Tại nơi trũng xuống chỗ giao nhau của mấy ngọn núi, có một tòa kiến trúc nhìn qua tương đối cổ xưa, tòa nhà cao nhất cũng chỉ có bốn tầng, nhưng tháp canh quan sát lại cao gần bốn mươi mét.
Tổng cộng có bốn tháp quan sát, mỗi hướng đều có một tháp. Lúc này trên tháp có ánh đèn chiếu sáng, phạm vi mà ánh sáng có thể chiếu đến xa nhất khoảng hơn bốn trăm mét.
Nói cách khác, vị trí hiện tại của đám người Trần Hùng hoàn toàn nằm trong phạm vi giám sát của tháp canh.
Nhưng vào lúc này, đúng lúc ánh sáng của một tháp canh quét về phía đám người Trần Hùng.
“Nằm xuống.”
Trần Hùng gầm nhẹ một tiếng, ngay sau đó mấy chục người phía sau lập tức nằm úp sấp xuống đất chỉ trong vòng một giây.
Ánh sáng chiếu qua lướt dọc theo cơ thể của bọn họ, nhưng cũng không hề gây ra bất kỳ điều gì bất thường.
“Số Không, trực tiếp đánh vào không?”
Số Không là cái tên đặc biệt được Bạch Mục Thương Long và các thành viên vốn thuộc Thiên Tội đặt cho Trần Hùng, bởi vì lúc ban đầu Trần Hùng chính là Số Không của Thiên Tội, cũng như bây giờ Trần Hùng chính là số Không của Hang Sói.
“Vẫn còn một vài nhóm chưa tới, mười phút nữa sẽ bắt đầu hành động.”
“Được thôi.”
Bạch Mục Thương Long đã sớm không còn kiềm chế được nữa. Mục đích chính của chuyến đi lần này của anh ta chính là đến chỗ của Dạ Tu La, phóng tầm mắt ra nhìn thì cho đến lúc này, người duy nhất có thể khơi dậy hứng thú của Bạch Mục Thương Long, cường giả số một của Thiên Vương Điện, cũng chỉ có một mình Dạ Tu La.
Tất nhiên, ngoài Dạ Tu La ra thì còn có Trần Hùng.
Bạch Mục Thương Long vẫn luôn muốn đánh một trận với Trần Hùng, chỉ là thời cơ chưa đến.
Trời vẫn đang mưa liên tục vì vậy tầm nhìn quả thật không được tốt lắm.
Lúc này, trên một trong các tháp quan sát có hai người đàn ông da đen được vũ trang đầy đủ đang làm nhiệm vụ.
Đây là những thành viên lính đánh thuê cao cấp mà Dạ Tu La đã phải bỏ ra rất nhiều tiền để thành lập nên.
Trên thực tế, lúc này bên trong tổng bộ của Bóng Đêm, phần lớn những người đóng quân đều là lính đánh thuê, đồng thời còn có một tổ chức sát thủ hiện đang rất nổi tiếng ở Đông Á.
Những người lính đánh thuê này đều là những lính đánh thuê hàng đầu được hai đại Tu La chiêu mộ từ khắp nơi trên thế giới thông qua nhiều cách khác nhau, sau đó Dạ Tu La sẽ đào tạo để bọn họ trở thành một đội lính đánh thuê cực kỳ hùng mạnh, được gọi là quân đoàn Bóng Đêm.
Và tổ chức sát thủ đó cũng giống như vậy, trong tổ chức sát thủ cũng không có nhiều người nhưng mỗi một người đều là sát thủ hạng nhất, trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đến hai năm đã khiến tổ chức này trở thành tổ chức sát thủ số một ở Đông Á.
Những điều này chính là tình hình chân chính bên trong Bóng Đêm.
“Dường như tôi nhìn thấy có người ở trên đỉnh núi phai đằng kia.”
Đúng lúc này, trên tháp quan sát bên này có một người lính đánh thuê nói với người còn lại.
“Ha ha, anh đang nói đùa cái gì vậy?”
Người kia lập tức bật cười đáp lại, rõ ràng anh ta vẫn tưởng rằng người kia đang nói đùa.
Bởi vì nơi này thật sự quá bí mật, trừ phi là có kỳ tích xảy ra, bằng không làm sao có thể có người tìm được nơi này?
“Không phải, thật sự có người mà.”
Tên lính đánh thuê kia trực tiếp chuyển động đèn pha chiếu về phía bên đó một lần nữa, mà phương hướng chiếu đèn chính là một ngọn núi ở phía trước.
Chỗ đỉnh núi bị chiếu sáng đó cũng không phải là đỉnh núi nơi đám người Trần Hùng đang ẩn nấp, mà là đỉnh núi nơi Thiết Diện đang ở.
Ngay khi đèn pha vừa chiếu qua, bọn họ lập tức phát hiện ra trên đỉnh núi đó thật sự có một người đứng lên.
Trên người mặc một chiếc áo khoác vải, trên mặt mang một chiếc mặt nạ sắt, trên hai tay lần lượt là bốn móng vuốt bằng thép kim cương.
“Đó có phải là Kim Cương Lang của Châu Á không?”