Chương 346
“Đồng…!Đồng ý? Tô Bảo Nhi, em nói…!Em đồng ý làm bạn gái của tôi ư?” anh Giang trừng to hai mắt nhìn chằm chằm Tô Bảo Nhi, lộ ra vẻ khó mà tin được.
“Tô Bảo Nhi, em nói, em đồng ý làm bạn gái của tôi đúng không? Tôi…!Tôi không nghe lầm chứ? Chẳng phải em đang nói chuyện yêu đương với thằng ranh con Lâm Vân kia à?” Vẻ mặt anh Giang lộ ra không dám tin.
“Đó là chuyện của lúc trước, hiện tại tôi và anh ta không là gì cả.
Tô Bảo Nhi trả lời anh ta một câu.
“Ha ha ha, Tô Bảo Nhi, em đá thắng oắt con kia chính là lựa chọn sáng suốt nhất, thằng nhóc kia chỉ là một tên nhà nghèo, ngoại trừ biết lừa gạt thì chẳng biết cái quái gì cả.” Anh Giang cười nói.
Anh Giang nghĩ đến việc Tô Bảo Nhi đá Lâm Vân, trong lòng của anh ta mừng thầm không thôi.
Tô Bảo Nhi cau mày, không nhịn được nói.
“Anh dài dòng như thế làm gì? Anh chỉ cần trả lời có đồng ý hay không?” “Đồng ý, đồng ý, đồng ý!” Anh Giang gật đầu như con gà mổ thóc, cả người đều vô cùng kích động.
Đối với anh Giang mà nói, đây luôn là giây phút anh ta ngóng trông.
Thậm chí anh Giang còn có cảm giác, mình đang nằm “Cục cưng, để ông xã ôm em nào.” Anh Giang kích động, trực tiếp nhào về phía Tô Bảo Nhi.
Có thể chạm vào Tô Bảo Nhi, đây là chuyện mà anh
Giang luôn mơ ước.
“Anh làm gì thế?”
Tô Bảo Nhi né tránh.
Ngay sau đó, Tô Bảo Nhi nhíu mày, mang theo chán ghét nói.
“Tôi có thể đồng ý với anh, chẳng qua tôi có một yêu cầu, tuyệt đối không được chạm vào tôi, cho dù là động tay một xíu cũng không được, phải giữ một khoảng cách với tôi” “Chuyện này…!Chuyện này, tôi đã là bạn trai của em rồi, chẳng lẽ còn không thể chạm vào em ư?” Vẻ mặt của anh
Giang tràn đầy bất đắc dĩ.
“Nếu như anh không đồng ý, vậy không cần nói nữa.
Tô Bảo Nhi lạnh lùng nói.
“Được, được, được! Tôi đồng ý, cực cưng à, tôi đồng ý.
Anh Giang vội vàng trả lời.
Trong lòng anh Giang nghĩ thầm, để Tô Bảo Nhi đồng ý làm bạn gái anh ta, đây đã là một bước tiến lớn, về phần những chuyện khác, anh ta nghĩ, chờ sau này, chậm rãi nghĩ cách.
Hiện tại, tâm trạng của anh Giang, có thể nói là vô cùng tốt, đầu tiên anh ta vạch trần được Lâm Vân, lúc này lại thành đối với Tô Bảo Nhi, có thể nói là việc tốt thành đôi.
Một bên khác, trong phòng học của Lâm Vân.
Sau khi kết thúc một môn học.
Lớp trưởng Như Tuyết đứng dậy phát phiếu thời khóa biểu cho mọi người trong lớp.
Lúc đi đến trước mặt Lâm Vân.
“Như Tuyết, mấy ngày nay cậu có ổn không?” Lâm
Vân lên tiếng hỏi.
Như Tuyết ngây ra một lúc, sau đó ra vẻ kiên cường nói.
“Cảm ơn bạn học Lâm Vân đã quan tâm, tôi sống rất tốt, mặt khác, số tiền tôi nợ cậu, tôi sẽ từ từ trả lại cho cậu.