Thật vậy, ba lần xuất trận trước đó của Tô Minh thật sự quá giày vò, Dương Sào và Hà Nhiếp đều sợ lại gặp phải mấy cảnh tượng nghiền áp không kiêng nể gì, dễ như bẻ cành khô đó. Cố Thần ngược lại về tâm tính cũng đã phải sợ hãi chùn chân.
"Bây giờ bắt đầu", ngay sau đó, Dương Sào lớn tiếng nói: "Vị trí thứ 20, ai trong số 20 người các con tự nhận đứng thứ 20 thì mời bước lên".
Cũng chính là tự nhận mình là người yếu nhất trong số 20 người.
Advertisement
Vốn cho rằng, có lẽ sẽ không có ai chủ động lên nhận vị trí thứ 20, không ngờ...
Sau vài lượt hô hấp trầm lắng.
Thật sự có... thật sự có người tiến lên.
"Người xếp hạng 54 trong bảng phân tích dự đoán trận đấu, Tiết Giao", Mạc Thanh Nhạn khẽ nói: "Cũng không bất ngờ, dựa vào thực lực của cậu ta, nếu như không phải do vận may tốt thì có lẽ đã không qua được vòng loại thứ ba rồi, cậu ta lấy được vị trí 20 là rất thỏa mãn rồi, tự nhận đứng thứ 20 cũng là chuyện bình thường".
"19".
"18".
"17".
...
Điều càng khiến người ta bất ngờ đó là, sau đó từng vị trí mà Dương Sào gọi lên đều có người tự nhận.
Hơn nữa, không có ai khiêu chiến cả.
Quả thực kỳ lạ, quả thực quá kỳ lạ.
"3".
Rất nhanh, đến Mạc Thanh Nhạn lên đài tự nhận vị trí thứ ba cũng kết thúc rồi.
Được rồi, chỉ còn lại vị trí thứ nhất và thứ hai.
Tất cả mọi người đều biết rõ, trong đại hội tổng viện lần này, danh sách 20 người đứng đầu không còn quan trọng nữa.
Cho dù những đệ tử có tiến được vào trong danh sách 20 người đứng đầu cũng không còn để ý đến thứ tự cuối cùng của mình nữa, đến bọn họ cũng chỉ quan tâm đến trận quyết chiến cuối cùng, cũng chính là trận chiến tranh vị trí thứ nhất và thứ nhì.
Điều họ quan tâm chính là trận chiến giữa Tô Minh và Cố Thần!!!
Đều không đợi được nữa rồi, đến nỗi vị trí thứ hạng của mình cũng không quan tâm, không muốn tranh đấu nữa, đều đang cố ý giảm bớt thời gian, để sớm được xem trận chiến giữa Cố Thần và Tô Minh.
"Mời", dưới sự chứng kiến của hàng tỷ con mắt, Tô Minh giơ tay lên bày ra tư thế mời Cố Thần.
"Tôi sẽ giết chết cậu, để báo thù rửa hận cho bố mẹ tôi, đồng thời sẽ lấy vị trí thứ nhất trong đại hội lần này", Cố Thần nhìn sâu về phía Tô Minh, thanh âm có chút khàn khàn, thậm chí vào khoảnh khắc bắt đầu này, đôi mắt của anh ta đã có vẻ huyết sắc yêu dị rồi.
Ngay sau đó.
Tô Minh và Cố Thần đã đứng trên đài đấu võ.
Toàn tường, tất cả mọi người đều ngừng thở, ăn từ món khai vị đến giờ, cuối cùng đã được thưởng thức món chính rồi.
Trong không trung, Hà Nhiếp và cả các cao tầng tổng viện vốn đang ngồi trên ghế quan sát, cũng không hẹn mà cùng đứng lên. Có thể thấy, bất kể là Hà Nhiếp, Dương Sào, hay là Mạc Châm Sơn đều rất căng thẳng.
Trên đài đấu võ.