Anh thường hay vẫn nằm mơ về một ngôi nhà.
Và một nơi còn đôi ta.
Nơi đó có anh cùng em xây dựng câu chuyện.
Cùng sẻ chia về những ước mơ.
Trên trời cao muôn vì sao soi từng con đường.
Hòa vào mây cùng gió đến đây.
Em đã nói sẽ ở bên anh thật lâu và chẳng thể quên được những vấn vương.
Tuấn Hào tỉnh dậy là lúc trời đã xế chiều, ngâm nga hát, Tố Tố nhìn và lắng nghe với vẻ mặt say mê, mặt dày mày dạn yêu cầu Tuấn Hào đưa về nhà.
Tuấn Hào gật đầu không do dự, cả hai cùng hướng về căn nhà nhỏ bên ngoài thị trấn. Trên đường, cả hai thực sự quá nổi bật nên đã thu hút được đa số ánh mắt. Đẹp cho một đôi trai tài gái sắc. ............
Căn nhà này, không phải là lần đầu tiên đến đây nhưng Tuấn Hào vẫn không khỏi cảm thán trước vẻ đẹp bên ngoài và chủ nhân của nó, không nên đánh giá từ cái nhìn bên ngoài bởi vì bên trong khá là bừa bộn.
Lợi dụng lúc người đưa về, mượn luôn cái lưng để ngủ, cảnh sát kiểu mẹ gì thế này. Chắc đây là thể loại mới của năm 201x.
Tuấn Hào đưa Tố Tố vào phòng ngủ, không khỏi hít mùi thơm rực rỡ phát ra từ đây. Trên giừơng, đồ lót cá nhân thi nhau bày ra trước mặt Tuấn Hào. Toàn một màu trắng, chị thật sự thuần khiết a! Hình như ngủ say quá rồi, tay vẫn bám mãi ở cổ Tuấn Hào không buông, đầu dúi chặt trong lồng ngực. Tuấn Hào định dùng biện pháp bạo lực nhưng không nỡ nên sử dụng cách khác. Bị Tuấn Hào vỗ mông cộng bóp ngực liên hoàn, Tố Tố vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, cả thân khẽ run lên cầm cập, một mảnh đỏ hồng da thịt lan dần khắp thân, khẽ ưm vài tiếng rồi lại thôi.
Tuấn Hào muốn mơ mơ màng màng nhưng lại bị tiếng chuông điện thoai khiến tỉnh. Công việc vẫn còn chưa hết. Trước năm sau, Tuấn Hào muốn diệt toàn bộ lũ côn đồ nơi đây rồi chuyển đi nơi khác.
Từ đêm nay Tuấn Hào coi như bắt đầu khiêu chiến với Hắc Bang. Nếu như thông tin Đầu Gấu thu thập và tình báo chính xác, việc đêm nay coi như mới hoàn thành một phần nhỏ rong đó.
Dường như cảm nhận được Tuấn Hào muốn rời đi, Tố Tố không biết lấy sức lực từ đâu đè Tuấn Hào xuống giừơng nằm xấp lên. Tư thế này của hai người bây giờ phải nói là cực kì mờ ám.
Trời ạ. Đây là giả bộ a.
Tuấn Hào nấu cháo lưỡi, này thì giả ngủ này, hôn cho Tố Tố cả người mê ly, Tuấn Hào mới từ trên giừơng bật dậy chạy mất, trước khi đi không quên đóng cửa. ................
- Hắn đi thật rồi.
Tố Tố cảm nhận sự mất mát, liệc đây có chính là mình trước kia không thích có gặp qua người khác giới. Biết yêu? Hơn nữa còn kém tuổi mình và còn là chồng của em mình.
- Ta hận, tai sao ta không gặp hắn sớm hơn.
Cái khuôn mặt, bộ dáng, tính cách ăn mặc, cư xử của Tuấn Hào cứ hiện lên trong đầu Tố Tố. Phải khó bản thân không chịu được ô ô úo mặt xuống gối khóc lớn