Vài phút sau, cửa nhà hàng bị đẩy ra, Lâm Mộc Thanh cùng một bóng người xinh đẹp bước vào nhà hàng, sau đó đi bộ đến bàn mà anh đang ngồi.
Lâm Vân ngẩng đầu, khi nhìn thấy cô gái đang đi cùng với Lâm Mộc thanh.
“Là cô ấy! Bạn của chị Thanh… hóa ra là cô ấy!”
Lâm Vân trợn to hai mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Bởi vì người phụ nữ đi vào cùng Lâm Mộc Thanh không phải ai khác mà là Chu Ân!
Lâm Mộc Thanh và Chu Ân mỉm cười bước vào, vì thế Chu Ân vẫn chưa nhận ra Lâm Vân.
Hai người nhanh chóng bước đến ngồi vào bàn.
“Chu Ân.
Để tôi giới thiệu với cậu, đây là em họ Lâm Vân của tôi!” Lâm Mộc Thanh nói.
“Lâm… Lâm Vân!”
Chu Ân che miệng nhỏ nhắn kinh ngạc nhìn Lâm Vân.
“Chu Ân, tôi thật không ngờ đến rằng hóa ra cô lại là bạn tốt của chị họ tôi.” Lâm Vân cười.
“Lâm Vân, không ngờ anh lại là em họ của Lâm Mộc Thanh!” Chu Ân che miệng cười.
“Cậu… hai người quen nhau sao?” Lâm Mộc Thanh càng thêm khó hiểu, không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Ừ, hai chúng tôi/ em quen nhau từ trước!”
Lâm Vân và Chu Ân đồng thanh.
“Cái này… Có hai trong hai người có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra? Tại sao tôi lại cảm thấy chỉ có mình tôi là không biết gì?” Lâm Mộc Thanh kỳ quái nói.
“Chị Thanh, chị ngồi xuống trước đi, từ từ em giải thích sau.” Lâm Vân cười nói.
Sau khi cả ba đã ổn định chỗ ngồi.
“Chị Thanh, không phải vừa rồi chị hỏi em người phụ nữ tài giỏi mà ông Lê bắt em và Lê Văn Hải đi mời là ai sao? Chính là, Chu Ân.” Lâm Vân khoát tay.
“Có thật là Chu Ân không?” Lâm Mộc Thanh nghi ngờ nhìn Chu Ân.
Lâm Vân cũng nhìn Chu Ân, không thể không hỏi: “Chu Ân, lúc trước cô nói là cô đã đồng ý đến làm cho công ty bạn cô nên mới không đồng ý lời mời của tôi.
Chẳng lẽ… cô đến công ty của chị họ tôi?”
“Ừ!” Chu Ân gật đầu.
“Chuyện này… thật sự như phim truyền hình, hóa ra mọi thứ lại như vậy.” Lâm Vân không khỏi lắc đầu cười.
Tất cả những điều này thật quá kịch tính chả trách Lâm Vân không nghĩ tới nó nhiều như vậy.
Trên thực tế, Lâm Vân lẽ ra phải nghĩ rằng cựu sinh viên ngành kinh doanh trường đại học Harvard mà Chu Ân đề cập tới có thể là chị họ Lâm Mộc Thanh của anh.
“Hình như tôi hiểu một chút rồi.
Lâm Vân, em muốn mời Chu Ân về cho Tập đoàn Tỉnh Xuyên, nhưng Chu Ân lại từ chối em vì đã đồng ý đến công ty chị, phải không?”
“Ừ.” Lâm Vân cười nhạt gật đầu.
“Như vậy đây thật sự giống như phim mà.” Lâm Mộc Thanh che miệng cười khúc khích nói.
“Ai nói không phải, sau khi đi một vòng lớn như vậy, cuối cùng không phải là vòng của chị họ tôi sao.” Lâm Vân khoát tay nói.
Trước kia Lâm Vân từng giao cho Độc Nha tra xem Chu Ân đã nhận lời đến công ty ai, nhưng anh không ngờ đó lại là chị họ anh.
Lâm Mộc Thanh nhìn Chu Ân cười nói: “Chu Ân, Tỉnh Xuyên khá tốt, tại sao cậu không đến Tỉnh Xuyên làm cho nhàn.”.