Chương 432
Tiếng động cơ gào rú vang lên, khiến tất cả mọi người giật mình tỉnh lại từ trong cơn khiếp sợ.
Lâm Vân nhấn chân ga, trực tiếp lái chiếc xe
Lamborghini đi tới trước mặt đám Tôn Thiện Nhân.
Ngay sau đó, cửa xe mở ra, Lâm Vân bước từ trong ra ngoài.
Lâm Vân nhìn lướt qua tất cả bạn học ở đây, tất cả đều ngơ ngác nhìn chằm chằm Lâm Vân.
Lâm Vân có thể tưởng tượng được, trong lòng bọn họ khiếp sợ cỡ nào.
Lâm Vân nhìn về phía Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh trước.
“Kiều Thanh Bình, Triệu Tiến Minh, hôm trước khi gặp ở quảng trường Tỉnh Xuyên, tôi đã từng nói rồi, xe BMW của các cậu so với xe Lamborghini của tôi mà nói, thật sự là đồ bỏ đi trong đồ bỏ đi.
Bây giờ các cậu tin chưa?” “ừng ực! ừng ực!
Kiều Thanh Bình và Triệu Tiến Minh cùng nuốt nước bọt, gương mặt trắng xanh, không thể nói nên lời.
Lâm Vân lại dời mắt nhìn về phía Tôn Thiện Nhân.
“Tôn Thiện Nhân, vừa rồi ở trong khách sạn, tôi nói tôi có xe Lamborghini, không phải là cậu cảm thấy chuyện này rất buồn cười sao? Bây giờ, sao sắc mặt cậu lại khó coi như vậy?”
Sắc mặt Tôn Thiện Nhân xám xịt, nghẹn họng, không nói nên lời.
Ngay sau đó, Lâm Vân lại mỉm cười nhìn về phía lớp trưởng Lý Minh Nguyệt: “Lớp trưởng, tôi nói, tôi không khoác lác, cậu tin chưa? Cậu nói tôi thay đổi, thực ra tôi luôn không thay đổi.
Cuối cùng ánh mắt Lâm Vân lại đảo qua hoa khôi của lớp Trương Ngọc Anh, cùng với tất cả bạn học ở đây, cuối cùng anh dời mắt nhìn bạn học ngồi cùng bàn với mình lúc học trung học, Cao Gia Hưng.
“Cao Gia Hưng, cậu còn thất thần làm gì, nhanh lên xe thôi, chúng ta còn phải tới quán karaoke chơi nữa đấy.” Lâm Vân vỗ bả vai của Cao Gia Hưng.
Lúc này Cao Gia Hưng mới lập tức lấy lại tinh thần.
“À, Lâm Vân, không, anh Thiên! Anh…!Vậy mà anh thật sự có xe Lamborghini, mẹ kiếp, em…!Em không nằm mơ đấy chứ.
Cao Gia Hưng vừa mừng vừa sợ.
“Đương nhiên là cậu không mơ rồi, nhanh lên xe thôi.” Lâm Vân cười trừng mắt với Cao Gia Hưng một cái.
“Được được được!” Lúc này Cao Gia Hưng vội vàng gật đầu, sau đó nhanh chóng chạy tới bên ghế lái phụ của xe Lamborghini, mở cửa chiếc xe vô cùng ngầu ra.
“Mẹ kiếp, là xe Lamborghini thật.
Cả đời này ông đây đều chưa từng ngồi xe trâu bò như thế, hạ hal
Cao Gia Hưng vừa nói, vừa kích động ngồi vào bên trong.
Lâm Vân cũng ngồi vào trong vị trí lái, đóng cửa xe lai.
Sau đó Lâm Vân hạ cửa kính xe xuống, nhìn một đảm người còn đang sửng sốt, anh nói: “Tôi nói này các bạn học, các cậu còn muốn tới quán karaoke hát nữa không? Còn đứng thất thần ở chỗ này làm gì thế?” “Còn còn!”
Đám bạn học vẫn còn đang vô cùng hoảng sợ nhao nhao liên tục gật đầu một cách cứng ngắc.
Ngay sau đó, Lâm Vân lại nhìn về phía Tôn Thiện
Nhân nói: “Tôn Thiện Nhân, cậu đặt quán karaoke nào thế, nhanh nói địa chỉ ra đi, đừng lề mà lề mề lãng phí thời gian của ông đây nữa.” “Quán…!Quán karaoke Bằng Lăng Tím.
Tôn Thiện Nhân ngoan ngoãn nói tên quán karaoke ra.