Chương 751
“Anh Quang, tên nhóc này chỉ là một đứa nghèo bị bỏ rơi, nó có thể mời được ai đến chứ? Lẽ nào để nó mời mấy đứa bạn học nghèo của nó đến sao?” Lâm Chỉnh cười nói.
“Ha ha.” Đám người trẻ lại cười to.
Lâm Hải Quang hỏi như thế rõ ràng là muốn cười nhạo Lâm Vân.
“Tổng giám đốc Lê của công ty thực phẩm Quang Hoa thuộc thành phố Bảo Thạnh đến.”
Đúng lúc này, một giọng nói lớn đột nhiên truyền vào sân.
“Công ty thực phẩm Quang Hoa ở thành phố Bảo Thạnh sao? Đây chính là tập đoàn đứng đầu ngành thực phẩm ở thành phố Bảo Thạnh đấy, tổng tài sản lên đến bảy tám trăm tỷ rồi.”
Phải biết là những ông chủ đến đây hôm nay đa số đều ông chủ địa phương ở huyện Kiến Nghiệp này mà thôi, hầu hết các công ty này đều có tổng tài sản khoảng ba bốn chục tỷ. Ở huyện Kiến Nghiệp này trừ tập đoàn Lâm Thị, cũng chỉ có ba công ty có tài sản trên trăm tỷ.
Tổng tài sản của công ty thực phẩm Quang Hoa đã gần đuổi kịp tập đoàn Lâm Thị, một công ty trong ngành công nghiệp thực phẩm mà có thể có số tài sản như thế thì thật đáng kinh ngạc.
“Công ty thực phẩm Quang Hoa là công ty ở thành phố Bảo Thạnh mà, sao lại đến đây chứ? Ai mời vậy?”
Đám người lớn ngồi trong nhà lớn cảm thấy vô cùng khó hiểu.
Những người mà bọn họ mời hầu hết đều là ông chủ ở huyện Kiến Nghiệp và một vài người đến từ huyện Khang Trang mà thôi.
Bọn họ hoàn toàn không mời ông chủ nào ở thành phố Bảo Thạnh hết.
“Em à, là em mời sao?”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía bác hai.
“Em có nghe qua danh tiếng của công ty thực phẩm Quang Hoa, nhưng mà em không quen ông chủ của bọn họ.” Bác hai cũng ngạc nhiên.
“Có thể là bởi vì danh tiếng của cha nên mới đến đây. Em trai à, em đến đón tiếp đi.” Bác cả nói.
“Cũng đúng, chắc là như vậy rồi.”
Bác hai gật đầu, sau đó nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài đón tiếp.
Bên ngoài nhà lớn.
“Ông chủ Lê, ông đường xa đến đây mà chúng tôi không ra tiếp đón, thật sự thất lễ quá.” Bác hai tươi cười đi đến tiếp đón ông chủ Lê.
“Ông là ai vậy?” Ông chủ Lê liếc nhìn bác hai.
Ngay sau đó, ông chủ Lê trực tiếp đi vòng qua bác hai, đến trước mặt Lâm Vân.
“Chào chủ tịch Lâm, nghe nói hôm nay là mừng thọ tám mươi tuổi của ông nội cậu, vì thế tôi đích thân đến chúc thọ cho ông cụ.” Ông chủ Lê kính cẩn nói với Lâm Vân.
Cảnh tượng này khiến cho đám người trẻ và mấy vị trưởng bối lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Không ai trong số bọn họ nghĩ rằng ông chủ của công ty thực phẩm Quang Hoa lại đích thân đến đây vì Lâm Vân?
Mà điều quan trọng nhất chính là, ông chủ Lê lại cúi đầu khom lưng, vô cùng cung kính khi nói chuyện với Lâm Vân.
Có lầm hay không vậy?