Độc Nha nói: “ Anh Vân, người đã tìm ra rồi, có điều…”
“Có điều cái gì?”Lâm Vân cau mày, cảm thấy có điều gì đó không đúng.
“Có điều là tìm thấy trong nhà tang lễ, người lái xe đó đã nhảy lầu tự tử rồi.” Độc Nha nói.
“Cái gì?” Lâm Vân thất thần hỏi.
‘Anh ta sao tự nhiên lại nhảy lầu tự tử rồi? Lý do là cái gì?” Lâm Vân điên cuồng hỏi.
Biết đấy, người lái xe này là chính là manh mối duy nhất, kết quả anh ta đột nhiên chết rồi?
Lâm Vân liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: “Cảm tình bất hòa? Đây e rằng chỉ là lý do bên ngoài, nếu như tôi đoán không nhầm, tên lái xe này, chính là bị giết để bịt miệng!”
“Anh Vân, ý của anh là, lái xe này là bị Lê Văn Hải giết sao?” Độc Nha ngạc nhiên nói.
Lâm Vân liếc mắt tiếp tục nói” Lê Văn Hải này thực sự là độc ác! Vậy mà tự mình có thể giết người diệt khẩu!”
Vẫn là manh mối duy nhất Lâm Vân có bây giờ.
Anh ta chết rồi, manh mối này cũng đồng thời biến mất.
“Anh Vân, bây giờ chúng ta phải làm sao?” Độc Nha hỏi.
“Độc Nha, Thiết Triết, chuyện này chúng ta không cần quan tâm, nhiệm vụ của chúng ta bây giờ, là trong thời gian nhanh nhất có thể, công ty khai thác dầu mỏ Thiên Quang, ở Kim Đô được mở cửa, đây là sức mạnh của tôi trước bất kì đối thủ nào.
Rất quang trọng!” Lâm Vân nói.
“Vẫn là Anh Vân! Chúng ta có cách rồi!”
Độc Nha và Thiết Triết sau khi trả lời xong, quay người nhanh chóng rời đi.
Lâm Vân xoay người đi đến bên cạnh cạnh ghế ngồi xuống,sau đó trầm tư suy nghĩ.
Nếu như tất cả nhân chúng, đều bị giết diệt khẩu, thì nên làm thế nào?
Lúc này, Lâm Mộc Thanh đi đến.
“Lâm Vân, đây là dữ liệu cá nhân của Lê Văn Hải, chị giúp em chỉnh lý trong mấy đêm liền, có lẽ có ích với em.” Lâm Mộc Thanh vừa nói vừa đưa một bản tài liệu cho Lâm Vân.
“Cám ơn chị Thanh.” Lâm Vân nhận lấy bản thông tin cười nói.
“Lâm Vân, chị không thể giúp em nhiều, nhưng chỉ cần em mở lời, chuyện gì chị cũng có thể giúp em, tuyệt đối sẽ không từ chối!” Lâm Mộc Thanh chắc chắn nói.
“Chị Thanh…”
Lâm Vân cảm động từ tận đáy lòng, bên cạnh bản thân, vẫn còn nhiều người nguyện ý giúp mình như vậy.
“Em xem tài liệu xem, xem có giúp gì được cho em không.” Lâm Mộc Thanh cười nhẹ đến bên cạnh vỗ vỗ vào Lâm Vân.
Lâm Vân gật đầu, sau đó mở tài liệu ra xem.
“Đời tư của Lê Văn Hải này thật lộn xong, thật là phụ nữ khách trên đường đều dính vào.” Lâm Vân sau khi xem xong tài liệu, không khỏi thở dài nói một câu.
“Anh Vân, anh ta là loại công tử con nhà giàu, hơn nửa đều như vậy.” Cô Lang nói.
“Ừm?” Lâm Vân đột nhiên nảy ra một ý định.
“Cô Lang, tôi có chủ ý này, chúng ta đi!”
Lâm Vân đứng lên, rất nhanh nhưng không bước ra ngoài.
…
Rất dễ nhận thấy, Lâm Vân trong lòng đã nghĩ ra một biện pháp..