Chương 560
“Vậy các anh đã thấy người này bao giờ chưa.” Lâm Vân cầm một bức ảnh,đặt trước mặt hai người họ.
Bức ảnh do Lý Ánh Hồng đưa cho Lâm Vân, và người trong ảnh là em trai của Lý Ánh Hồng.
“Nhìn thấy rồi, hình như ở tòa nhà số 4.
Chúng tôi không biết tầng cụ thể”, hai nhân viên bảo vệ nói.
“Được! Tiền thuộc về các anh” Lâm Vân đẩy tiền đến trước mặt bọn họ.
Sau đó quay người bước ra khỏi phòng bảo vệ.
Biết ở tòa nhà nào, vậy là đủ.
Để không làm bứt dây động dừng, Lâm Vân chỉ phải một người đến theo dõi trước tòa nhà số 4.
Người đó theo dõi cho đến khi em trai của Lý Ánh Hồng xuất hiện, anh ta sẽ lập tức báo cáo.
Lúc 5 giờ 30 phút chiều, Lâm Vân nhận được tin tức từ người thuộc hạ truyền tới, ra hiệu là đã nhìn thấy người rôi.
Vì vậy, Lâm Vân vội vàng đưa mọi người đến tòa nhà số 4, sau đó dưới sự chỉ dẫn của người thuộc hạ này, đến bên ngoài một căn phòng trên tầng mười.
“Chủ tịch Vân, tôi đã theo sát cả chặng đường, người trong ảnh được đưa vào phòng này!” Thuộc hạ chỉ vào cửa.
“Em trai mình ở trong đó sao? Lâm Vân, cậu nhất định phải cứu được em trai mình!” Lý Ảnh Hồng lo lắng nói.
“Yên tâm, mình nhất định sẽ cứu được cậu ấy ra ngoài!” Lâm Vân gật đầu.
Sau đó, Lâm Vân ra hiệu cho mọi người đứng ở hai bên cửa, rồi bước tới cửa.
“Cốc cốc cốc!”
Lâm Vân gõ cửa….
“Ai!”
Sau khi Lâm Vân gõ cửa, trong phòng vang lên một giọng nói, cùng lúc đó, cửa phòng khe khẽ mở ra.
“Bich!”
Lâm Vân không nói hai lời, một chân đá trực tiếp đá văng cánh cửa ra “Xông vào!”
Theo lệnh của Lâm Vân, Bạch Hổ và những người khác có mặt đều lao vào phòng.
ở trong phòng. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đã năm giờ ba mươi chiều.
Trong nhà có hơn mười người, ngồi vào một bàn ăn.
“Các anh là ai!”
Người ngồi ở vị trí phía trên là một phụ nữ trang điểm đậm, cô ta trực tiếp đứng lên và quát mắng đám người Lâm Vân.
Nhìn bộ dạng, cô ta có lẽ là người đứng đầu của căn phòng này.
“Chị! Chị cuối cùng cũng đến rồi!”
Một thanh niên ngồi trên bàn kích động đứng lên, cậu ta có lẽ là em trai của Lý Ảnh Hồng.
Chỉ là em trai của Lý Ảnh Hồng vừa đứng lên.
Hai người đàn ông ngồi bên cạnh liền ấn lại về chỗ ngồi.
“Lâm Vân, cậu mau cứu em trai mình với.” Lý Ánh Hồng nằm lấy cánh tay Lâm Vân, sau khi cô ấy nhìn thấy em trai mình, có vẻ rất lo lắng.