Chương 244
Kiều Phi Hùng gật đầu như giã tỏi, gương mặt anh ta tái nhợt, trên trán đầy mồ hôi lạnh.
Lâm Vân lại nói tiếp: “Ngoài ra, cậu lái chiếc xe Audi A4 rách nát này, con mẹ nó mà cũng dám tới đại học Bảo
Thạnh tán gái sao? Còn muốn tán người phụ nữ của tôi?
Lá gan của cậu lớn quá nhỉ.
“Anh trai này, tôi…!Tôi thật sự không biết Như Tuyết là người phụ nữ của anh, nếu không cho dù cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám cướp với anh.” Kiều Phi Hùng liên tục nói.
“Vậy cậu có thể cút sang một bên đi.”
Lâm Vân trực tiếp đẩy Kiều Phi Hùng ra, sau đó đi về phía Như Tuyết.
Kiều Phi Hùng bị đẩy ra, tuy trong lòng rất bực bội, nhưng chỉ có thể kìm nén.
“Anh Thiên thật trâu bò!
Hoàng Luân thấy Lâm Vân bắt nạt Kiều Phi Hùng đến mức anh ta không làm gì được, Hoàng Luân kích động kêu to lên, lúc trước anh ta đã kìm nén một bụng lửa giận, cuối cùng lúc này cũng được xả giận.
Lâm Vân nhanh chóng đi tới trước mặt Như Tuyết.
“Lâm Vân, cậu…!
Như Tuyết ngơ ngác nhìn Lâm Vân, hiện giờ cô ấy đã có chút mơ hồ.
Cô ấy không nghĩ tới vừa rồi vào lúc nguy cấp, vậy mà Lâm Vân sẽ lái một chiếc xe thể thao xuất hiện, giống như bạch mã hoàng tử.
Trong lòng cô ấy có muôn vàn nghi ngờ.
“Tôi biết bây giờ trong lòng cậu có rất nhiều nghi tôi sẽ giải đáp hết cho cậu.” Lâm Vân cười khẽ nói.
Ngay sau đó, Lâm Vân vươn tay, mỉm cười nói: “Đồng ý đi hóng gió với tôi không?”
Như Tuyết đỏ mặt, cô ấy do dự một lát, sau đó thẹn thùng vươn bàn tay mềm mại của mình ra, nắm chặt lấy tay Lâm Vân.
Lâm Vân thấy thế, cũng lộ ra tươi cười vui vẻ.
“Đây là của cậu ta đúng không? Đưa cho tôi.”
Lâm Vân cầm lấy bỏ hoa hồng bằng tiền trong tay Như Tuyết, Lâm Vân phát hiện bên trong còn có một cái thẻ nữa.
“Bên trong này có bao nhiêu tiền?” Lâm Vân cầm lấy thẻ, hỏi Kiều Phi Hùng.
“Ba…!Ba trăm năm mươi triệu.
Kiều Phi Hùng thành thật trả lời.
“Ba trăm năm mươi triệu đã muốn tán gái rồi sao? Cậu có thấy mất mặt không?
Lâm Vân cười mỉa, sau đó ném thẻ và hoa hồng lên mặt Kiều Phi Hùng.
Ngay sau đó, Lâm Vân trực tiếp xoay người kéo Như Tuyết, đi về phía xe Lamborghini.
“Như Tuyết, chúng ta đi thôi.
Kiều Phi Hùng ở một bên thấy vậy, sắc mặt càng thêm khó coi hơn, đây vốn là kết quả hôm nay anh ta dự đoán.
Lúc đi ngang qua Hoàng Luân, Lâm Vân dừng bước.
“Người anh em, anh phải cảm ơn em thật tốt mới được” Lâm Vân vỗ bả vai của Hoàng Luân.