Chương 304
“ối, ngầu như thế à?” “Vậy chẳng phải hai người là kẻ thù ư?”
Người đàn ông gầy và tên mập mạp tóc vàng đều lộ ra vẻ mặt rất hưng phấn.
Người đàn ông gầy nhìn về phía Lâm Vân, hỏi: “Người anh em này, anh ta từ trong tay anh, cướp đi mối tình đầu, chẳng lẽ anh cứ như thế, trơ mắt nhìn cô gái của mình bị cướp đi à?”
Còn không đợi Lâm Vân lên tiếng, Hoàng Bách đã cười nói.
“Chỉ bằng anh ta ư, anh ta còn muốn làm gì? Còn có thể làm gì? Tôi nhớ rất rõ, hình như khi đó anh ta còn tự mình đến tìm tôi để tính sổ, kết quả bị tôi đập cho một trận tơi bời.
“Trâu bò!”
Người đàn ông gầy và tên mập mạp tóc vàng đều giơ ngón tay cái lên.
Lâm Vân nhíu mày.
“Đúng rồi, vậy sau đó, làm sao anh và Trần Tuyết My lại chia tay vậy?”
Người đàn ông gầy hỏi.
“Tôi với cô ta chỉ là chơi đùa mà thôi, chơi chán đương nhiên là đá đi chứ sao.” Hoàng Bách hời hợt nói.
“Con bà nó, anh lợi hại thật đấy, chúng tôi đều là những người bị đá, anh lại chủ động đá cô ta.
Người đàn ông gầy và tên mập mạp tóc vàng đồng thanh nói.
“Ha ha ha, quá khen, quá khen!” Hoàng Bách cười đắc ý.
“Đúng rồi, mấy anh làm công việc gì thế?” Hoàng Bách lên tiếng hỏi.
“Tôi làm quản lý bộ phận bán hàng của một công ty nhỏ, một tháng khoảng bảy mươi triệu.” Người đàn ông gầy nói.
Tên mập mạp tóc vàng cũng lên tiếng: “Tôi làm kinh doanh online, một tháng 70 100 triệu cũng không vấn đề gì.”
Hai người bày ra dáng vẻ của người đàn ông thành công.
“Vậy còn anh?” Người đàn ông gầy và tên mập mạp tóc vàng đều nhìn Hoàng Bách.
“Tôi làm việc ở đội công trình tập đoàn Tỉnh Xuyên, chẳng qua tôi làm quản lý, một tháng có tiền lương khoảng bảy mươi triệu, cộng thêm tiền thưởng kếch xù và hoa hồng của tập đoàn Tỉnh Xuyên, xem như trung bình một tháng kiếm được 130 – 150 triệu.
Hoàng Bách nói.
“Wow, anh làm việc ở trong một công ty trâu bò như tập đoàn Tỉnh Xuyên, hơn nữa còn kiếm được nhiều như vậy, trâu bò thật” Người đàn ông gầy và tên mập mạp tóc vàng đều giơ ngón tay cái lên với Hoàng Bách.
Hoàng Bách thì lộ ra dáng vẻ đắc ý và hưởng thụ.
Lâm Vân không chen vào cuộc thảo luận của bọn họ, bởi vì Lâm Vân khinh thường nói với bọn họ.
Chỉ là khi Lâm Vân nghe nói Hoàng Bách làm việc ở đội công trình thuộc tập đoàn Tỉnh Xuyên, Lâm Vân hơi ngạc nhiên, không nghĩ đến đã từng là tình địch, lúc này thế mà lại làm việc trong công ty anh.
Lúc này, Hoàng Bách đột nhiên nhìn về phía Lâm
Vân, cười hỏi.
“Anh thì sao, hiện tại đang làm công việc gì?”
Trong giọng nói của Hoàng Bách mang theo giễu cợt, 80% là muốn thông qua chế nhạo Lâm Vân, từ đó nâng mình lên.
“Tôi à? Tôi đang học ở trường đại học Bảo Thạnh
Lâm Vân lạnh nhạt nói.