Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 283



Chương 283

Chị Hoa đi rồi.

“Lâm Vân, chúng ta nhanh đi thôi, lại không đi thì thực sự không kịp rồi, tôi làm việc cho anh long, cho nên biết rất rõ anh ta lợi hại cỡ nào.” Trần Hạo lo lắng nói.

Trần Hạo không thể hiểu được, vì sao Lâm Vân không muốn đi.

Lâm Vân nguyện ý giúp anh ta, đương nhiên là anh ta rất vui, nhưng anh ta không muốn Lâm Vân vì giúp anh ta, mà dính vào chuyện này.

“Rầm!”

Trần Hạo vừa mới nói xong, cửa quán bar bị đẩy mạnh ra.

Một người đàn ông trung niên đầu trọc, cùng với một đám người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen ùa vào quán bar, vô cùng khí thế.

“Đó…!Đó là anh Long! Xong rồi xong rồi, anh Long tới rồi.” Trần Hạo nhìn thấy người đàn ông đầu trọc xong, trên gương mặt lập tức lộ ra vẻ tuyệt vọng..

Lâm Vân tập trung nhìn kỹ, có khoảng bảy tám chục người tới, người đàn ông xăm hình hoa trên tay cũng được người ta dùng xe lăn đẩy vào.

“Xong rồi! Bây giờ muốn chạy cũng không còn cơ hội.” Trần Hạo ngồi sửng sốt trên ghế sofa, trên gương mặt tràn ngập vẻ tuyệt vọng.

“Tôi không sợ chết, nhưng…!Nhưng tôi không muốn em gái tôi, bị đám khốn nạn này làm bẩn.” Trần Hạo tuyệt vọng nói.

Trần Hạo biết rất rõ, nếu em gái mình rơi vào tay đám người này, hậu quả sẽ nghiêm trọng cỡ nào.

Bên kia.

Anh Long người đàn ông đầu bóng loáng dẫn theo bảy tám chục người, tràn ngập khí thế đi tới chỗ quầy bar.

“Chị Hoa, tắt âm nhạc cho tôi! Bật đèn sáng lên Sắc mặt anh Long âm trầm ra lệnh với chị Hoa.

Đương nhiên là chị Hoa không dám cãi lời, trực tiếp bảo người tắt nhạc ở quán bar, quán bar vốn hơi mờ tối lập tức sáng trưng.

Đồng thời chị Hoa nghĩ thầm trong lòng: “Lúc trước nói mấy cậu không nghe, bây giờ anh Long tới đây, xem mấy cậu làm sao bây giờ?”

Sau khi âm nhạc dừng, khách trong quán bar không hẹn mà cùng nhìn về bên này.

Rất nhiều khách hàng thấy âm nhạc đột nhiên tắt đi, vốn định mở miệng mắng, nhưng lúc bọn họ nhìn về bên này, thấy một đám người đàn ông vạm vỡ mặc đồ đen xì, đều câm miệng không dám nói lời nào.

Có người nhận ra anh Long, càng không dám lỗ mãng.

Cả quán bar đều rơi vào trong yên tĩnh quái dị.

“Quán bar dọn sân, người không liên quan, lập tức cút ra khỏi quán.” Anh Long lớn tiếng nói, giọng nói vang vọng trong quán bar.

Những khách hàng này đâu dám cãi lời, đều ngoan ngoãn đi ra ngoài.

Còn anh Long, trực tiếp dẫn người đi tới chỗ Lâm Vân.

“Chúng ta nên làm gì bây giờ?” Trần Ánh Tuyết đã bị dọa đến mức sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là bị trận trượng của đối phương dọa.

“Lâm Vân, hay là anh dẫn em gái tôi đi đi, tôi ở đây ngăn bọn họ.” Trần Hạo nghiến răng nói.

“Cậu ngăn cản bọn họ sao? Trần Hạo, một mình cậu có thể chống lại được nhiều người như vậy không?” Lâm Vân hỏi.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv