Khi Trần Hùng từ nước ngoài về, tìm Lâm Ngọc Ngân, Trần Hùng đã nghĩ, anh có thể ném đi Thiên Vương Điện, để sống những ngày tháng bình dị với vợ con mình.
Đáp án chỉ có một, đó là không thể được. ngôn tình tổng tài
Bây giờ Lâm Ngọc Ngân và Lâm Thanh Thảo là một phần không thể thiếu trong cuộc sống của Trần Hùng, Thiên Vương Điện cũng như vậy.
Gia đình là nơi về của Trần Hùng, mà Thiên Vương Điện là niềm tin của Trần Hùng.
Tình cảm của con người có rất nhiều loại, tình thân, tình bạn, tình yêu đều không thể thiếu, cũng chỉ có nắm chắc toàn bộ những tình cảm này, lúc này mới là một con người bằng xương bằng thịt.
Cho nên, Trần Hùng sẽ không từ bỏ bất kỳ bên nào, cũng không thể, không có cách nào từ bỏ.
Lâm Ngọc Ngân hiểu Trần Hùng, chỉ là lai lịch và bối cảnh của Trần Hùng quá đáng sợ, cho dù là người rộng lượng đến đâu, cũng rất khó có thể thật sự hiểu được.
Chỉ có thể từ từ tiếp nhận, làm quen với nó thôi.
Bảy giờ tối, Trần Hùng và Đường Gia Huy lái xe đến sân bay quốc tế thành phố Bình Minh, mà nhóm người năm người Thẩm Đại Lực, Lưu Trọng của Hang Sói cũng đã đợi ở đây từ lâu.
Trên mặt bọn họ đều không che đậy được sự kích động, nhóm người không an phận này, tiền tài, phụ nữ, quyền lợi đều không thể khiến bọn họ động tâm, nhưng một khi nghe thấy nơi nào có chiến đấu, cỗ nhiệt huyết trong lòng bọn họ nhanh chóng sôi trào.
Đặc biệt là lần này nghe thấy Trần Hùng bảo Hoàng Phương tìm năm người đứng đầu Hang Sói cùng đến Thái Lan, nhóm người này lại càng thêm phấn khích.
“Đại ca, lần này chúng ta đi Thái Lan làm gì vậy? Có phải là có hành động lớn không?”
Thẩm Đại Lực lập tức chạy về phía Trần Hùng, vẻ mặt phấn khích, khi nói cũng không quên vẫy tay qua không khí.
Nhìn thấy Thẩm Đại Lực, Đường Gia Huy ngốc luôn.
Anh ta giống như nhìn thấy một người đẹp tuyệt sắc vậy, không ngừng đánh giá Thẩm Đại Lực, trong miệng không ngừng lắp bắp kinh ngạc, tán thưởng không thôi.
“Đại ca, anh tìm được quái vật này ở đâu vậy, đây mẹ nó chính là biến chủng đấy, nếu như bồi dưỡng, không phải còn mạnh hơn Kuka sao?”
Kuka cũng là một trong mười tám đại tướng Thiên Vương Điện, người Nga, được xưng là đại lực sĩ đứng đầu Thiên Vương Điện, người đàn ông đáng sợ như núi vậy.
Trong khi nói, Đường Gia Huy đi xung quanh Thẩm Đại Lực sờ chỗ này, sau đó lại sờ chỗ kia.
Sắc mặt Thẩm Đại Lực trầm xuống, anh ta rất không thích cảm giác bị người khác coi thành khỉ mà sờ mó, vô thức, anh ta đấm một đấm về phía Đường Gia Huy.
“Người nước ngoài từ đâu đến, cút đi cho ông.”
Ầm.
Mấy ngày không gặp, sức mạnh của Thẩm Đại Lực hình như lại tăng lên không ít, một đấm này của anh ta, tuyệt đối có thể nhẹ nhàng đánh đổ một bức tường.
Tuy nhiên...
Chỉ thấy Đường Gia Huy rất tùy ý giơ tay một cái, nhẹ nhàng tiếp nắm đấm của Thẩm Đại Lực.
Thẩm Đại Lực chỉ cảm thấy nắm đấm của mình bị kèm chặt, cho dù anh ta giãy dụa thế nào, đều không thể giãy ra được.
Cảnh này khiến Lưu Trọng, Thịnh Quân và những người khác nhìn đến ngẩn ra.
“Một người nước ngoài rất mạnh.”
Nhóm người Lưu Trọng hoàn toàn trợn mắt há miệng, giống như Tám ngón tay điên của Hang Sói vậy, sức mạnh của anh ta hoàn toàn vượt xa các thành viên trong Hang Sói.
Mà ở dưới Tám ngón tay điên, là Thẩm Đại Lực, dựa vào khung xương sắt thép khổng lồ của Thẩm Đại Lực bây giờ, có thể hoàn toàn hạ gục người thứ ba Thịnh Quân và người thứ tư Lưu Trọng của Hang Sói khi liên thủ với nhau.
Trong mắt bọn họ, Thẩm Đại Lực tuyệt đối chính là một sức mạnh vô cùng biến thái.
Nhưng lúc này, một người nước ngoài không có nhiều cơ bắp này vậy mà lại có thể nhẹ nhàng tiếp một đấm của Thẩm Đại Lực.
Hơn nữa Thẩm Đại Lực trông rất gớm ghiếc, trên trán lấm tấm mồ hôi, rất rõ ràng, người nước ngoài này có thể hạ gục Thẩm Đại Lực.