“Xoẹt, xoẹt, xoẹt…”, trong khoảng thời gian có hạn, Dương trưởng lão vung kiếm dài trong tay lên.
Advertisement
Hiệu ứng hình ảnh vô cùng khác thường.
Một thanh kiếm như hóa thành chục triệu thanh kiếm, kiếm ảnh di chuyển, lưỡi kiếm sắc bén, kiếm âm như tiếng sấm.
Từng lưỡi kiếm như có linh hồn tổ hợp lại thành lưỡi kiếm lớn.
Khí tức phát ra cũng không ngừng sục sôi, như sắp trào ra đến nơi, giống như quả boom sắp nổ tung.
Những kiếm tu như Diệp Phù cảm nhận rõ ràng thanh kiếm trong tay mình như bị thần phục.
“Đi!”, lúc kiếm thế đạt được ngưỡng nhất định thì Dương trưởng lão đột nhiên ngẩng đầu lên rồi vung kiếm ra tiếp.
Kiếm quang phát ra như ánh sáng mặt trời chiếu xuống khiến viện võ đạo như biến thành màu trắng.
Lưỡi kiếm lớn, gầm rú, dữ tợn, hung hăng lao về trước, va chạm với quyền ấn của Tô Minh trong không trung.
“Cheng, cheng, cheng…”.
Vừa đập vào nhau thì đã nghe thấy tiếng vỡ vụn.
Trong hàng ngàn ánh mắt kinh ngạc, không ngờ… Quyền ấn lại chiếm ưu thế!
“Một lực phá vỡ mọi quy luật! Khi sức mạnh đạt đến một mức độ nhất định thì chả cần biết bà có võ kỹ gì”, Tô Minh thầm nghĩ.
“Chuyện này…”, Dương trưởng lão căn bản không thể chấp nhận nổi, toàn thân run rẩy.
Bà ta dốc hết sức triển khai kiếm quang trong “Vân Thần Thập Lục Kiếm” mà giờ đây biến thành hư vô như vậy sao?