Luật đã phân phó, Văn Nhân Lẫm chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo, Tần Trạm đứng trên lập trường suy nghĩ cho Luật, sau khi đắn đo cân nhắc một chút cũng tán thành quyết định của y, nói rõ ràng tất cả mọi chuyện cho những dị năng giả này biết, muốn lựa chọn như thế nào là chuyện của bọn họ, hắn chỉ là không hy vọng lại phát sinh việc Luật bị mạo phạm mà thôi.
Không lâu sau, các dị năng giả trong Long Tổ đều đến tập hợp, phòng hội nghị rất rộng, nên khi mọi người tập trung đông đủ thì vẫn còn dư rất nhiều chỗ
Luật rất tự nhiên ngồi vào vị trí thủ tịch (ghế chủ trì), Tần Trạm cùng Văn Nhân Lẫm thì ngồi ở hai bên. Đây không phải do Luật cố ý sắp xếp, bởi vì hắn đã định nói xong sẽ lập tức rời đi, mà là Tần Trạm cùng Văn Nhân Lẫm cố ý làm thế. Bọn hắn muốn cho các dị năng giả ở đây hiểu được địa vị của Luật trong tổ chức này, để trong lòng bọn họ có vài phần kiêng kỵ.
“Ta biết, những dị năng giả như các ngươi tự cho bản thân mình đặc thù, tài trí hơn người, khinh thường người bình thường,” Luật trực tiếp dùng những lời này để mào đầu.
Nghe Luật nói thế, những dị năng giả có mặt liền cảm thấy tức giận, không phải vì Luật nói sai, mà là vì bọn họ quả thật có loại tâm lý như vậy. Chuyện này, kỳ thật bọn họ có cảm giác được, chỉ là không muốn nói ra, mà dối trá thể hiện sự đối xử ngang hàng ở mặt ngoài, cho nên khi nghe Luật vạch trần, trong lòng liền phủ định lời của y, bọn họ không có khinh thường người bình thường.
“Không sao cả, nghĩ như thế nào đều là chuyện của các ngươi, ta không có hứng thú sửa chữa, cũng sẽ không lãng phí sức lực để chỉ trích,” Luật mới sẽ không phí sức để thuyết giáo mấy kẻ này, nếu chỉ dựa vào lời nói mà có thể khiến bọn họ hiểu được, có thể khiến bọn họ thay đổi, hy vọng của hắn đối với nhân loại sao lại có thể mong manh như hôm nay?
“Thái độ của các ngươi, đối với những người khác như thế nào, takhông quan tâm, còn đối với ta, xem thường cũng được, khinh bỉ cũng được, nhưng phải để ở trong lòng, không cần trắng trợn thể hiện ra trước mắt ta,” Nghe lời này liền thấy Luật thật sự rất khoan dung, mà nguyên nhân là vì hắn không thèm để ý. Xem thường, thứ hắn sắp sửa phải đối mặt chính là oán hận, nếu chỉ là xem thường mà hắn đã không thể chịu đựng, thì làm sao có thể thừa nhận sự oán hận trong tương lai? Tâm của hắn không yếu ớt như vậy.
Mà những người khác thì đều rất bất ngờ, người này lại có thể khoan dung đếnvậy sao?
“Nếu thật sự bất mãn, khinh thường, như vậy, ngay lập tức cút khỏi căn cứ này đi.” Luật nói trắng ra, ngôn từ đơn giản dễ hiểu, hắn ngạo mạn nhìn những dị năng giả trước mắt, “Các ngươi muốn biết tại sao?”
Rất muốn biết. Các dị năng giả đều thầm nói trong lòng, có người tương đối đơn thuần đã trực tiếp gật đầu.
“Bởi vì căn cứ này là dùng tiền riêng của ta để xây nên, tiền nuôi các ngươi cũng làdo ta bỏ ra,” Chuyện này, các dị năng giả, đặc biệt là xuất thân bình dân, quả thật không biết, bây giờ được nghe được mới cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
“Ta và các ngươi không thân cũng chẳng quen, dựa vào cái gì mà các ngươi khinh thường ta, còn mắng thẳng vào mặt ta, ta vẫn phải bỏ tiền nuôi các ngươi? Không cần nói với ta rằng các ngươi là dị năng giả, hữu dụng đối với quốc gia, đối với ta mà nói, các ngươi vô dụng.” Ngữ khí độc địa của Luật nhắm thẳng vào tất cả dị năng giả có mặt ở đây.
Bọn họ đương nhiên thấy không thoải mái, nhưng cũng phải thừa nhận Luật nói không sai.
“Đừng quá kiêu ngạo, bọn họ thì không cần phải nói,” Luật dùng một ngón tay chỉ vào các dị năng giả sinh ra trong gia tộc thế gia, “So với các ngươi, bọn họ hiểu biết nhiều hơn,” sau đó lại chỉ sang các dị năng giả xuất thân bình dân.
Lúc này, Tần Trạm cùng Văn Nhân Lẫm cũng phát hiện, Long Tổ đã có tình trạng phân hóa, một bên là đệ tử thế gia, một bên là dị năng giả xuất thân bình dân. Hai người bọn hắn thật sự là quá bận rộn nên mới không chú ý đến tình huống này, nếu không có Luật lơ đãng chỉ ra, thì phải đến một thời gian sau nữa, hai người bọn hắn mới có thể phát hiện.
Tình huống trước mắt, xem ra còn chưa phân hóa rõ ràng, những người sinh ra trong thế gia đều quen biết nhau từ trước, có tụ thành một chỗ cũng là lẽ thường, chẳng qua, đối với nhóm người này, Tần Trạm không lo lắng gì nhiều, bởi vì trong Thái Tử đảng, hắn, Luật và Lẫm là ba người có gia thế lớn nhất, cho nên những người này sẽ không ngu xuẩn đến mức ra mặt chống đối.
Cho dù là thuộc nhóm hoàn khố của Thái Tử đảng, bọn họ cũng sẽ không ý kiến gì với hắn, mà đây cũng là nhóm nghe theo Luật an bài nhiều nhất. Giống như Luật nói, hoàn khố cũng không phải đồ ngốc, hoàn cảnh sinh ra và giáo dục khiến bọn họ giỏi phân tích lợi và hại. Mà, trong căn cứ này, Luật chính là trung tâm của quyền lực, nếu muốn sống thoải mái, dễ dàng nhận được ích lợi, thì lấy Luật cầm đầu giống như trước kia chính là phương pháp tiện lợi nhất, cũng ít tốn công nhất.
Bọn họ kiêu ngạo cũng không có vấn đề quá lớn, bởi vì những người đó sẽ không làm gì được ba người bọn hắn, nhưng những người xuất thân bình dân thì có chút phiền toái, bởi vì bọn họ không hiểu được những đạo lý kia. Cuộc sống bình dân hạn chế tầm nhìn và khả năng tư duy khiến bọn họ đôi khi sẽ làm ra nhiều hành vi ngây thơ đến ngu xuẩn, hơn nữa, sẽ nảy sinh sự oán hận phát triển từ ghen tị, hâm mộ đối với những dị năng giả xuất thân thế gia, Tần Trạm gần như nhìn thấy được mâu thuẫn sẽ nảy sinh giữa hai bên.
Hắn bắt đầu thấy đau đầu, may mà phát hiện sớm, phải cân nhắc giải quyết chuyện này một chút. Mâu thuẫn, hắn không phản đối, nhưng tuyệt đối không thể trở nên gay gắt.
“Dị năng giả thì đã sao, bất quá cũng chỉ là người, mà con người, thứ không thiếu nhất chính là lòng tham. Vừa lúc, ta có tiền, rất có tiền, giàu đến mức có thể mua cả một quốc gia, các ngươi biết tại sao Long Tổ được thành lập không?” Luật cười lạnh, làm cho các dị năng giả đều có chút dự cảm không tốt.
“Long Tổ ban đầu là vì bảo hộ ta mới xuất hiện, bất quá, lúc sau lại phát hiện sự tồn tại của các ngươi, quốc gia không có dự toán cho chuyện này, cho nên liền đẩy các ngươi qua đây, điều kiện chính là các ngươi phải nghe lời ta, ít nhất, ở ngoài mặt, các ngươi phải làm ra vẻ như thế.” Tin tức này, cho dù là đệ tử thế gia cũng không biết.
“Vốn đầu tư một tỉ, hàng năm thêm vào không dưới mười tỉ, ngay cả quốc gia cũng phải động dung, vậy người thì sao, sẽ vì số tiền kia mà làm được những chuyện gì? Chỉ cần ta chịu đưa ra số tiền lớn như vậy, thì một dị năng giả có là gì đâu?” Tư thái cao ngạo như thể đó là chuyện đương nhiên, cũng nói trúng tâm tư đang bị lòng hư vinh lấp đầy của các dị năng giả.
Bọn họ đều tự hỏi chính mình, vì số tiền kia, bọn họ sẽ làm ra những chuyện gì, số tiền kia không phải hư ảo, mà thật sự để ở trước mặt, chỉ cần hoàn thành yêu cầu của người sở hữu là có thể nhận được.
Dị năng giả thì đã sao? Dị năng giả cũng là người, là người thì cũng sẽ chết, mà số tiền Văn Nhân Luật đưa ra để mua tính mạng của dị năng giả là rất nhiều. Chỉ cần vừa nghĩ tới phải đối mặt với sự đuổi giết của các dị năng giả khác, hoặc là sát thủ, tổ chức, thậm chí là cả một quốc gia, bọn họ liền không rét mà run. Lần đầu tiên trực quan cảm nhận uy lực của tiền tài, bọn họ lập tức thu hồi sự xem thường đối với Luật, người có lực lượng tước đoạt tính mạng của bọn họ, không phải bằng dị năng, mà là bằng tài lực.
Balberith lúc này đang quan sát tình huống của Luật từ xa, “Xem thường Tế Tư, chống đối Tế Tư, nhân loại, không thể cứ như vậy được, cho các ngươi lực lượng không phải để các ngươi làm những chuyện như thế.” Ánh mắt hắn nhìn các dị năng giả trở nên lạnh lẽo.
“Bệ hạ, hãy để ta đi giết bọn chúng.” Sau lưng Balberith, có người lập tức nói. Nhân loại hèn mọn, dơ bẩn cũng dám khinh thường Tế Tư của bọn họ, hắn sẽ khiến những kẻ đó chết cực kỳ thảm.
Sau đó, lại có nhiều người khác cũng tỏ vẻ muốn làm như vậy.
“Không được nga, ta đã hứa hẹn với Tế Tư, cho nên bây giờ chúng ta không thể ra tay với các quân cờ.” Balberith phi thường tiếc nuối.
“Như vậy ta thì sao?” Một thanh âm vô cùng lạnh lẽo vang lên. Thân phận của hắn ở đây rất đặc thù, tuy hắn đứng tại chỗ này, nhưng hắn không thuộc quyền quản lý của Balberith.
“Trò chơi còn chưa bắt đầu, ta không muốn cứ như vậy mà chấm dứt.” Đối với người này, Balberith chỉ thản nhiên cảnh cáo. Hắn không hy vọng bất cứ ai ra tay phá hủy trò chơi của hắn.
Vị nhân sĩ đặc thù này, không thể tính là mạnh trong số bọn họ, nhưng chỉ thờ phụng một mình Luật, có thể nói, hắn là thuộc hạ trung thành của Luật, thậm chí điên cuồng đến mức có thể vì y mà vứt bỏ tính mạng của mình. Nghiêm túc mà nói, hắn cũng không thuộc về bọn họ, chỉ là một kẻ không tồn tại bản thân được Luật cứu về, nhiều năm qua cũng chưa từng dùng hắn làm bất cứ việc gì.
Đột nhiên, hắn kêu lên một tiếng đau đớn, bởi vì hắn đang bị Balberith cảnh cáo, loại lực lượng không thể địch nổi này quả thật khiến lòng người sợ hãi. Trước mặt Balberith, hắn không có tư cách để kiệt ngạo bất tuân, nếu hắn dám cãi lời Balberith thì chỉ có một con đường chết, mà trước khi cống hiến chút sức lực cho Tế Tư, hắn không cam lòng chết một cách đơn giản như vậy.
Hắn trầm mặc, nhưng ánh mắt nhìn những dị năng giả trong màn hình vẫn toát ra sát ý nồng đậm, sẽ có một ngày, hắn sẽ giết chết đám nhân loại dơ bẩn dám bất kính với Tế Tư đó. Đối với Tần Trạm, trong ánh mắt của hắn không chỉ có sát ý, mà còn có cả oán hận.
“Đúng rồi,” Balberith nghĩ tới, “Còn có phương pháp này a.” Thực là một chủ ý tuyệt diệu, “Cái kia cũng nên mở ra.”
Muốn nói đều đã nói xong, Luật đứng dậy định đi ra ngoài, mà lúc này, tất cả dị năng giả đã thức tỉnh đều nhận được thông báo của lực lượng hạt giống.
Luật hơi ngừng cước bộ, bất quá, khi tất cả mọi người vẫn đang kinh ngạc vì thông báo bất ngờ của hạt giống, không có ai phát hiện sự dị thường của hắn.
Sau khi rời khỏi phòng, đóng cửa, Luật nhẹ nhàng gọi một tiếng, “Balberith.” Trong ngữ khí có vài phần cảnh cáo.
Lập tức nghe được thanh âm của Balberith trả lời, “Luật, ta cũng không muốn ngươi bị quân cờ thương tổn, nếu không ta nhất định sẽ bội ước.” Balberith cũng nói với vài phần cảnh cáo tương tự.
Những quân cờ này ỷ vào lực lượng bọn hắn ban cho để khinh thường Tế Tư, thật sự rất đáng giận, cho dù những quân cờ này hoàn toàn không biết gì cả, nhưng không có nghĩa bọn họ hoàn toàn không làm gì sai. Không sao cả, những chuyện đó có thể chậm rãi tính sổ sau khi trò chơi kết thúc, hiện tại chỉ cần ngăn cản khả năng bọn họ ra tay với Tế Tư là được, nếu không, trò chơi này nên kết thúc ngay bây giờ.
“Hình thức nhiệm vụ thăng cấp bắt đầu.” Đây là thông báo của lực lượng hạt giống trong đầu mỗi dị năng giả.
“Kích hoạt nhiệm vụ, bảo hộ Văn Nhân Luật. Thời gian quy định: không giới hạn. Các công việc cụ thể: bảo hộ Văn Nhân Luật không chịu bất kỳ thương tổn nào. Giết chết tồn tại ra tay công kích Văn Nhân Luật, thưởng cho tích phân. Ký chủ công kích Văn Nhân Luật, nhẹ thì lực lượng giảm xuống, khấu trừ tích phân, nặng thì mất đi lực lượng, nếu tích phân về số âm sẽ bị xóa bỏ. Cách sử dụng tích phân cụ thể: thăng cấp, mua vật phẩm, nếu tích phân về âm cũng sẽ bị xóa bỏ. Ghi chú: danh sách các vật phẩm ký chủ có thể mua.”
“Đây không phải là trò chơi sao?” Hình thức quen thuộc khiến một thiếu niên buột miệng nói ra.
Những người có tư duy phức tạp hơn, tỉ như Tần Trạm, tỉ như đám đệ tử thế gia, nghe nói như vậy, phản ứng đầu tiên là có phải có người đang đứng sau thao túng chuyện này hay không, thế nhưng bọn họ cũng biết, không có đáp án, bởi vì bọn họ đã sớm thử nói gần nói xa với các hạt giống rồi, kết quả vẫn là không có thêm chút thông tin nào cả.
Nhìn thông báo này, ý nghĩ đầu tiên của Tần Trạm chính là về sau Luật sẽ rất an toàn. Quả thật, không có ai nghĩ Luật có liên quan đến lực lượng hạt giống, bởi vì trong mắt những người ở đây, Luật chính là một người bình thường không có dị năng.
END 43.