Triển Dương gọi Tô Cách báo tin “Ái tình” bị hoãn, đợi vài tuần mới làm tiếp.
Trừ lần đó, cậu không nhận được nhiều lịch trình, vẫn là dựa theo nhịp sống bình thường, nên không yêu cầu công ty sắp xếp người đại diện.
Triển Dương là một công ty mới thành lập, dưới trướng chưa có mấy diễn viên, hầu hết là những người đã tham gia “Ái tình” nên mọi người đều coi nhau như bạn bè, chưa từng coi là công ty quản lý.
Đạo diễn cũng là anh trai hơn hai mươi tuổi, bình thường hay cùng mọi người nghịch ầm ĩ, chưa từng làm cao.
Bảo cây rụng tiền của công ty hiện tại chỉ có mình Trần Mục Dương cũng đúng. Cơ mà anh thường xuyên "thần long kiến thủ bất kién vĩ" [1], thường ngày phải gọi tới n cuộc mới nghe. Cũng may hôm nào có lịch trình thì anh vẫn có mặt đúng giờ, mới tránh được thảm kịch không ai thèm hợp tác nữa.
Một tuần sau, Tô Cách được mạng Khốc Ưu mời làm người dẫn chương trình đặc biệt cho chương trình âm nhạc của họ. Đây là lần đầu tiên cậu làm MC, cũng là lần đầu tiên tách khỏi Trần Mục Dương hoạt động solo.
Nhớ đến trợ lý lần trước, Tô Cách nói công ty không cần xếp trợ lý đi theo. Dù sao ở Khốc Ưu cũng có phòng trang điểm, đến đó nhờ thợ trang điểm của người ta giúp mình mông má một tẹo là được.
Lần đầu tiên solo, Tô Cách khó tránh khỏi có chút rụt rè.
Vừa mới đi vào, cậu liền đụng được người quen, là… Đại Hữu.
Đại Hữu còn xinh đẹp, quyến rũ hơn. Tô Cách có điểm nghĩ không thông, một người con trai sao mặc đồ còn đẹp hơn con gái vậy?
Đại Hữu thấy cậu, gật gật đầu coi như chào rồi nhanh chân đi mất, hình như đương rất vội.
Tô Cách không quan tâm, theo nhân viên công tác vào gian quay hình.
Bố cục sắp xếp không khác nhiều so với gian lần trước phỏng vấn, chẳng qua không có hai cái ghế sopha thôi.
“Jason! Đây là MC đặc biệt của hôm nay, Tô Cách!” Staff giới thiệu cậu với một gã đang mải mê nghịch điện thoại.
Hắn ngẩng đầu nhìn cậu, mỉm cười vươn tay: “Xin chào, tôi là MC của ‘Âm nhạc với Khốc Ưu’.”
“Chào anh, em là Tô Cách!” Cậu bắt tay Jason.
Jason và Đại Hữu có vẻ ngoài hoàn toàn khác nhau, ngoại hình Đại Hữu cực kỳ… xinh đẹp… Tô Cách chỉ có thể dùng một từ này để hình dung, bởi vì rất khó tìm được khí chất đàn ông trên người y.
Còn Jason lại đại diện cho sự khỏe khoắn, nhanh nhẹn của phái nam, hắn rất cao, da dẻ rám nắng, lúc cười còn để lộ hai má lúm cùng răng nanh.
Jason trông có vẻ là một cậu trai hay xấu hổ, Tô Cách ngồi bên cạnh, hắn chẳng thể chăm chăm chơi điện thoại nữa, mà cũng không biết kiếm chuyện để nói.
Tô Cách thì không phải type người hoạt ngôn, hai người xem như mắt to trừng mắt nhỏ.
Jason ngây người nửa ngày mới tìm được câu hỏi: “Cậu vẫn là sinh viên à?”
“Vâng.” Cậu gật đầu.
“Cậu học trường nào?”
“Dạ trường Z.”
“Thật sao? Tôi cũng từ Z mà ra này, mới tốt nghiệp năm nay liền được tuyển làm MC thực tập của Khốc Ưu."
"À thế ạ…”