Ánh trăng mờ ảo đã mang lại cho trái đất sự sống động.
Cùng lúc đó.
Tại một đầu trên đường lớn, Trần Đông tựa vào gốc cây lớn bên đường, đang lặng lẽ ngồi quấn băng gạc mà anh mang theo.
Cách anh không xa, có hai xác chết, một nam một nữ.
Miêu Địa đệ nhất đao cùng nữ phượng trên cổ đều có vết thương hở, máu vẫn chậm rãi chảy, cả người đã nhuốm đỏ sẫm.
Trong bóng tối, Trần Đông được gọi là vua.
Anh băng bó vết thương, nhặt cây loan đao gãy của chính mình lên, anh chần chừ rồi quay lưng bước đi.
Và đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên.
“Trần Đông, em gái ngươi còn sống.”
Sắp bị bóng đêm vùi lấp thân thể Trần Đông đột nhiên chấn động, vội vàng quay lại.
Một người đàn ông tuổi không cao, mang theo một cái kính to tròn, mặc áo gió, chắp tay sau lưng xuất hiện.
Nhìn thấy vị này, Trần Đông sắc mặt nước da đột nhiên trở nên dày đặc, bởi vì anh nhận ra người này, đây cũng chính là một Truyền Thuyết ở kinh thành.
“Đạo trưởng?”
…
…
Tại đây, Tư Đồ Vân chỉ là khẽ lắc người, Trình Uyên liền bị rũ ra và văng đi thật xa.
Rõ ràng, Tư Đồ Vân hơn co dơi rất nhiều.
Trình Uyên rốt cuộc không đứng dậy được, thân thể đau kinh khủng, trên trán xuất hiện những hạt mồ hôi lớn.
Trên thực tế, ngay cả khi anh đứng lên, anh căn bản cũng không làm được chuyện gì nữa.
Ở một góc độ nào đó, sự xuất hiện của cô gái béo cũng chỉ là trì hoãn cho Trình Uyên cái chết chậm trễ hơn một chút.
Tư Đồ Vân đi về phía Trình Uyên vẻ mặt ảm đạm.
Cô gái mập trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, nhưng rốt cuộc cô cũng không thể vượt qua hàng rào của xe tăng này được, nhìn thấy Trình Uyên sắp chết dưới tay Tư Đồ Vân.
Cô vội vàng quát: “hắn ta là con của Trình Cẩm Đông, ngươi dám …!”
Nghe được ba chữ Trình Cẩm Đông, Tư Đồ Vân bước chân hơi ngừng lại.
Kinh Thành Trình Cẩm Đông có lẽ nhiều người không biết, nhưng với vài người có máu mặt chắc chắn sẽ biết.
Tư Đồ Vân hiển nhiên có nghe nói tới Trình Cẩm Đông, hắn không chỉ có nghe nói qua, còn biết Trình Cẩm Đông cùng một vị nào đó cao nhân chính nữa.
Tư Đồ Vân do dự.
Cô gái mập ú bức ra khỏi xe tăng và cười lạnh chế nhạo, “Ngươi dám động hắn?”
Tư Đồ Vân cau mày, im lặng một lúc rồi thở dài nói: “Lúc nãy ngươi không nói sớm, bây giờ cũng đã động thủ rồi , chẳng lẽ còn có thể bỏ dở nửa chừng?”
Câu nói của hắn khiến cô gái mập trong lòng giật mình.
cô lập tức hiểu Tư Đồ Vân đang nghĩ gì.
Đúng vậy, Trăng tối trên cao đêm Giết Người. Chỉ cần giết Trình Uyên và Cô Béo cùng nhau. Có ai biết Tư Đồ Vân đã làm chuyện đó?
Cô gái béo lần nữa quơ lấy đại đao.
Xe tăng cũng tiến về phía cô gái béo một lần nữa.
Còn Tư Đồ Vân sau khi nhìn về phía Trình Uyên, cũng không có vội vàng giết Trình Uyên trước, tương tự cũng đi về phía cô gái mập.
Theo quan điểm của bọn họ, lúc này Trình Uyên đã trở thành cá nằm trên thớt rồi, chỉ cần Tư Đồ Vân cùng xe tăng hợp sức giết cô béo thì mọi chuyện coi như đã kết thúc.
Nhưng vào thời điểm này, lại là một chiếc xe lao tới.
Một chiếc xe Jeep lao vào làng.
Ngay khi xe tăng giáng một cú đấm vào mặt cô gái mập, Tư Đồ Vân cũng xuất một cước hướng về cô mập, thì ánh đèn xe chói mắt đột nhiên đều đập vào mặt bọn họ.
Hai người bọn hắn vô thức đưa tay lên chắn tầm mắt, cô gái mập mạp phản ứng cực nhanh, nhìn thấy hai người đột nhiên khựng lại, không chút do dự cảm kích, nhấc lên đại đao chiếu sáng vào hai người, quét tới.
Cả hai người này đều là cao thủ, phản ứng tự nhiên rất nhanh, khi đèn chói mắt, bản năng họ suy đoán nguy hiểm có thể gặp phải, vì vậy cả hai đều rút lui.
Xe dừng trước cửa, hai người xuống xe, một là Bạch Long, còn lại là Lý Túc.
Nhìn thấy Bạch Long, Trình Uyên tính nhẩm xong ngã xuống đất.
Tại trong sự nhận thức của anh, Bạch Long có nghĩa tồn tại là bất khả chiến bại.
Đương nhiên, anh không biết Bạch Long vừa trải qua chuyện gì.
Hai người đi tới bên cạnh Trình Uyên rồi đỡ dậy, Lý Túc nghi ngờ hỏi “Đây là cái gì?”
“Hai người….” Trình Uyên chưa kịp trả lời, Bạch Long đã nói trước.
Tuy nhiên, một cảnh tượng khiến Trình Uyên bị sốc đột nhiên xuất hiện Khi cô gái béo nhìn thấy Bạch Long, cô ấy ngừng đánh, và chạy đến với một cây đại đao theo sau.
“Anh…”
Trình Uyên ngạc nhiên nhìn Bạch Long.
Bạch Long cau mày nói: “Cô ấy là em gái tôi.”
“Oh.”
Mặt phẳng lặng như nước, nội tâm ầm ầm sóng dậy.
biết đấy, Bạch Long cao khoảng 1m9, còn em gái của hắn cạn lời…
Anh không khỏi bắt đầu hoài nghi, hai người này có phải là anh em ruột không.
Miêu Địa chi vương Tư Đồ Vân không khỏi nhíu nhíu mày, cùng xe tăng nhìn chăm chú một chút, đều nhìn thấy đối phương như vậy ánh mắt bên trong bọn hắn thấy sợ hãi, thế là…
Bọn Hắn lặng lẽ lùi lại, dường như muốn tẩu thoát.
Tình hình trở nên tồi tệ hơn, và chỉ trong nháy mắt, tình tiết đã đảo ngược.
Tư Đồ Vân có thể thấy Bạch Long và Lý Túc là hai cao thủ, đặc biệt là Lý Túc, hắn chưa từng biết đến, hoàn toàn không biết sự tồn tại của nhân vật này, nhưng hiện tại, hắn đột nhiên cảm thấy Lý Túc càng nguy hiểm hơn so với Bạch Long.
“anh, bọn hắn muốn chạy!”
Vừa rồi đánh nhau phân tâm cô không can tâm, cô béo đương nhiên cũng khó chịu, thấy hai người muốn chạy trốn, cô liền giơ đao lên chỉ.
Bạch Long nhìn cô béo thở hổn hển nói: “em đi nghỉ ngơi đi, để anh.”
Lý Túc nắm lấy cánh tay của hắn, nói: “để ta, ngươi cũng dưỡng thương đi.”
Bạch Long hơi giật mình, liền rút lui.
Trình Uyên rất lo lắng cho Lý Túc, vì vậy nói: “Lão Lý, được rồi, để cho Bạch Long lên đi, hai con hàng này khó đối phó lắm.”
Bạch Long lông mày nhảy dựng.
Lý Túc nói “Không sao.”
Sau đó anh ta đi thẳng đến Tư Đồ Vân và xe tăng.
Bạch Long nhàn nhạt nói với Trình Uyên, “Hắn lợi hại hơn tôi.”
Nghe vậy, Trình Uyên sửng sốt một chút, chỉ vào Lý Túc hỏi: “anh nói Lý Túc lợi hại hơn anh sao?”
Bạch Long lắc đầu.
Trình Uyên nhìn thấy hắn lắc đầu thở phào nhẹ nhõm, hóa ra anh nghe lầm, còn tưởng rằng Bạch Long nói Lý Túc so với hắn lợi hại hơn đâu.
Nếu là như vậy, bằng hữu mà Trình Uyên có được thì quá đáng giá, nghĩ lại so với Bạch Long còn lợi hại hơn,vậy thì không thể tưởng tượng nổi.
anh nghĩ như vậy, nhưng là Bạch Long đột nhiên nói: “Hắn so với tôi lợi hại hơn một chút.”
“Hơn một chút…”
Lần này Trình Uyên thực sự là quá sốc.
Lý Túc lợi hại như vậy sao?
“Tôi cũng không biết phân chia sức mạnh của ngươi như thế nào nữa, cứ nói thế này,thì trong tiểu thuyết tru tiên trên mạng có trúc cơ, rồi là Kim Đan, Nguyên Anh,rồi đạt loại hình cảnh giới, vậy ngươi và Lý Túc tương đương với cái gì?”
Bạch Long cau mày một hồi, sau đó lắc đầu nói: “Tôi không hiểu ý của ngươi.”
“Haiz … Chính là hắn so anh lợi hại bao nhiêu?”
Bạch Long nhàn nhạt đáp: “cùng Trình gia gia chủ ngang hàng.”
“Trình gia gia chủ?”
“cha của ngươi.”
“…”
Trình Uyên đột nhiên lộ ra vẻ kinh hãi.
Anh đã xem Trình Cẩm Đông chiến đấu, và thực sự so sánh ông ta với Bạch Long một cách âm thầm, và cuối cùng bất đắc dĩ nhận thấy rằng tốc độ và sức mạnh của Trình Cẩm Đông dường như mạnh hơn Bạch Long rất nhiều.
Nói như vậy, Lý Túc. . .
Lý Túc đi tới hai người bọn họ.
Tư Đồ Vân nghiêm mặt kêu lên “lên!”
Thế là hai người liền phóng tới Lý Túc.
Hai nắm đấm của xe tăng giống như hai quả bom, nặng nề vô cùng nhưng lại mãnh liệt vô cùng.
Tuy nhiên, khi nắm đấm của hắn đập vào vai Lý Túc, toàn thân Lý Túc ngã về phía sau theo quán tính của nắm đấm.
Nhưng ngay sau đó, nắm đấm mạnh của xe tăng, Lý Túc chưa kịp ngã xuống đã đột ngột đứng thẳng dậy, dùng sức đánh vào ngực anh ta bằng mu bàn tay. ( Chiu này mượn lực đánh lực của thái cực quyền) Tư Đồ Vân vừa đến nơi, nhưng đột nhiên phát hiện xe tăng, trông giống như một chiếc xe bọc thép bay ngược lui phía mình.