Sau khi Dương Tinh Thần rời đi rồi thì Lý Diệu Hương một thân một mình đứng trong căn biệt thự rộng lớn này, cả người giống như đã trở nên ngu si luôn rồi vậy.
Ngay cả chính bản thân cô ta cũng không thể hiểu được tại sao mà cô ta lại đột nhiên thua cuộc, hơn nữa còn thua thê thảm đến vậy.
“Tôi vẫn có Tiết Thanh, tôi vẫn là mợ chủ tương lai của nhà họ Kiều.”
“Trần Hùng, Phùng Tuyết, tôi sẽ để cho các người đắc ý trước hai ngày, đợi đến khi Tiết Thanh quay về rồi thì tôi nhất định sẽ khiến các người chết một cách vô cùng khó coi.”
Lý Diệu Hương nghiến răng nghiến lợi nói, ngay khi cô ta những lời đó thì điện thoại di động của cô ta liền đổ chuông.
Khi nhìn thấy tên người gọi tới hiển thị trên màn hình thì cả người Lý Diệu Hương dường như hơi run rẩy một chút, ngay sau đó trên mặt cô ta liền xuất hiện một nụ cười dữ tợn.
“Chồng ơi.”
Lý Diệu Hương nhận điện thoại rồi gọi một tiếng ‘chồng ơi’ với đầu bên kia điện thoại, cô ta không hổ là diễn viên, trên mặt cô ta lúc này đang treo một nụ cười độc ác nhưng giọng nói ra khỏi miệng lại nghe có vẻ vô cùng ngoan ngoãn động lòng người.
Người gọi điện thoại tới chính là Kiều Tiết Thanh, cũng chính là người thừa kế hàng thứ nhất của nhà họ Kiều.
Anh ta vừa mới đi công tác ở nước ngoài về, vừa mới về tới nơi thì đã gọi điện thoại cho Lý Diệu Hương.
“Em đang ở đâu?” Giọng nói đầy từ tính của Kiều Tiết Thanh vang lên bên tai, một giọng nói tràn ngập hơi thở quý tộc.
“Em đang ở biệt thự, anh đã về thành phố Trường Bắc chưa? Bây giờ anh đang ở đâu vậy? Em tới đón anh nhé, chúng ta đã không gặp nhau lâu như thế rồi, em nhớ anh muốn chết. Chồng à, bây giờ anh sắp tới chỗ em sao?”
“Không, em tới chỗ anh đi.”. truyện kiếm hiệp hay
Kiều Tiết Thanh ở đầu bên kia điện thoại nói: “Chính là ngôi biệt thự lần trước anh vừa mới mua đó, anh sẽ chờ em ở đó.”
“Vâng.”
Lý Diệu Hương ‘vâng’ một tiếng, cô ta còn đang muốn nói gì đó nữa nhưng mà đầu bên kia điện thoại đã cúp máy trước rồi.
Chuyện này khiến cho Lý Diệu Hương cảm nhận được một tia tín hiệu gì đó không đúng lắm, nếu đổi lại là trước kia, mỗi lần Kiều Tiết Thanh ra ngoài công tác trở về thế này thì đều sẽ lập tức tới tìm cô ta, cho dù là Kiều Tiết Thanh không tới đi nữa thì anh ta cũng sẽ phái cấp dưới của mình tới đón cô ta.
Nhưng mà lần này Kiều Tiết Thanh chỉ gọi một cuộc điện thoại bảo cô ta tới chỗ anh ta, loại cảm giác này khiến cô ta cảm thấy mình như một đứa đầu tớ đang bị sai bảo vậy.
Nếu đổi lại là một người phụ nữ thông minh, lý trí một chút khác thì chỉ sự là bây giờ đã gấp rút chạy trên đường rồi.
Nhưng mà Lý Diệu Hương lại hoàn toàn không tính sẽ đi, cô ta tin rằng Kiều Tiết Thanh vẫn còn yêu cô ta sâu đậm như trước, cô ta cũng tin rằng miệng lưỡi ngon ngọt của cô ta nhất định sẽ khiến cho Kiều Tiết Thanh tin rằng toàn bộ những tin tức xấu về cô ta trên mạng đó đều là do người khác cố ý hãm hại cô ta.
“Tiết Thanh, em biết anh có hơi tức giận, nhưng mà em tin rằng anh nhất định sẽ tha thứ cho em.”
Lý Diệu Hương nở một nụ cười đầy tự tin, sau đó cô ta liền lái xe đến căn biệt thự mà Kiều Tiết Thanh nói.
Trong một ngôi biệt thự đầy hoa được thiết kế theo phong cách châu Âu, một người đàn ông trẻ tuổi đang cầm trong tay một cái vòi hoa sen, anh ta đang tưới nước cho cây cối trong vườn hoa nhà mình.
Lúc này bên ngoài đang nắng chói chang, nhưng mà nhiệt độ bên trong nhà hoa này chỉ có khoảng hai mươi độ, hơn nữa những chậu hoa trong này vốn dĩ không thể nở hoa vào mùa này, nhưng mà lúc này đây những bông hoa trong nhà hoa lại đang tranh nhau khoe sắc.