Đỉnh Cấp Tông Sư

Chương 2989: Còn nhanh hơn cả sao băng.  



"Nền văn minh Hàn Uyên không hề đơn giản, không chỉ là một nền văn minh cấp tám mà có lẽ còn liên quan đến một vài chuyện viễn cổ, thượng cổ thậm chí tiền sử, hơn nữa nền văn minh Hàn Uyên rất có thể là nội thế giới của một người", Tô Minh tiếp tục nói: "Một mình anh tới nền văn minh Hàn Uyên, nếu thật sự có gì nguy hiểm thì anh nắm chắc có thể sống sót được, nhưng ba người các em..."



Cho dù là Vô Tình đã đạt tới cảnh giới Tru Mệnh tầng sáu, thì vẫn chưa đủ.



"Nếu nguy hiểm như vậy, không đi không được sao?", Mạc Thanh Nhạn lên tiếng đầu tiên, có chút lo lắng.

Advertisement



"Đúng vậy! Anh Tô, chúng ta không đi không được sao?", Diệp Mộ Cẩn mặt mũi tái nhợt đi, nắm chặt lấy tay Tô Minh.



Mặc dù Đạm Đài Vô Tình không nói gì, nhưng đôi mắt xinh đẹp cũng trở nên ảm đạm. Rất lâu rất lâu rồi không được gặp Tô Minh, vừa gặp mặt đã lại phải chia ly, cô thật sự không nỡ.



"Ngoan, một mình anh đi đảm bảo 100% an toàn. Anh đã bao giờ lừa các em chưa? Đợi khi chuyện nền văn minh Hàn Uyên được giải quyết xong, anh hứa với các em sẽ lập tức trở về Chiến Uyên, hơn nữa sẽ kéo Chiến Uyên vào nội thế giới của anh, chúng ta sau này sẽ không còn phải chia cách nữa", Tô Minh ngưng giọng nói, dịu dàng mà có chút kiên định. Anh quyết định nhất định phải tấn thăng lên cảnh giới Nguyên trong nền văn minh Hàn Uyên, nếu như không thăng cấp được thì sẽ không tới nền văn minh Tạo Hóa nữa, đây là mục tiêu bắt buộc phải đạt được, hơn nữa còn phải nhanh chóng hoàn thành.



"Việc này...", ba người phụ nữ Diệp Mộ Cẩn do dự một lát, mặc dù có không nỡ bao nhiêu thì bọn họ đều là những người phụ nữ biết nghe lời, thấy dáng vẻ nghiêm túc của Tô Minh nên cũng đã đồng ý.



Có điều, ngay sau đó, Diệp Mộ Cẩn lại có chút ngượng ngùng và mong đợi nói: "Anh Tô, vậy... vậy anh có thể đồng ý với em, sau khi kết thúc chuyện nền văn minh Hàn Uyên, anh trở về Chiến Uyên sẽ cùng sinh một đứa con với em không?"



Đúng vậy, Diệp Mộ Cẩn rất muốn có con.



Rất muốn rất muốn.



"Em cũng muốn...", Đạm Đài Vô Tình sắc mặt đỏ ửng, nhưng ánh mắt xinh đẹp cũng đầy vẻ mong đợi và khát vọng.



Dù là Mạc Thanh Nhạn cũng khẽ cắn môi, trong lòng cũng muốn sinh con với Tô Minh.



"Được, đợi anh trở về từ nền văn minh Hàn Uyên thì sẽ sinh con đầu tiên, ha ha ha...", Tô Minh cười lớn, sau đó anh lần lượt hôn đắm đuối ba người phụ nữ rồi rời đi.



Trước khi đi, còn luyện chế một vài kiếm phù cho ba người phụ nữ, có những kiếm phù này bên cạnh, nói một cách không khách sáo thì chỉ cần không gặp phải nền văn minh cấp chín, ba người phụ nữ sẽ tuyệt đối an toàn.



Bất tri bất giác, Tô Minh đã đi đến bước này rồi, trong chư thiên vạn giới này, không dám nói là một tay che trời, nhưng cũng không thua kém là bao.



Sau khi chia tay với ba người phụ nữ, tốc độ của Tô Minh đột nhiên tăng nhanh.



Còn nhanh hơn cả sao băng.



Đi về hướng nền văn minh Hàn Uyên.



Cùng lúc đó.



Trong hư không vô tận của chư thiên vạn giới, một ông lão đang nện bước chậm rãi trong vực sâu huyết hải, mỗi một bước đi của ông ta, tiếng gào khóc thảm thiết từ vực sâu huyết hải phía sau lưng đều lập tức im bặt, đông cứng lại.

Nét mặt của ông lão rõ ràng không quá già nua, nhất là đôi mắt rất sáng, tựa như thắp sáng cả nhật nguyệt tinh thần, nhưng tóc của ông lão rất trắng, không có một sợi tóc đen nào, bạc trắng cả đầu, cứ buông xõa ở phía sau như vậy.












TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv