“Ể, đùa à? Cái gì ở trên TV thế kia hử??? Ánh sáng, góc đều chuẩn đến từng mm luôn ?? ”
– Cô… Cái này …
– Con giải thích ngay cho cô, tại sao con có thể như vậy chứ? Con là tấm gương tiêu biểu của trường mà lại như thế à? Thử hỏi xem kỷ luật của nhà trường sẽ ra… – cô Hạ Lam chưa nói hết thì đã bị thầy Tân Thọ chen vào:
– Trời ơi, cháu dâu của ta… – vừa nói thầy vừa chạy lại phía của Vân Mộc, nhanh như cắt, Vân Mộc theo bản năng né sang 1 bên khiến cho thầy hiệu trưởng uy nghiêm của trường ngã nhào ra thềm.
– Mong thầy chú ý đến hành động, cử chỉ và lời nói của mình. Cô, chuyện không như cô nghĩ đâu, chẳng qua là do góc chụp thôi, nếu sửa lại thì bứa ảnh này rất là bình thường – nói rồi cô đưa điện thoại lên TV 1 lúc.
1,2,3 phút trôi qua, tấm ảnh đã được sửa xong, tất cả mọi người trong phòng đều nhìn rõ hành động của hai người trong ảnh, thật sự là không có gì cả. Thầy Tân Thọ quay mặt vào tường và vẽ vòng tròn nguyền rủa. Quang Luật thầm cười:” Nhanh như vậy đã đoán ra là do góc chụp, càng ngày càng thấy thú vị rồi “. Trong khi đó cô Hạ Lam lại tiếp tục cùng Vân Mộc thảo luận, mặc kệ cái tên nào đó ngồi chơi xơi nước như đúng rồi. Được nột lúc Quang Luật đứng lên, nắm lấy cổ tay của Vân Mộc và kéo đi. Vân Mộc dù rằng cố hết sức nhưng tất nhiên là cái tê khốn nạn nào đó là con trai nên khỏe hơn Vân Mộc nhiều và cô cứ thế bị hắn kéo xuống cầu thang.