Điện Hạ Nhà Ta Có Chút Ngoan

Chương 48: Hoàng thúc muốn ôm một cái《2》



Editor: icebear

Beta: Nha Đam

☆☆☆☆

Cho đến khi bọn họ đấu đến nguyên khí đại thương, tiên đế băng hà.

Thừa tướng đại nhân giả một chiếu thư, tuyên bố nguyên chủ kế thừa ngôi vị hoàng đế.

Tất cả mọi người bị xoay vòng vòng.

Nguyên chủ đầu choáng váng mà tiếp di chiếu tiên đế để lại, lại mơ màng hồ đồ mà bước lên đế vị.

Ai cũng không nghĩ tới, thất hoàng tử luôn luôn không tranh không đoạt, cơ hồ không có cảm giác tồn tại, tự nhiên ngồi trên ngôi vị cửu ngũ chí tôn cuối cùng.

Kỳ thật, điều này đều là Thừa tướng đại nhân dã tâm bừng bừng đi một nước cờ.

Vì muốn danh chính ngôn thuận bước lên đế vị, Thừa tướng đại nhân lựa chọn chọn một hoàng tử mềm yếu, làm con rối hoàng đế, vì mặt sau hắn sẽ mưu quyền soán vị.

Hiển nhiên, Thừa tướng đại nhân thành công.

Nguyên chủ tuy rằng ngồi lên ngôi vị hoàng đế, nhưng trong tay lại không thực quyền gì, cả ngày ăn nhậu chơi bời.

Nguyên chủ đơn thuần vô hại tự nhiên nhìn không ra mưu kế của Thừa tướng đại nhân, thậm chí đem Thừa tướng coi như tâm phúc ở bên mình, ở trên triều đình, hơi một tí liền hỏi ý kiến của Thừa tướng, không có tự tự mình chủ trương.

Chờ đến cả triều đình văn võ đều bị Thừa tướng đại nhân lôi kéo, tiểu hoàng đế nguyên chủ cũng coi như giúp đầu tiên.

Nguyên chủ kết cục thập phần thê thảm.

Nước mất nhà tan, đầu mình hai nơi.

Phong Thiển hiện tại đang ở tuyến thời gian là tiểu hoàng đế mới vừa đăng cơ nửa năm.

Chiến thần Vương gia Trấn Bắc vương chống đỡ ngoại địch đại thắng trở về, tiểu hoàng đế đặc biệt mở tiệc vì ngày này ăn mừng.

【 Leng keng ~ Nhiệm vụ chi nhánh: Ngăn cản Thừa tướng đại nhân mưu quyền soán vị. 】

Phong Thiển chớp chớp mắt, gương đồng ánh lên mi thanh mục tú của tiểu hoàng đế, môi hồng răng trắng, rất đẹp.

Ba nghìn sợi tóc đen che ở trên đỉnh đầu.

Cung nữ Phù Sơ chính tay mang chuỗi ngọc trên vương miện lên cho Phong Thiển.

Chuỗi ngọc trên vương miện là ngọc lưu ly dệt thành mành, nhẹ nhàng đong đưa kêu leng keng rung động, thanh âm thanh thúy dễ nghe, rất êm tai.

Phù Sơ lui đến một bên, thanh âm cung kính: "Bệ hạ, Phù Sơ thay ngài mặc quần áo."

Tiểu hoàng đế chớp chớp mắt, nhàn nhạt "Ừ" một tiếng, chậm rãi từ đệm ngồi mềm đứng lên.

Phong Thiển chậm rì rì mà mở hai tay ra.

Phù Sơ lấy long bào mạ vàng trên khay hoa lệ tinh xảo, cẩn thận vì tiểu hoàng đế mặc vào.

Phong Thiển nhàn nhạt liếc đối phương một cái.

Phù Sơ là tâm phúc của mẫu phi nguyên chủ, tuổi xấp xỉ nàng.

Dù cho là tâm phúc, Phù Sơ cũng hoàn toàn không biết nguyên chủ là nữ nhi.

Sau khi mẫu phi nguyên chủ qua đời, Phù Sơ liền theo nguyên chủ, cũng lấy nguyên chủ là trung tâm.

Tiểu hoàng đế nhàn nhạt mở miệng, thanh âm sống động thoải mái, có vài phần mềm mại.

"Cảm ơn."

Phù Sơ có chút thụ sủng nhược kinh mà nhìn về phía tiểu hoàng đế, ánh mắt bình đạm mà nhìn chính mình, dung nhan như ngọc.

Nàng cúi đầu uốn gối hành lễ, "Bệ hạ không được nói như vậy. Nô tỳ thân phận thấp kém, chỉ là làm việc chính mình nên làm thôi."

Phong Thiển không nói gì, cúi đầu lẳng lặng mà nhìn người mặc long bào tinh xảo hoa lệ.

Còn rất nặng.

Trên đầu chuỗi ngọc trên vương miện đè nặng đầu nàng, có chút trầm.

Tiểu hoàng đế trên người ăn mặc minh hoàng long bào, màu sắc tươi đẹp, cổ tay trên áo thêu rồng vàng đến thập phần tinh xảo xinh đẹp, bào trên người ánh kim sắc long văn giống như đúc, giống như có khả năng hóa thân thành rồng, cưỡi mây mà đi.

Tô công công từ ngoài điện đi đến, bóp giọng, nói: "Nô tài thỉnh an bệ hạ."

Tiểu hoàng đế xoay người nhìn về phía đối phương, thanh âm không lạnh không đậm: "Miễn lễ."

Tô công công tay phất diêu, bước nhanh đi đến bên người Phong Thiển, tiếng nói có vài phần nôn nóng: "Thỉnh bệ hạ mau chóng di giá Càn thanh điện, Trấn Bắc vương liền đến yến hội trong một canh giờ tới."

Phong Thiển gật gật đầu, Phù Sơ đỡ tiểu hoàng đế đi ra cung điện lên ngọc liễn chuyên dụng của hoàng đế.

Ngọc liễn có giường nệm trải lông xù xù mềm mềm.

Phong Thiển ngồi trên ghế, chớp chớp mắt.

Thật mềm ~

Được, vị diện này nàng rất vừa lòng.

Thân phận hoàng đế đặc biệt tốt.

Hệ thống: "......"

Xong rồi, bệnh ung thư lười của kí chủ lại bắt đầu phát tác!

Ngọc liễn vững bước đi trước, tiểu hoàng đế dựa nghiêng trên giường nệm, có chút mơ mơ màng màng.

Một nén nhang sau, ngọc liễn đến Càn Thanh cung, gã sai vặt chậm rãi buông ngọc liễn, cung kính mà đi lui đến một bên.

☆☆☆☆☆

Ủng hộ ☆ cho bọn mình có động lực edit nào❤❤

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv