CHƯƠNG 638: TỰ BÊ ĐÁ ĐẠP VÀO CHÂN MÌNH.
Bình thường thì một người đàn bà cũng không phải là đối thủ của một người đàn ông. Huống hồ hiện tại Đinh Nhị Cẩu bị hạ độc, phản ứng càng thêm mãnh liệt, lúc này Trịnh Hiểu Ngãi cũng cảm thấy dưới đùi mình có một vật cứng đang rục rịch, làm cho nàng càng thêm khủng hoảng, chẳng lẽ mình đêm nay đúng là bê đá tự đập vào chân của mình sao?
Đinh Nhị Cẩu đã không hề cho nàng thời gian suy nghĩ, hắn lung la lung lay ôm lấy Trịnh Hiểu Ngãi đến bên góc tường có một cái ghế so pha, Trịnh Hiểu Ngãi bị thô bạo đẩy ngã nằm tại trên cái ghế dài rộng, sau đó nàng thấy thắt lưng của mình bị kéo mạnh một cái đứt ra, ngay sau đó là cảm giác cái bờ mông mát lạnh, cái mông đít màu mỡ to lớn đã không còn tồn tại một vật gì che chắn nữa, , nàng vừa ngẩng đầu, thì nhìn thấy hắn đang cúi đầu xuống, tầm mắt chằm chằm dọa người nhìn lên cái mu âm hộ của mình, trong lòng khủng hoảng, muốn giãy người đứng lên, thì thấy cái mông thịt căng thẳng, đã bị hắn đẩy cặp đùi hướng hai bên mở ra đùi…
Ngay tại lúc nàng muốn la hét cứu mạng, Trịnh Hiễu Ngãi há hốc miệng đã kịp thời đã ngừng lại tiếng hô, vì ngay sau đó, hắn thật nhanh rút ra cây ƈôи ŧɦịŧ, một cây thịt to lớn cứng rắn, với cái đầu khấc như quả trứng gà nhỏ đỉnh tại trước đường vào cửa hang huyệŧ không qua một, hai phân…
Trong lòng không hiểu nảy lên một sự sợ hãi, phảng phất có chuyện cực khó lường sẽ phát sinh, nàng xem khuôn mặt hắn đang há miệng thở dốc, muốn cầu xin hắn tha thứ, nhưng lại không biết nên nói cái gì trong lúc hắn đang như điên loạn.
Còn chưa kịp nói gì, thì huyệŧ đã bị cây ƈôи ŧɦịŧ to dài toàn bộ nhồi vào, bụng dưới đột nhiên căng thẳng, một trận bén nhọn đau như cắt từ chính giữa trung gian cặp bắp đùi truyền đến, tựa như có người vung lên một cây gậy sắt hướng bên trong huyệŧ của nàng đẩy vào…
- A…a…..
Nàng đau đớn hét thảm, hai chân kéo căng thẳng tắp, cái mông càng không ngừng run run…..
Đau…đau cả vùng dưới háng dường như muốn phồng vỡ ra, nàng chảy nước mắt, trong hang động huyệŧ một cỗ nóng rát cảm giác trợt ra rồi tiến vào lặp đi lặp lại, nàng cuối cùng hiểu được, tại nơi cái lỗ nhỏ huyệŧ, cậy gậy sắt đang thọc đó là cái gì, nàng đau đến cả người vô lực, nằm xuống cũng đã thập phần miễn cưỡng, chớ đừng nói chi là giãy dụa chống cự.
Nàng có thể thấy rỏ được, bên dưới huyệŧ có rỉ ra dịch nhờn, cũng ngăn không được cây ƈôи ŧɦịŧ kia đâm vào rút ra, đau đến toàn tâm, nàng hai mắt đẫm lệ nhìn phía dưới của mình.
- Tiểu Đinh đau... đau chết …
Nàng nghèn ngẹn nói, bên dưới cái mông đít đau run lên, Đinh Tiểu Cẩu cũng không nói gì, cứ tiếp tục bó chặc cơ bắp“ phạch..phạch..” vỗ vào trên cái âm hộ của nàng…
Hai bên bàn tay Trịnh Hiễu Ngãi nắm chặt ghế so pha, các đầu móng tay lún sâu vào trên ghế, cũng giống cây ƈôи ŧɦịŧ nọ tại nàng trong cơ thể nàng càng lún càng sâu.
Trời ạ... như thế nào... lại còn muốn đi vào trong sâu nữa, gót chân nàng thật cao kiễng lên, thân mình cảm thấy đã không còn chịu nổi.
………………………………………………………………………………………..
Bất quá chẳng bao lâu sau, những cơn đau đớn liền dần dần giảm dần không thấy gì nữa, vách huyệŧ co rút nhanh, từ từ cảm thấy được lúc cây ƈôи ŧɦịŧ cứng rắn xuyên vào trong đó, niêm mạc huyệŧ ẩn ẩn hấp lực, vách huyệŧ tê dại toát ra, lại bị cái hấp lực này xả ra hút về.
……………………………………………………………………………………………
Đinh Nhị Cẩu chặt chẽ đem cây ƈôи ŧɦịŧ hướng bên trong cái huyệŧ Trịnh Hiễu Ngãi giờ đã ướt đẫm trơn mềm nhấp vào không ngừng,
Mỗi một lần nhấn dây thịt vào, bên trong huyệŧ từng vòng thịt non chống đỡ bủn rủn, khí lực tứ chi đều bị mang đi, nàng cũng nhịn không được bên dưới hai bộ phận sinh dục kịch liệt va chạm, lúc trước đau như cắt, sớm không biết quăng đi nơi nào, trong lòng chỉ muốn cho mau kết thúc sự tra tấn này, giờ thì thật sự là thoải mái đến toàn bộ xương cốt, bên dưới cửa miệng huyệŧ chất lòng dịch nhờn đã nhiểu trào ra xuống bên dưới cái khe đít, nàng bắt đầu gọi bậy…
……………………………………………………………………………………….
- Ưm…a… ….
Chợt cái huyệŧ căng thẳng, toàn thân kɦoáı ƈảʍ đều hướng tụ lại dưới rốn nàng rên lên, bụng dưới mạnh mẽ co rụt hai, ba cái, cổ đáy huyệŧ ở chỗ sâu trong mềm yếu không chịu nổi cái đầu khấc va chạm run lên, trong nháy mắt suиɠ sướиɠ hội tụ mạnh không chỉ gấp cả mười lần, khiên cho tiếng kêu của nàng nghẹn lại ở tại trong cổ họng…..
Lần đầu tiên không cách nào hình dung tư vị tuyệt vời, cả người nàng cũng phát run, không kiềm hãm ngảng người thật chặc ôm lấy hắn, phảng phất có cái nút lọ vô hình chĩa vào chỗ sâu nhất thân mình nàng mỗ lấy, ngập đầy suиɠ sướиɠ đến mức nàng đầy mặt đỏ bừng, hai chân chủ động hẩy cái mông lên.
Âm quan non nớt vốn đang tắc nghẽn, chỉ cần thật mạnh chạm vào khẽ bóp, cửa đang đóng sẽ mở rộng ra, đột nhiên Đinh Nhị Cẩu giống như đang thi đấu chạy bộ, sắp đến mức cuối cùng vậy , động tác trở nên thêm được mãnh liệt, cơ hồ thấy không rõ bờ mông hắn đang hẩy tới, chỉ nghe thấy âm thanh “ phạch, phạch, phạch…” càng lúc càng gấp rút dày đặc .
Trịnh Hiễu Ngãi bị ƈôи ŧɦịŧ hắn dồn dập thọt vào làm cho hoa dung thất sắc, toàn thân run rẩy không ngừng, nhất là sâu trong thân thể cảm giác nhột ngột càng ngày càng mãnh liệt, bên trong niêm mạc huyệŧ co rút nhanh lại, một cổ chất lỏng âm tinh từ trong cơ thể của nàng phụt mạnh trào ra, một cảm giác cực sướng lập tức truyền khắp toàn thân nàng, tuyệt mỹ khoái hoạt đem nàng thật chặc cuốn lại, cũng đồng dạng bao vây lấy hắn, động tác của hắn đột nhiên cứng đờ, đúng lúc này, Đinh Nhị Cẩu cũng đã đạt đến, kết quả bắn ra toàn bộ chất lỏng tϊиɦ ɖϊƈh͙ rót xuống trong miệng đáy huyệŧ của Trịnh Hiễu Ngãi rồi, rỏ ràng là lần này bên trên hắn vẫn cảm giác được, trước nay chưa từng có nhanh đến như vậy.
Hắn cúi đầu lên tiếng lẩm bẩm gọi cái gì đó, tựa hồ là tên của những người phụ nữ, Hinh Nhã hay là.. Phương Quỳnh, nàng nghe qua cũng không rỏ ràng lắm, trong lòng ê ẩm, rõ ràng nàng chỉ là người xa lạ, lúc này nàng cảm thấy cùng hắn đã vô cùng thân mật, thật sự rất muốn nghe hắn cũng dùng khẩu khí ôn nhu như vậy gọi một tiếng tên của nàng….
Hắn lui về phía sau hai bước, cặp mắt vô thần nhìn theo rũ xuống nhìn chằm chằm nàng, rồi ánh mắt nhìn phía xa xa mà phá lệ vui mừng sơn khê.
Phức tạp cảm xúc xông lên đầu, nàng khóc……
Khóc mệt, nàng ngẩng đầu, lại đích thân hôn lên cái miệng của hắn.
Hắn có chút cứng ngắc ôm lấy nàng, một lát sau….một lát sau….càng lâu càng ôm chặt.
………………………………………………………………………………………..
Đinh Nhị Cẩu đem Trịnh Hiễu Ngãi đẩy để cho nàng nằm ngửa dưới sàn, tay cầm lấy ƈôи ŧɦịŧ tay, nàng nằm ở kia, hắn nâng lên hai chân của nàng để trên bờ vai hắn, mông trầm xuống, đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ to đã chỉa đến vào trong đáy huyệŧ, huyệŧ lại một lần nữa nghênh đón ƈôи ŧɦịŧ hắn xâm nhập.
- A!
Hắn phát một đâm sâu như vậy, Trịnh Hiễu Ngãi cơ thể và đầu óc thể toàn bộ căng cứng lên, ngay lập tức ƈôи ŧɦịŧ đã bị liên tục không ngừng đút vào rút ra đút vào…
"Phạch…phạch…phạch…”
Đinh Nhị Cẩu hắn không có một chút gì thương hương tiếc ngọc, Trịnh Hiễu Ngãi mỗi một tiếng kêu lên, hắn lại càng thêm dùng sức, Đinh Nhị Cẩu cắn chặt răng, đúng ra hắn cũng tiêu hao vô cùng thể lực, nhưng vấn đề này đây đối với Đinh Nhị Cẩu mà nói không coi vào đâu, đã vậy hắn con đang trong cơn say thuốc lúc này,….
- Ui…ui…ông trời ơi..ui…
Bị ƈôи ŧɦịŧ cuồng loạn xâm nhập như thế, Trịnh Hiễu Ngãi thì càng không cần phải nói, nàng lúc này hai bầu vú loạn hoảng, hạ thể thì kɦoáı ƈảʍ liên tiếp không ngừng đánh úp lại, Trịnh Hiễu Ngãi trong nháy mắt có chút sợ hãi, nàng cảm giác mình hôm nay sẽ bị hắn làm cho đến chết ở chỗ này.
- A! Không được... Ô... chậm một chút a... um..
Ngoài miệng xin tha thứ, hai tay Trịnh Hiễu Ngãi bắt lấy cánh tay Đinh Nhị Cẩu, trong tiếng kêu mang theo nức nở.
Đinh Nhị Cẩu cũng bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ mù quáng, không cần quan tâm đến nàng chút nào mãnh liệt tiến công.
- A..a…a….
"Phạch….phạch….phạch..
…………………………………………………………………………………………
Bất chợ hắn lui ra phía sau một chút, đem cây ƈôи ŧɦịŧ đang ép chặt trong hang động huyệŧ rút ra, hạ thể Trịnh Hiểu Ngãi liền nháy mắt có cảm giác trống rỗng, nàng liền ngẩng người dậy.
- Qùi xuống quay lưng lại đây…
Hắn khàn khàn nói, nàng không dám nghịch lại sức mạnh của hắn, vội vàng xoay người quỳ gối nâng cái mông lên, hai đùi mở rộng bày ra tư thế dụ người cực kỳ.
Hai tay Đinh Nhị Cẩu song tay vịn chặt phần eo Trịnh Hiểu Ngãi nâng cao lên một chút, hắn dùng sức thọc mạnh ƈôи ŧɦịŧ vào cái lổ nhỏ huyệŧ, dường như muốn đem đâm thủng nàng.
- A! ... sâu...quá…... ngừng.....
Cái tư thế này vốn là chọc ƈôи ŧɦịŧ vào rất sâu, Đinh Nhị Cẩu lại dùng sức, Trỉnh Hiểu Ngãi lập tức liền rên la…
Sâu trong huyệŧ, thịt non không ngừng bị va chạm, kɦoáı ƈảʍ từng đợt tiếp nối, đánh vào nàng không thể chống đỡ nỗi lực, ngay cã giọng rêи ɾỉ cũng đều biến điệu rồi!
……………………………………………………………………………………….
Nàng như vừa muốn văng lên! Âm tinh lại phun a! Tận tình phun ra ngoài!
- Á…á…a….a…..a………………
Lại là mãnh liệt phun trào âm tinh…
Trỉnh Hiểu Ngãi ngước cổ lên không kiềm hãm được kêu to, sâu từ bên trong cổ đáy huyệŧ, bắn ra một dòng chất lỏng hữu lực, sau khi âm tinh phóng xuất ra nàng như thoát lực nữa thân mình trên nằm sát dính trên nền nhà, chỉ còn có cái mông đít cố sức vễnh lên phía sau.
Mặt dán tại trên sàn, mông thật cao quật khởi, Trịnh Hiểu Ngãi cảm giác được Đinh Nhị Cẩu ƈôи ŧɦịŧ lại thọt thấu tới trên cổ đáy huyệŧ, chịu không được nàng lại rêи ɾỉ xin tha, cực khoái làm âm tinh phóng xuất làm cho nàng cả người sảng khoái, trong huyệŧ đều có chút tê dại chết lặng, nàng đã thỏa mãn, không thể lại tiếp tục rồi, nhưng theo ƈôи ŧɦịŧ vẫn còn sáp nhập liên tục, kɦoáı ƈảʍ lại dần dâng lên!
- Ô... ô... ô.....
Xinh đẹp dâʍ khiếu mang theo tiếng nức nở, ƈôи ŧɦịŧ thô sáp của Đinh Nhị Cẩu mỗi lần đều kéo đến tận cửa miệng huyệŧ lại toàn bộ sáp nhập va chạm, lỗ thịt huyệŧ Trịnh Hiểu Ngãi phối hợp động tác đút vào không ngừng phân bố dịch nhờn, nàng thấy mình sắp không được, đầu óc như là thiếu dưỡng khí, đã mất đi năng lực suy tư, duy nhất rõ ràng là trong huyệŧ đang ma sát kɦoáı ƈảʍ, từ từ dưới bụng bàng quang nướƈ ŧıểυ lại dâng căng lên, nhưng nàng lại không còn khí lực nói ra.
Đinh Tiểu Cẩu cắn chặt răng, cũng không còn sức nhiều để chống giữ, liền sau thắt lưng run run, từng đợt dương tinh như là vội vã muốn vọt tới trên đầu khấc, tên đã trên dây không phát không được, ƈôи ŧɦịŧ đột co lại mãnh liệt mãnh đưa.
Huyệŧ mãnh liệt co rút lại, Trịnh Hiểu Ngãi giãy dụa liều mạng, huyệŧ trở nên càng thêm ấm nóng gắt gao cắn lấy đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ, một làn nóng bỏng âm tinh lại đổ mà ra, toàn bộ tưới lên trên mặt đầu khấc, thoải mái Đinh Nhị Cẩu gầm nhẹ, dùng sức đem kéo mạnh cái eo Trịnh Hiểu Ngãi để làm cho đầu khấc ƈôи ŧɦịŧ nhấn sâu thêm hơn chút, đầu khấc chặt phồng đến cực hạn, tϊиɦ ɖϊƈh͙ bắn ra ra như lưỡi dao bén nhọt phóng ra hết ..
To lớn kɦoáı ƈảʍ để cho Trịnh Hiểu Ngãi như là lơ lững trên đám mây, đồng thời cũng làm cho nàng mất đi một tia khí lực cuối cùng, rốt cục nàng rên to một tiếng, kịch liệt liên tục cơn cực sướng làm cho nàng như muốn hôn mê bất tỉnh...
……………………………………………………………………………………………
Trỉnh Hiểu Ngãi nhắm nghiền đôi mắt lại, hai tay bụm mặt, tự trách không thôi…
Rõ ràng hạ quyết tâm không cùng hắn làʍ ŧìиɦ, nhưng bây giờ chẵng những không đã làʍ ŧìиɦ, mà lại còn làm kịch liệt như vậy, hơn nữa cổ đáy huyệŧ của chính mình giống như luôn luôn tiết ra âm tinh......
Ông trời ơi..! Mình lại phun ra mấy lần âm tinh làm cơ thể như là cạn kiệt tinh lực! Du͙ƈ vọиɠ của mình lại đến loại tình trạng cường thịnh thế này sao? Mình như thế nào trở nên không biết xấu hổ như vậy! Vậy phải làm sao bây giờ, thật là xấu hổ chết người.
Trỉnh Hiểu Ngãi hoang mang lo sợ mặt xám như tro tàn.
……………………………………………………………………………………………