Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
“Đè ép không gian!”, giây tiếp theo, chủ nhân Không Gian bùng nổ cơn giận, không cam tâm, hoảng loạn, khó hiểu và nổi nóng bỗng nhiên gào lên một tiếng, hai tay dồn sức giương lên, giống như một ngọn núi đập mạnh về phía Tô Minh.
Với cú đập này cả vạn giới dường như đang rung chấn, không gian đạo trong giây lát như bị rút cạn, ngưng kết thành một ngôi sao không gian lao vào Tô Minh.
Xem ra hiệu ứng thị giác kinh hoàng tột độ.
Advertisement
Tô Minh trở thành mục tiêu sống bị khóa chặt bởi một ngôi sao băng rơi rụng.
Một đòn công kích này, cho dù là người đứng ngoài quan sát như Luyện Sinh Ngục cũng… cũng không nhịn được mà cấp tốc lui về phía sau hàng trăm kilomet, gương mặt ông ta không khỏi vặn vẹo co rút, chiêu thức tấn công của chủ nhân Không Gian quá đáng sợ!
Tuy nhiên.
Tô Minh vẫn như cũ đứng yên tại chỗ.
Anh ôm Ngư Dung Băng trong vòng tay, không biết đang thì thầm những lời yêu thương gì đó, sắc mặt vẫn như thường lệ, khóe miệng vẫn treo nụ cười mỉm nhàn nhạt, dường như không biết chủ nhân Không Gian đang tấn công một lần nữa.
Trong chớp mắt.
Cảnh tượng đất trời nổ tan trong tưởng tượng.
Không gian chìm vào u tối trong tưởng tượng.
Sự hủy diệt vô biên trong tưởng tượng.
Không gian tái diễn trong tưởng tượng.
Vân vân, từng màn trong tưởng tượng này đều không hề xuất hiện!
Tô Minh tuy là một mục tiêu sống, bị đòn công kích khủng bố ập lên người.
Nhưng vẫn bình tĩnh như gió thổi lơ phơ, mây trôi lững lờ.
Giống như được làn gió nhẹ khẽ phất qua.
“Không thể nào!”, chủ nhân Không Gian đã trở nên thất thố, gương mặt hắn ta cũng đỏ bừng mà quát lên.
Tâm thái hoàn toàn sụp đổ.
“Không có gì là không có khả năng cả? Anh là chủ nhân Không Gian sao? Đạo không gian quả thực không tệ, nhưng đáng tiếc, đòn công phạt không gian này của anh ngay cả da thịt bên ngoài của tôi cũng không thể đánh vỡ. Anh, quá yếu”, Tô Minh quay đầu, nhìn hướng chủ nhân Không Gian nói.
Còn chưa dứt lời.
“Kiếm!”
Anh phun ra một chữ.
Anh giơ tay, tùy ý chỉ ra.
Kiếm diễn sắc bén giống như ảo ảnh, chợt lóe rồi vụt tắt.
Sau đó.
Không có sau đó nữa.
Chủ nhân Không Gian trực tiếp bị phong tỏa!
Tiếp đó, không gian đạo của vạn giới như đổ sụp, âm ỉ tiếng than khóc.
Hơi thở sự sống trên cơ thể chủ nhân Không Gian đang tiêu hao một cách nhanh chóng.
Mãi cho đến nửa nhịp thở sau mới lờ mờ nhìn thấy được giữa hai đầu lông mày của hắn ta có một vết kiếm màu đỏ mảnh nhỏ đang lan rộng.