận được tin tức Lâm Phong đứng dậy, hắn đến gặp cha mẹ của hắn để thông báo hắn sắp gia nhập Thanh Long quân đoàn. Trước mặt cha mẹ mình, Lâm Phong quỳ xuống:
-Cha, mẹ, Lâm Phong bất hiếu không phụng dưỡng cha mẹ được nữa, con muốn gia nhập Thanh Long quân đoàn, chuyến đi này không biết còn có thể trở về hay không, xin cha mẹ thay con chăm sóc Thanh Ngọc.
Cổ Tuyết cùng Lâm Hồng nhìn Lâm Phong, hai người đều đau lòng khi thấy con mình trở nên như vậy, thế nhưng hành động của Lâm Phong đã nói lên rằng hắn đã quyết tâm rồi, không một ai có thể ngăn cản được hắn, trừ phi Thanh Ngọc tỉnh lại.
Lâm Hồng thở dài:
-Con cứ yên tâm, cha mẹ nhất định sẽ chăm sóc Thanh Ngọc thật tốt, con nhất định phải trở về để thấy Thanh Ngọc tỉnh lại.
Lâm Phong nhìn hai người, hắn không nói gì, bái lạy ba cái, sau đó quay người rời đi. Hai người Lâm Hồng Cổ Tuyết không biết tại sao Lâm Phong lại bái mình ba cái nhưng không hỏi, họ có cảm giác.... sau ba cái bái này họ đã hoàn toàn mất đi Lâm Phong.
Đúng vậy, sở dĩ Lâm Phong bái cha mẹ ba bái vì hắn muốn chấm dứt mối quan hệ ở kiếp này, trong đó bái thứ nhất là Lâm Phong thay mặt nguyên chủ thân thể xin lỗi cha mẹ, bái thứ hai là Lâm Phong thay mặt chính hắn để cám ơn về tình thương mà cha mẹ giành cho hắn, còn một bái cuối cùng là thay mặt Thanh Ngọc cám ơn cha mẹ.
Từ đây, hắn không còn vướng bận, nếu điều hắn suy đoán là đúng thì ba bái này đã chấm dứt tất cả.
Ngày hôm sau, Lâm Phong theo hẹn tới trạm dịch chuyển của Cực Hưng Thành, hắn không thông báo cho một ai biết hắn rời đi, chỉ có một vài cao tầng tại Cực Hưng quốc biết, những người này đều tới nói vài câu chúc Lâm Phong bình an.
Đối với sự chào hỏi của mọi người Lâm Phong không nói lời nào chỉ gật đầu mấy cái lên tàu rời đi, những người này biết chuyện nên không trách Lâm Phong, nếu người ngươi yêu bị ám sát ngay trong chính hôn lễ của mình thì ai cũng sẽ bị shock thôi, Lâm Phong... quá tội nghiệp.
Mời ngày sau, Lâm Phong một đường thuận lợi đi tới Thanh Long đế quốc, Lâm Phong bây giờ được tính là nhân vật nổi tiếng nên chỉ bị kiểm tra sơ bộ liền được nhập cảnh.
Không có tâm tình nhìn ngắm xung quanh, Lâm Phong một mạch tới ngay trụ sở quân đội của Thanh Long quân đoàn, khi tới nơi Lâm Phong cảm thấy nơi đây khí thế lớn mạnh hơn tại Cực Hưng thành nhiều lắm, binh lính rất nhiều, mỗi người đều là tinh anh trong tinh anh, thực lực đều là võ giả cao cấp hoặc võ sư, hơn nữa người người đều được trang bị vũ khí tối tân.
Diện mạo của Lâm Phong cao tầng tại Thanh Long đế quốc đều biết, lại nói chuyến tàu đón Lâm Phong tới đây là do cao tầng Thanh Long đế quốc sắp xếp, Lâm Phong vừa tới đã có một người tới tiếp đón:
-Ta là Bàng Lâm, Trung tướng của Thanh Long quân đoàn, Thống tướng cho mời Lâm giáo sư, mời Lâm giáo sư theo ta.
-Lâm Phong ra mắt Bàng Trung tướng, mời Bàng Trung tướng dẫn đường.
Thấy Bàng Lâm trực tiếp đi ra tiếp đón Lâm Phong, binh sĩ ở đây không khỏi đánh giá Lâm Phong một chút, trong đó thực lực của Lâm Phong mọi người đều không nhìn ra mà chỉ thấy Lâm Phong rất trẻ liền đưa ra kết luậnrằng Lâm Phong không tu võ, Bàng Lâm lại gọi hắn là giáo sư, có lẽ là một nhà nghiên cứu thiên tài.
Bất quá trong quân đội đề cao thực lực hơn chứ không phải mức độ thông minh nên không ai để ý Lâm Phong nữa tiếp tục tập luyện.
Lâm Phong đi theo Bàng Lâm, đi qua mấy lần kiểm tra hắn tới một căn phòng khá lớn, Bàng Lâm không bước vào mà đưa tay ra thế mời:
-Thống tướng đang chờ ở trong, mời Lâm giáo sư.
Lâm Phong gật đầu đi vào phòng, hắn không sợ ai làm khó hắn, bởi Lâm Phong lí lịch rất rõ ràng, hơn nữa nếu muốn thắng lợi thì nghiên cứu của hắn mang tầm quan trọng rất lớn.
Bước vào phòng Lâm Phong thấy có một người mặc quân phục đang ngồi trên bàn xem xét mấy thứ giống như chiến thuật quân sự, người này khoảng 40 tuổi, trên mặt có mấy vết sẹo kinh khủng, thực lực lại mạnh ngang ngửa tinh thú cấp 3 mà Lâm Phong đã gặp, không ngờ lại là một đại võ sư.
Lâm Phong ôm quyền:
-Lâm Phong ra mắt Thống tướng, không biết đề nghị của ta thế nào, có được chấp thuận hay không.
Lâm Phong đang nói đến việc hắn muốn ra chiến trường.
-Ta tên là Tống Tần, ta biết ngươi muốn báo thù cho vợ của ngươi nhưng ngươi phải biết chúng ta coi trọng ngươi là trên phương diện nghiên cứu chứ không phải thực lực của ngươi. Vậy nên nếu ngươi muốn làm một nhà nghiên cứu vũ khí cho Thanh Long quân đoàn thì ta vô cùng hoan ngênh, còn chuyện ra chiến trường cần phải cân nhắc lại.
Nghe vậy Lâm Phong không tức giận, hắn đã không còn quá nhiều cảm xúc, hắn chỉ muốn làm mọi cách để đạt được mục đích của mình càng sớm càng tốt:
-Tống Thống tướng, ta biết các ngươi coi trọng thành quả nghiên cứu của ta hơn nhưng ta, Lâm Phong, không phải vì muốn báo thù mà ra chiến trường, ta muốn tận mắt chứng kiến người của Hắc Ám đế quốc, ta muốn nghiên cứu trực tiếp trên bọn hắn thì mới có thể giúp Thông Thiên đế quốc thống nhất tinh cầu này được. Ta có thể giao ra những thứ mà ta đã nghiên cứu cho Thanh Long quân đoàn, ta chỉ muốn được ra chiến trường.
Lời này của Lâm Phong vừa là thật vừa là giả, hắn muốn nghiên cứu là thật, nhưng muốn báo thù... cũng là thật, thậm chí chính vì báo thù Lâm Phong mới muốn đi ra chiến trường.
Phía bên kia Tống Tần không ngờ Lâm Phong lại nói như vậy, hơn nữa thoạt nhìn Lâm Phong không có vẻ gì của nói dối, vì muốn nghiên cứu mà ra chiến trường, quả nhiên thiên tài không phải loại người có thể suy đoán theo lẽ bình thường, nhưng nếu nhìn theo khía cạnh khác thì đây mới đúng là bản chất của một nhà khoa học, chỉ là nhà khoa học này có hơi điên cuồng a, dùng mạng sống của mình để đi nghiên cứu.
Tống Tần hỏi lại:
-Ngươi chắc chứ, muốn ra chiến trường không phải không được, nhưng quân đội của ta không có người yếu kém, ngươi phải vượt qua khảo hạch thì mới được chấp nhận.
Không phải Tống Tần chưa nghe qua chiến tích của Lâm Phong ở học viện nhưng chừng đó thì hắn chưa để vào mắt, một võ sư tại quân đoàn này cũng có thể làm được vậy.
Lâm Phong ngay lập tức đáp ứng:
-Được, không biết khảo hạch gồm những gì, ta có thể tham gia ngay bây giờ chứ.
Tống Tần thấy Lâm Phong vô cùng tự tin, không lẽ tên này cũng là một cao thủ tu võ a, không phải chứ, trong lí lịch Lâm Phong còn chưa tới hai mươi tuổi a. Thế nhưng lời đã nói ra hắn không tiện rút lại đành phải phân phó:
-Bàng Lâm, cho người chuẩn bị khảo hạch. Lâm Phong, đi theo ta.
-Rõ, Thống tướng. Bàng Lâm ngoài cửa nói lớn.
Rất nhanh Lâm Phong đi theo Tống Tần tới một sân khảo hạch rất lớn, quy mô còn lớn hơn đài thi đấu tại Cực Hưng học viện mấy chục lần, không hổ là nơi luyện tập của một trong tứ đại quân đoàn lớn nhất tinh cầu này.
Đây là một sàn thi đấu bán kính trăm trượng, đủ loại máy móc phòng hộ cũng như công kích, sàn thi đấu làm bằng kim loại hấp thu năng lượng nên sử dụng vũ khí công nghệ cao tại đây cũng không thành vấn đề. Nhìn thấy Tống Tần, gần vạn người đang luyện tập đều dừng lại, mấy tên Đại tướng hét lớn:
-Nghiêm. Chào Thống tướng. Chào.
Vạn người đồng thanh chào, khí thế kéo lên, Lâm Phong tự nhận là một trong những người mạnh nhất tại tinh cầu này cũng bị khí thế này áp đảo, quân đoàn Thanh Long nếu không tính về khoa học kỹ thuật chỉ có thể dùng từ khủng bố để hình dung mà thôi.
-Tất cả giải tán, chúng ta có một người tham gia khảo hạch. Tống Tần hét lớn.
Mặc dù khá nghi hoặc, từ khi nào khảo hạch lại tại sân này rồi nhưng chỉ mười giây sau trên sân luyện tập đã không còn một bóng người, vạn người đều di chuyển về phía đội của mình, từ phía trên Lâm Phong có thể nhìn thấy vạn người chia làm mười đội, mỗi đội nghìn người.
Chuẩn bị xong xuôi, Tống Tần quay về phía Lâm Phong:
-Lâm Phong, ngươi vào sân luyện tập, đề mục thứ nhất là sử dụng vũ khí, tại đây ngươi chọn ra ba loại vũ khí tầm xa, cùng ba loại vũ khí cận chiến, từng loại sẽ có khảo hạch riêng, nếu thông qua sẽ tới đề mục thứ hai.
Trong chiến tranh, vũ khí tầm xa là rất quan trọng bởi uy lực lớn, lại không cần áp sát nên khá an toàn, trong quân đội chủ yếu dùng súng là nhiều, còn vũ khí cận chiến thì rất ít người dùng, nhưng trong một số trường hợp sử dụng vũ khí cận chiến lại thích hợp hơn nên mới có màn khảo hạch này.
Lâm Phong gật đầu, đi tới một bảng điện tử, hắn nhìn thấy trong đó có tới mấy chục loại súng ống, có súng ống loại giống với tại địa cầu nhưng Lâm Phong lại chú ý tới loại súng dùng nội khí của bản thân hơn, đây cũng là loại vũ khí được sử dụng nhiều nhất vì binh lính đều là người tu võ.
Xem xét một lượt Lâm Phong lựa chọn 3 loại súng đều sử dụng nội khí bản thân cùng với năng lượng nạp sẵn trong súng, theo thứ tự là Nhiệt Năng Phân Giải Súng, Cự Đại Pháo cùng với Xuyên Phá Short gun. Ba loại vũ khí cận chiến hắn chọn 1 kiếm, 1 đao cùng một đôi bao tay.
Theo lí thuyết chỉ cần một trong ba loại vũ khí đạt điểm tối đa liền thông qua nhưng Lâm phong muốn đã làm thì phải làm cho chấn động, từ đó quyền lên tiếng của hắn mới được nâng lên, cho nên hắn lựa chọn toàn những loại vũ khí uy lực mạnh nhưng độ chính xác kém, khó sử dụng, một khi hắn hoàn thành khảo hạch bằng những thứ này thì quá khủng bố rồi.