Chương 74
Sau khi tiệc rượu kết thúc.
Bên trong phòng chờ VỊP.
Lậm Vân ngồi bên trên, tổng giám đốc Lưu Bần đứng bên cạnh Lâm Vân, Hoàng Mộng Di và cha Hoàng ngôi bên dưới.
“Bác Hoàng, hôm nay công ty chúng tôi vừa châm dứt hợp tác với công ty Vật liệu xây dựng Hồng Đạt nên hiện tại đang thiêu đôi tác cung cập vật liệu xây dựng, sau này hạng mục này sẽ đề lại cho quý công ty, vừa đúng lấp vào chỗ trồng này.” Lâm Vân nỏi.
“Thật… thật sao?” Cha Hoàng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Hoàng Mộng Di cũng kinh ngạc, nếu có thê hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, công ty của bọn họ sẽ không phá sản, ngược lại còn có thê phát triển hơn!
“Chẳng lẽ là tôi lại đang nói đùa sao?”
Lâm Vân cười hỏi.
“Nhưng… Quy mô của công ty chúng tôi nhỏ, còn không có lợi thê vê giá cả. Có nhiều công ty tốt hơn chúng tôi để anh lựa chọn. Tại sao anh lại chọn chúng tôi? Sẽ rất thiệt thòi cho anh.”
Hoàng Mộng Di cúi đầu nói.
“Đương nhiên là bởi vì… cô!” Lâm Vân cười nhìn Hoàng Mộng Di.
“Bỏi vì tôi?”Hoàng Mộng Di đỏ mặt.
“Đúng vậy, hôm qua cô đã giúp tôi ở nhà hàng. Tôi nợ cô một ân tình. Hôm nay tôi giúp cô xem như là trả nợ ân tình vậy.” Lâm Vân cười nói.
“Nhưng mà… ngày hôm qua tôi chỉ trả cho anh mây ngàn tệ, nhưng bây giờ trị giá của lợi nhuận là đến hàng chục thậm chí là hàng trăm triệu.”
Hoàng Mộng Di nói.
Mặc dù Hoàng Mộng Di muôn hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, nhưng cô không muôn vì cô mà làm cho Lậm Vân mắt nhiều tiền, như vậy cô sẽ cảm thấy có lỗi.
“Không sao, đối với tôi thì đó chỉ là một sô tiền nhỏ.” Lâm Vân cười.
“Nhưng mà, công ty của nhà tôi tương đối nhỏ và năng lực sản xuất có thê không theo kịp.” Hoàng Mộng Di lo lắng.
“Đơn giản thôi, tập đoàn Hoa Đỉnh chúng tôi sẽ đầu Jư một trăm triệu vào công ty nhà cô để mở rộng năng lực sản xuât!” Lâm Vân nói.
“Đầu tư cho chúng tôi một trăm triệu?”
Cha Hoàng và Hoàng Mộng Di sửng sốt trước tin SỦ đột ngột này.
“Ứng ực! Ừng ực! Tôi… Tôi không có năm mơ phải không?” Cha Hoàng nuốt nước bọt, ông ấy cảm giác như mình đang mơ.
Hoàng Mộng Di cũng mở to cái miệng nhỏ nhăn, ngây người nhìn Lâm Vân.
Nếu thực sự đầu tư một trăm triệu vào công ty của cô, sau đó còn hợp tác với tập đoàn Hoa Đỉnh, thì công ty nhà cô sẽ thực sự sẽ phất lên.
“Bác Hoàng, bác không phải. nằm mơ đâu. Chuyện đầu tư, cháu sẽ đề tổng giám độc Lưu Ba tiến hành càng sớm càng tốt.” Lâm Vân cười.
“Lâm Vân, anh có thể nói cho tôi biết một lý do được không? Anh làm vậy chỉ là vì tôi đã trả tiền ăn cơm cho anh sao?” Hoàng Mộng Di không khỏi ngắng đầu hỏi.
Lâm Vân lắc đầu: “Không! Mà là bởi vì tôi đã nhìn thây lòng tôt của cô và sự chính trực của ba cô. đôi cần những đối tác như nhà cô vậy.”
“Lâm Vân, cảm ơn anh! Cảm ơn anh đã cho gia đình chúng tôi cơ hội này.Tôi và ba tôi sẽ cố gắng làm việc tốt!”
Hoàng Mộng Di nghiêm túc nói.