Editor: Nha Đam
Làm giám thị nhiều năm như vậy, hắn lần đầu gặp một học sinh cao tam ở kỳ kiểm tra có thể nghênh ngang ngủ như vậy.
Lúc này mới qua thời gian bao lâu?
Chưa đến một nửa thời gian!
Đứa nhỏ này không có bao nhiêu không coi trọng kỳ kiểm tra.
Ấn tượng của Phong Thiển ở trong lòng thầy giám thị nháy mắt giảm một phần.
Phong Thiển mê mang mà chớp chớp mắt, con ngươi xinh đẹp mờ mịt một tầng hơi nước mỏng, hiển nhiên là bộ dáng chưa tỉnh ngủ.
Cô cúi đầu, chậm rì rì mà đem bài thi bày ra, bằng phẳng.
Phong Thiển ngửa đầu nhìn về phía thầy giám thị.
"Thưa thầy, em đã làm xong."
Phong Thiển vừa nói xong, những bạn học khác còn ở trong phòng học đang múa bút thành văn tay cầm bút không hẹn mà cùng mà run lên một chút.
Bọn họ thần kỳ mà nhìn Phong Thiển.
Bạn học à, cậu là thần tiên sao?
Đây chính là bài thi ngữ văn!
Không cần nói cho tôi, cậu dùng thời gian một giờ viết xong đề mục cơ sở, đọc lý giải thêm viết văn?
Có lầm hay không?
Một giờ chỉ đủ cho bọn họ viết xong một bài làm văn thôi!
Thầy giám thị nheo nheo mắt, nhìn lướt qua bài thi của Phong Thiển.
Trên bài thi của cô xác thật rậm rạp tràn ngập đáp án, hơn nữa chữ viết một chút cũng không qua loa, ngược lại thập phần tinh tế xinh đẹp.
Mở đến bài viết văn phản diện, cũng là như thế.
Nếu không phải là chính hắn phát bài thi, hắn đều sẽ phải nghi ngờ cô có phải hay không biết trước được bài thi cũng viết đáp án đúng ra.
Thầy giám thị biểu tình hơi buông lỏng: "Bạn học, làm xong bài thi có thể lại cẩn thận kiểm tra mấy lần, ngủ sẽ ảnh hưởng kỷ luật trường thi."
Phong Thiển ngoan ngoãn gật đầu.
Cô cúi đầu nhìn thoáng qua bài thi, "Thưa thầy, em đã kiểm tra qua rồi."
Thầy giám thị: "......"
Cô nháy mắt, "Cho nên, thầy ơi, em có thể nộp trước bài thi sao?"
Trong phòng học các thí sinh khác hút một ngụm khí lạnh.
Còn có để người ta sống không?
Bọn họ tranh thủ thời gian vùi đầu tiếp tục chiến đấu hăng hái......
Thầy giám thị cũng ngây ngẩn cả người, trong nháy mắt không biết nói cái gì hơn.
Qua nửa ngày, thầy giám thị mới hậu tri hậu giác gật gật đầu, "Về lý là có thể nộp bài thi trước."
Phong Thiển cong cong mắt, đem bài thi một lần nữa gấp lại, giao cho thầy giám thị.
"Cảm ơn thầy."
Cô thu thập đồ dùng, chậm rì rì mà đi ra phòng học.
Thầy giám thị choáng váng mà cầm bài thi của cô, ngồi ở bên cạnh bục giảng, híp con ngươi nhìn kỹ xem.
Lại là càng xem càng thần kỳ.
Đề mục này cách trả lời đáp án cũng thật xinh đẹp!
Còn có này viết văn.
Thật là quả thực!
Không chỉ có lập ý khắc sâu, còn sáng tạo khác người, ngôn ngữ trôi chảy xinh đẹp, cô đọng độc đáo, quả thực không thể tốt hơn!
Thầy giám thị chớp chớp mắt.
Cảm giác thế giới này thật là huyền ảo!
Hiện tại học sinh đều lợi hại như vậy sao?
......
Hầu như mỗi một cuộc thi, Phong Thiển đều là vượt qua như thế này.
Bằng tốc độ nhanh chóng mà trả lời hoàn chỉnh bài thi, sau đó nộp bài thi trước tiên.
Bạn học tại trường thi cùng Phong Thiển, quả thực muốn hoài nghi nhân sinh.
Nơi nào cũng toát ra là học bá?
Còn lớn lên đẹp như vậy......
Phong Thiển nộp bài thi xong, đều là đi vào phòng tự học.
Bởi vì là khảo thí thời gian, phòng tự học một người cũng không có.
Phong Thiển mang theo bên mình một cái đệm mềm xách tay, màu hồng phấn, lông xù xù, thoạt nhìn thực mềm.
Cô mở to một đôi con ngươi xinh đẹp, an tĩnh mà khắp nơi nhìn xung quanh một chút.
Không có ai.
Phong Thiển lúc này mới chậm rì rì mà đem đệm mềm đặt ở trên bàn, sau đó cả người đều ghé vào bàn.
Co sung sướng mà híp nhắm mắt.
Như vậy mới thoải mái.
So với Phong Thiển nhàn nhã thoải mái như vậy, còn ở trường thi các bạn học khác đang múa bút thành văn, suy nghĩ khổ sở, vò đầu bứt tai, lòng nóng như lửa đốt.
Trận khảo thí này, tăng độ khó.
Đề hình là hoàn toàn mới, hoàn toàn sẽ không gặp được nguyên đề.
Rất nhiều đồng học gặp khó khăn.
Lời tác giả: Vi diện thứ nhất, mang chút sắc thái thanh xuân vườn trường, lần đầu tiên nếm thử viết loại phong cách này. Dự tính vi diện thứ nhất kết thúc cộng 46 chương, sau vi diện là cổ đại vị diện, tương đối am hiểu, nam chủ sẽ không giống cái thứ nhất vi diện giống nhau từ đầu đến cuối đều thực ngoan. Vi diện sau là cao lãnh cấm dục hoàng thúc, hiểu biết một chút.(Mình chỉ edit tương đối lời của tác giả thôi nhé!)