Chương 558
Sau đó, Lý Ánh Hồng lấy ra tấm séc và đưa lại cho Lâm Vân.
“Lâm Vân, mình thật sự không thể nhận số tiền này.
Tuy nhà mình không giàu nhưng mình có thể tự nuôi sống bản thân.
Nếu nhận số tiền này, mình so với loại con gái bán hoa, còn có gì khác nhau sao?” Lý Ánh Hồng nói “Cái này…!được rồi, mình hiểu rồi.” Lâm Vân gật gật đầu, sau đó đem chi phiếu cất lại.
Lâm Vân cảm thấy Lý Ảnh Hồng nói cũng đúng, nếu Lý Ánh Hồng nhận tiền, cô ấy chẳng phải cũng là loại con gái hám tiền sao? “Nhưng mà, mình …!mình còn có một chuyện khác.
Mình rất muốn cậu giúp mình.
Ngoài đến cầu xin sự giúp đỡ của cậu, mình không thể nghĩ đến ai khác.
Mình chỉ có thể đến cầu xin cậu.” Lý Ảnh Hồng có vẻ hơi khó mở lời.
“Không sao, cậu nói đi, lúc học cấp ba cậu đã giúp mình khi mình gặp khó khăn, bây giờ khi cậu gặp khó khăn, chỉ cần Lâm Vân mình có thể giúp, mình sẽ không bao giờ từ chối!” Lâm Vân cười.
Thời trung học Lý Ánh Hồng đã giúp đỡ anh mặc dù chỉ là chuyện nhỏ, nhưng đó cũng là một chút ân tình.
Lâm Vân nhất định phải bảo đáp! “Là như thế này.
Em trai tớ đã mất tích.
Nó đã đến thành phố Hải Phòng để tìm bạn học của mình vài ngày trước, nhưng sau khi nó đến thành phố Hải Phòng, chúng tớ đã mất liên lạc với nó.” “Em trai cậu mất tích?” Lâm Vân sửng sốt.
Lý Ảnh Hồng tiếp tục: “Hôm qua, gia đình mình bất ngờ nhận được cuộc gọi cầu cứu từ em trai mình.
Nó nói rằng nó đã bị lừa vào một đường dây đa cấp và nhờ chúng ta đến cứu nó.
Nhưng khi chúng mình đang nói chuyện được nửa chừng thì điện thoại bị cúp máy.
Khi mình gọi lại lần nữa thì điện thoại đã bị tắt mắt máy.
“Cậu ấy bị lừa vào đường dây đa cấp sao?” Lâm Vân lại kinh ngạc.
Bán hàng đa cấp, Lâm Vân trước đây đã từng nghe tên mập nói qua.
Tên mập nói rằng một người thân của cậu ta đã từng bị lừa vào đường dây bán hàng đa cấp trước đó, còn bị tẩy não, ở trong đường dây bán hàng đa cấp được hai năm, trong thời gian đó còn lừa biết bao người thân, bạn bè cùng vào.
Lâm Vân biết rất rõ, bán hàng đa cấp rất có hại.
“Mình…!mình không biết phải làm gì bây giờ.
Mình nghĩ đi nghĩ lại, cậu chính là người quyền lực nhất trong những người mà mình biết, vì vậy mình muốn hỏi cậu.
Có cách nào giúp mình không, giúp mình cứu em trai mình.” Lý Ảnh Hồng lo lắng nói.
Sau đó, Lý Ảnh Hồng đứng dậy đi tới chỗ Lâm Vân.
“Lâm Vân, cậu nhất định phải giúp mình.
Mình quỳ xuống xin cậu!”
Lý Ảnh Hồng vừa nói, vừa quỳ xuống trước Lâm Vân.
“Lý Ảnh Hồng, đừng đừng đừng!” Lâm Vân nhanh chóng nâng bàn tay mảnh khảnh của Lý Ảnh Hồng đỡ cô lên.